Đường Lên Đỉnh Vinh Quang

Chương 53: Chương 53: Ở Trước Mặt Hắn Hôn Một Người Đàn Ông Khác.




Cho dù thế nào, cô không thể thua trước tên đàn ông kia!

“Tôi…” Lời còn chưa nói ra khỏi miệng, môi của Lãnh Tử Mặc đã bá đạo chụp tới.

Đây là một nụ hôn vô cùng ngang ngược, anh không hề khách khi dây dưa cái lưỡi của cô, dùng lực mút vào, khiến lưỡi cô phát đau, làn môi càng bị anh gặm cắn trở nên tê dại.

Hôn như vậy, tuyệt sẽ không cho người khác hưởng thụ.

Nhưng mà, rõ ràng chẳng hề thoải mái, cô vẫn bày ra vẻ mặt si mê, cố tình phát ra tiếng thở dốc.

Lục Hạo đứng bên cạnh, xem họ hôn nhau như chỗ không người, giống như đây là giường của đôi nam nữ này, trong mặt rốt cục lộ ra vẻ khác thường.

Hai ngày nay,chuyện về Lạc Tiểu Thiến đã lan rộng trên internet, Lục Hạo tất nhiên cũng biết.

Hắn còn có chút không hiểu, cô gái này hắn luôn cho rằng vĩnh viễn sẽ không làm nên chuyện gì, đột nhiên làm sao lại nghĩ ra được một cách khiến mình trở thành người được mọi người chú ý đến.

Quả nhiên, phụ nữ xinh đẹp dễ dàng nổi tiếng hơn đàn ông nhiều.

Lạc Tiểu Thiến thật sự dựa vào Lãnh Tử Mặc sao?

Lục Hạo tự nhiên nghĩ rằng mọi chuyện này đều do Lãnh Tử Mặc sắp xếp.

Trong lòng, liền dâng lên cảm giác tức giận.

Đối với Lạc Tiểu Thiến, Lục Hạo không hề yêu cô.

Chính là Lạc Tiểu Thiến nói người yêu cô ta nhất chỉ có Lục Hạo.

Trước kia cùng cô ở chung một chỗ, hắn thật thích cô, thậm chí chủ động theo đuổi cô.

Dù sao, cô gái xinh đẹp như vậy ai mà không thích chứ.

Chẳng qua, khi đến Bắc Kinh rồi, thấy được sự phồn hoa nơi đây, lúc đó, Lục Hạo mới biết mình thật sự muốn cái gì.

Nhưng mà, đối với Lạc Tiểu Thiến, giờ đây hắn cảm thấy có chút tiếc nuối, nhiều năm như vậy, hắn đã mấy lần muốn cô, đều không thành.

Bởi vì mỗi lần, cô đều cự tuyệt, thậm chí hôn môi cũng chỉ đếm trên đầu ngón tay.

Còn nghĩ rằng, cô thật sự thuần khiết như ngọc, bây giờ, thật đã nhìn nhầm cô.

Lục Hạo không khống chế nổi có chút ghen tức.

Đương nhiên không phải vì Lạc Tiểu Thiến, mà vì tự tôn của đàn ông.

Thang máy đi thẳng tới bãi đỗ xe dưới hầm, đinh một tiếng, cửa thang máy mở ra.

Lãnh Tử Mặc thở gấp buông môi Lạc Tiểu Thiến ra.

“Hẹn gặp lại!”

Hướng hai người kia nói một câu, anh khom người ôm ngang Lạc Tiểu Thiến lên, bước ra khỏi thang máy.

Vừa đi về phía ô tô, môi vừa lưu luyến trên cổ cô.

Ôm lấy cổ Lãnh Tử Mặc, nhận lấy nụ hôn của anh, Lạc Tiểu Thiến vẻ mặt hưởng thụ từ trên tay anh nhìn về phía thang máy.

Đưa tay giơ lên ngón giữa.

Trong lòng Lục Hạo tức muốn hộc máu, nhưng chỉ có thể cố nén không để lộ ra mặt, duỗi tay vịn cửa thang máy cho Đàm Tinh Tinh đi ra trước, rồi đi ra theo sau, nhìn Lạc Tiểu Thiến được Lãnh Tử Mặc ôm vào trong xe, hắn tuyệt không nhíu mày.

Có được cô gái non trẻ như vậy, thật tốt cho Lãnh Tử Mặc.

“Anh sao vậy?” Chú ý đến tinh thần hắn không tốt, Đàm Tinh Tinh nghi ngờ hỏi.

Lục Hạo nhẹ lắc đầu, trên mặt giả vờ luyến tiếc, “Một giây trước còn nói thích anh, sau đó liền hôn người đàn ông khác trước mặt anh, con gái như vậy, anh thật không hiểu….”

Đàm Tinh Tinh bên cạnh cũng khẽ thở dài, “Thôi, chúng ta đi!”

Ấn tượng của Đàm Tinh Tinh với Lạc Tiểu Thiến cũng khá tốt, chẳng qua, biểu hiện của Lạc Tiểu Thiến vừa rồi đã phá vỡ đi cái nhìn của cô.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.