Dường Như Đã Yêu

Chương 29: Chương 29




Tôi ngồi đó nghe hết câu chuyện, con Oanh không bình tĩnh được như tôi, nó định đứng lên vả vào mặt cô ta nhưng tôi ngăn nó lại. chúng tôi ngồi im cho đến khi bọn họ đứng lên rời đi chúng tôi mới lặng lẽ đi ra khỏi đó, lòng tôi rối bời rồi… Người phụ nữ đó không ai khác là vợ chú… tôi xin nói lại là vợ chú ấy chứ không phải vợ cũ đâu.

- mày định làm gì với cái lão ấy.

Tôi thở hắt ra.

- đéo làm gì hết.

- đừng suy nghĩ… ông ấy tuy chưa ly hôn thì cũng là yêu mày nên đấu tranh như vậy… đừng lo, sớm muộn gì chúng nó cũng bỏ nhau.

- nhưng chục ngày nữa cưới rồi mà đến lúc ấy mọi người biết ông ấy chưa ly hôn được thì làm sao. Mang tiếng là cướp chồng người khác đấy.

- cướp cái lol.. mày ko nghe ông ấy nói con mụ đấy bỏ ông ấy bỏ con đi chục năm ko về à. giờ về mà nói là vợ ông ấy người ta còn đéo tin ý chứ.

- mày không tháy ông già tao ghê đến thế nào à, tao chỉ sợ ông ấy ghét ông này thôi, chứ tao thì thế nào chả được. dù sao ván đã đóng thuyền mẹ rồi.

- gà vịt từ hôm nọ chửa chưa?

- chưa thấy gì. Tao sắp bị rồi, mà ko biết …. Có gì không nữa.

- haizzz.thôi chửa mẹ đi mà cưới cho ông già mày hết kêu, lúc ấy thì 1 chứ 3-4 vợ ông mày cũng chịu

- mày quên đi, bố tao đéo thiết cái đấy đâu nhé, giờ đừng nói với ai hộ tao được không, cứ để im cho ông nhà tao ông giải quyết êm thấm vụ này, chứ nói ra là mệt đấy.

- tao biết rồi. nhưng mà mày cũng cẩn thận nha… bám sát lão vào đừng để lão bị con mụ kia dụ dỗ.

- ông Vinh nhà tao không thế đâu.

- mày tin ông ý thế à?

- vợ chồng phải tin nhau.

- vợ mới chả chồng… thôi ảo tưởng cm đi, thực tế nên, tao nói thật đấy, tin nhiều thì khổ nhiều.

- nhưng tao tin ông ấy ko như thế đâu, mày tin tao đi.

- được,,… để rồi xem.

Chúng tôi chia tay nhau, tôi rối bời lắm… cả đêm hôm đó tôi không ngủ được. tôi phải làm sao bây giờ… cho đến giờ tôi vẫn không hiểu có chuyện gì đang xảy ra… giấc mơ hạnh phúc của tôi đang gặp thêm một tình tiết không hay lắm. xin đừng cho nó là cơn ác mộng. Mong rằng người đàn ông của tôi sẽ vượt qua nó.

Tôi cầm điện thoại lên tay, vén tấm rèm cửa nhìn sang bên đó, ánh đén bên đó vẫn sáng, chú già của tôi cũng ko ngủ được như tôi sao?

Tôi nhắn tin

- chú già.

- tôi đây. Sao giờ còn chưa ngủ?

- cháu tự nhiên lại thấy ko ngủ được.

- sao thế. Là công việc hay chuyện chúng ta làm em lo lắng

- cả 2

- nếu là công việc em có thể giao cho người khác, còn chuyện của mình thì đừng lo… có tôi ở đây rồi.

- nhưng mà cháu thấy lo… cho tới khi nào chúng ta là của nhau cháu mới hết lo được

- tôi vẫn ở đây, chưa bao giờ muốn xa em hết.

- chú… hứa với cháu…

- hứa gì nào?

- đừng bao giờ bỏ cháu lại một mình.

- em cũng hứa với tôi.

- dạ.

- đừng bao giờ bỏ tôi 1 mình

- chú đi đâu cháu sẽ theo tới đó, vì tại chú mang trái tim cháu đi mất rồi.

- chú ơi… cháu yêu chú.

- cái gì thế.. lại làm sai cái gì à?

- còn lâu…

- vậy nói lại xem nào.

- cháu yêu chú… thật đấy… và nhiều lắm luôn.

Chú im lặng 1 lúc rồi nhìn sang bên cửa phòng tôi, thấy anh đèn lập loè liền bấm tin nhắn.

- xuống mở cửa cho tôi.

- thôi lạnh lắm ra ngoài làm gì?

- không ra ngoài mà vào trong đó.

- Chú ko ngủ à?

- có. Tôi ngủ cùng vợ tôi.

tự nhiên tôi thấy có gì đó xót xa trong lòng. nỗi khó chịu dâng lên, tôi muốn cái câu vợ tôi của chú phải là nhắc đến tôi, đằng này vợ chú chưa phải là tôi, và người phụ nữ kia đang ngăn cản chúng tôi. Tôi giận…

- chú ngủ đi, đừng có linh tinh.

- nhanh lên, tôi đứng bên dưới rồi đây này.

Tôi nhìn ra cửa sổ, phòng ông ấy đã tối om. Tôi bước nhẹ xuống dưới nhà bật cửa,… người đàn ông đứng chờ tôi bên dưới và nắm tay dắt tôi lên phòng của tôi. Sau khi cánh cửa phòng đóng lại chú lại ôm lấy tôi, hôn tôi một nụ hôn tha thiết.

Ôi… giờ thì đấu tranh làm gì…tôi lại siêu lòng. những đứa khôn đến đâu yêu vào đều ngu hết

- nào… giờ nói cho tôi biết hôm nay có chuyện gì?

- không có chuyện gì.

- thế từ lúc về nói chuyện với ai?

- ko nói với ai hết.

- em lạ lắm nhá… thi thoảng lại rất bí hiểm

- cháu không như chú, lắm bí mật

- có gì tôi nói hết cho em rồi còn gì.

- thật không?

- thật.

Eo ôi… nói dối không chớp mắt. chú ôm chặt tôi vào lòng, hơi thở có phần mạnh hơn., tôi biết chú lại sắp lên cơn rồi.

Bàn tay chú luồn vào áo tôi nghịch ngợm, cái miệng chúm chím đúng kiểu quen mui,, trông ghét lắm…

- mấy ngày nhịn rồi… chết mất thôi.

- kệ… phải nhịn.

- Ko chịu đc. Ăn quen rồi

- Thế mới phải nhịn. Để dành hôm cưới làm gấp 3 lần.

- Hư. Ko cần để dành hôm đấy gấp 5 lần cũng đc.

- Kệ

- Kệ cái gì... Sắp chết rồi

Chú bóp mạnh. Hơi nóng thở vào cổ tôi liên tục. Hai chân kẹp chăt lấy tôi

- Tại em... Đang yên đang lành nghĩ vớ vẩn.

- vớ vẩn cái gì... Ko ngồi im là ăn đòn đấy.

- Kệ.

Chú ôm tôi, ko ngừng Ngọ nguậy khiến tôi cũng khó chịu lây.

- Chú ngồi im ngay.

Chú ko đòi nữa. Nhưng ôm siết tôi vào lòng. Rúc đầu vào tôi thì thầm

- Ng ta nói đúng nhỉ, cả thế giới thu bé lại vừa bằng 1 cô gái.

- Hí... Hôm nay còn lãng mạn. Bày đặt. Lại làm gì sai à.

- uh.

- làm gì?

- yêu cô nhiều quá rồi cô gái ạ.

- thật ko?

- Sao ko chứ.

Tối níu cổ chú.

- Nếu 1 ngày... Chú chán cháu rồi, có thể có ng khác ko.

- Có.

Trả lời rất nhanh. Tôi cau mày.

- Thì nếu tôi nói ko thì tôi nói dối. Chả thăng nào nói có như tôi đâu

- Vâng

- Thật còn gì. Cũng còn tùy.. Nếu em cứ yêu tôi cả đời, bên tôi cả đời thì ko đứa nào dám vợt của em hết.

Ôi. Chú già của tôi giờ cũng ăn nói các nấc giống tôi rồi.

- Chú. Có chuyện gì... Hãy nói cho cháu biết để chúng ta cùng giải quyết.

- Tất nhiên rồi. Em là vợ tôi mà. Ko nói với em thì nói với ai

Chúng tôi lại hôn nhau. Nói thật. Chúng tôi ko kìm chế đc ham muốn của mình. Tôi yêu chú chết đi đc ý chứ.

Chú bé tôi đặt lên bàn. Nhẹ nhàng cởi áo cho tôi rồi hôn lên cơ thể tôi từ trên xuống. Tôi còn chút lý chí cũng thì thầm.

- Đã bảo để sành rồi cơ mà.

- Cái đó khó quá. Tôi... Ko làm đc.

- Chú hư.

- Vì em mà hư đấy

Chú quấn lấy tôi

Cả thế giới của tôi đây. Chú với tôi bây giờ... Là tất cả hạnh phúc.

- Ông già....

- Dạ...

- Ko đc xa ng ta nghe chưa?

- nghe

- Phải hứa. Chỉ đc yêu ng ta thôi nhá.

- Uh

- Hứa đi.

- Tôi hứa.

- Ko thì làm sao?

Chú ngẩng lên có vẻ sốt ruột. Cười rồi xoa ngực tôi.

- Thì em muốn sao tôi chịu đc chưa?

- Nói thế thì ai chả nói đc.

- Thì em cứ cầm dao đâm vào ngực tôi đây này. Cho chừa tôi k ko nghe lời đi. Tôi chết trong tay em tôi ko có gì hối tiếc cả.

Tôi bịt miệng chú.

- Ko đc nói gở.

Chú cười rồi lại rúc vào tôi đáng yêu như thế đấy. Đàn bà mù quáng lắm các bác thấy đúng ko. Nếu đc chiều chuộng, đc chăm sóc, được làm tình đúng theo ý muốn. họ sãn sàng bỏ quên cả bản thân, bất chấp đau khổ mà yêu đối phương vô điều kiện. Yêu đến mức bỏ ngoài tai tất cả những gì liên quan đêns ng họ yêu, đến mức mà khi ko còn họ bạn như mất đi cả thế giới. Đàn bà yêu là vậy nhưng hận cũng kinh khủng vô cùng.

Sau khi xong trận chúng tôi nằm ôm nhau trên giường. Nhu cầu của con nguời không đơn giản chỉ là tình dục. Mà khi người ta thật lòng yêu nhau. Người ta đặt đối phương ở mức độ quan trọng họ sẽ luôn nói với bạn những chuyện mà họ gặp để cùng nhau tìm cách giải quyết.

Chú ôm tôi rồi gối đầu tôi lên tay. Bàn tay mân mê ngực tôi như mấy đứa trẻ con hay làm.

- thu xếp công vc ở công ty đi nhé, nếu cần tôi hỗ trợ điều gì cứ nói

- Ko cháu ổn rồi.

- Tôi cũng đang giao vc cho các bạn ấy xử lý. Dạo này hàng về đều. Doanh số tốt,

chú thơm tôi.

- Cảm ơn tình yêu của tôi, em giỏi lắm.

- Giỏi cái gì?

- Giỏi xoay sở, giỏi thuyết phục, giỏi bán hàng, giỏi lấy đi trái tim ng khác. Giỏi làm vợ, giỏi làm.. Người tình.

Người tình... Câu này tự nhiên lại khiến tôi có chút tủi thân. Tôiuốn làm vợ, muốn làm mẹ của các con chú chưa tôi ko muốn gắn mình vào 2 chữ ng tình. Liệu rằng mọi thứ có suôn sẻ khi người phụ nữ kia xuất hiện. Cầu trời... Chỉ hơn 1 tuẫn nưa thôi. Xin hãy cho tôi bình an vượt qua những ngày này.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.