“Có thể nhận được lời mời của ngài tôi cảm thấy thật vinh hạnh,
nhưng, cũng đã trễ rồi, sau này có cơ hội rồi hãy nói sau nhé!” Lạc Tiểu Thiến khéo léo từ chối.
“Cũng tốt!” Thiệu tổng cũng không kiên trì nữa, lập tức phái xe của công ty, đưa hai người trở về nội thành.
Xét thấy thời gian cũng đã muộn, mà ở khu ngoại thành này sợ
rằng cũng chẳng bắt được xe, nên Lạc Tiểu Thiến cũng không quay
về biệt thự bên hồ, mà trực tiếp trở lại Thế Giới Thành.
Cả ngày hôm nay ngồi trên xe suốt mấy tiếng đồng hồ, lại phải ở
ngoài sau khán đài chờ đến lượt biểu diễn, nên cô đã sớm mệt
đến mức không thể chịu nỗi.
Bất quá, nghĩ đến việc có thể kiếm được tiền ngay, cô vẫn không nhịn được mà phát ra âm thanh hưng phấn.
Mở cửa phòng ra, cô rất tự nhiên đi vào nhà bếp tìm đồ ăn, năm
tiếng trước cô cũng đã ăn một hộp cơm, nhưng cũng đã qua bốn
năm tiếng rồi, nên bây giờ cô đang cảm thấy rất đói bụng.
Kéo tủ lạnh ra, tìm được sữa tươi cùng bánh bích quy, cô tiện tay rót
sữa tươi vào trong ly, bỏ vào lò vi sóng hâm lại, khóe mắt lại bắt gặp một hộp đồ điện hình vuông được đặt trong một góc bếp.
Cô nghi ngờ cắn cái bánh một cái rồi bước tới gần, mở nắp
hộp ra, liền thấy ở bên trong có một chiếc máy bằng thép đang
nằm chỉnh tề, lại là một cái máy rửa chén tự động.
“Xa xỉ!”
Lạc Tiểu Thiến khinh bỉ một tiếng, xoay người đi tới lò vi sóng lấy sữa tươi ra, rồi lại xoay người nhìn về chiếc máy rửa chén tự động kia.
Nhà bếp trước giờ chưa từng được ai châm lửa, đương nhiên cũng sẽ không cần máy rửa chén, máy rửa chén bằng cơ này, chẳng lẽ vì cô mà mua?
Chỉ mới nghe nói qua là cho đồ trang sức đeo tay, cho túi xách hoặc cho xe hơi mà thôi, còn cho tình nhân máy rửa chén bằng cơ thì
chưa nghe bao giờ, vị này thật đúng là đặc biệt.
Người này, chắc không phải muốn cô nấu cơm cho anh ta cả đời đó chứ? !
Nằm mơ đi!
Cô mới vừa liếc mắt nhìn cái máy rửa chén, thì di động trong túi xách liền reo lên.
Lạc Tiểu Thiến bỏ ly sữa tươi xuống, lấy điện thoại ra, thì thấy
một tin nhắn, báo cô có mười ngàn trong điện thoại.
Mười ngàn tiền điện thoại!
Đây là tên đần độn nào đó gửi nhầm vào điện thoại cô sao,
mười ngàn tiền điện thoại, có lầm hay không vậy, thật là cường
hào quá đi thôi?
Lạc Tiểu Thiến đang muốn mở điện thoại lên để xác nhận lại lần
nữa, thì màn hình sáng lên, hai chữ “Bạo quân” liền hiện lên trên
đó.
Quả nhiên, vừa nhắc Tào Tháo thì Tào Tháo đến, sợ điều gì sẽ gặp điều đó.
Mới vừa rồi nhìn điện thoại di động, không hề thấy có cuộc gọi nhở hoặc tin nhắn nào, Lạc Tiểu Thiến cảm thấy mình vẫn còn may
mắn, tên kia chắc đang bận nhiều việc, tối nay sẽ không đếm xỉa tới cô đâu.
Không dám do dự, cô vội vàng nhận điện thoại.
“Em đang ở đâu?” Điện thoại vừa được nối thông, thì tiếng gầm
thét của tên đó lại vang lên, “Điện thoại di động dùng để ăn cơm
hả, tại sao không trả phí điện thoại, ngay cả điện thoại cố
định cũng không nghe!”
Ách!
Lạc Tiểu Thiến sửng sốt.
Chẳng lẽ, là anh ta đã giúp cô trả phí điện thoại?
“Em ở nhà, không biết có người gọi đến, còn điện thoại cố
định, là do em đang luyện thanh, nên không nghe thấy!” Cô cẩn thận, dè dặt chối cãi.
Xin đó, ngàn vạn lần đừng có kêu cô đi nghe điện thoại cố định, bằng không cô sẽ chết chắc đó.
Ở đầu dây bên kia, khẩu khí của người đàn ông cũng chậm lại,
”Lời bài hát đã xong rồi, ngày mai đến công ty, chuẩn bị bắt đầu
ghi âm!”
Ở đầu dây bên này, Lạc Tiểu Thiến cũng thở phào nhẹ nhõm, “Được!”
“Cuộc huấn luyện vào sáng mai đã hủy rồi, bây giờ lập tức đi tắm
rồi ngủ mau!” Giọng nói của người đàn ông vẫn ra lệnh như trước , nhưng cũng đã hòa hoãn đi rất nhiều, “Phải chú ý nghe điện thoại di động, nếu như lần sau còn xuất hiện tình huống như thế. . . . . .”
“Tuyệt đối sẽ không, tuyệt đối sẽ không!” Cô vội vàng mở miệng, “Vậy em đi ngủ trước, ngủ ngon!”
“Ngu ngốc!” Anh mắng nhỏ, “Ở đây đang là buổi chiều!”