Tôi cảm thấy đầu mình đau buốt,rõ ràng lúc nãy tôi đập lưng vô hàng rào mà.Tôi không chép bài,cô giáo thấy nhưng cũng không nói gì,ai bảo là con cưng của cô,miễn hỏi mà trả lời được là ok hết.Giờ ra chơi,con bạn bay qua chỗ tôi ngồi,nó ngồi bàn cuối,dãy 2,bên cạnh tôi,mỗi tội khác dãy,hỏi:
Sao không chép bài hã con kia?
Tao đau đầu quá mày ơi!-Tôi nói giọng chán nản
Tao nhớ nãy mày đập lưng cơ mà,sao bây giờ đau đầu?-Nó hỏi tôi
Mày hỏi cái điều...Bố tao còn không biết-Tôi đáp bâng quơ
Ơ hay cái con này,bạn bè chơi với nhau từ thuở nối khố,hỏi thăm mày mà mày ăn nói vậy hã?-Có vẻ câu nói bâng quơ của tôi đã chọc cho con bé này giận rồi
Tao xin lỗi,mà mày xuống phòng y tế lấy cho tao lọ dầu gió được không?-Tôi
Ừ,nghĩ đi,tao lấy cho.-Nói rồi nó phóng xuống phòng y tế ở lầu 1,dãy nhà đối diện lớp tôi
Công nhận con bé này đi nhanh thật,dãy nhà đối diện còn cách hẳn 1 khoảng sân học thể dục của trường,thế mà 2p sau nó đã quay lại
Này,bôi rồi nghĩ ngơi đi,để bài vở tao chép cho.-Nói rồi nó ôm tập vở của tôi qua bàn nó.
Tan học rồi,tôi leo lên con xe yêu quý của mình và chạy về nhà.Đưng hỏi tại sao tôi không đi xe điện,con xe này là cậu ta mua cho tôi từ hồi cậu ta chuẩn bị đi du học,nói tôi phải giữ.Vậy nên nhà tôi có xe điện tôi cũng để phòng trường hợp xe này hỏng mới đi thôi.
~~Ở nhà~~
Trong lúc ăn cơm
Kun,chủ nhật này con có đi đâu không,ở nhà giúp pama cùng tiếp mấy ông bà bạn già!-Pa tôi hỏi
Dạ vâng,con cũng chỉ học ca chiều,cũng không làm gì nên con sẽ ở nhà!-Tôi đáp lời pa
Pa nghe bác Thắng nói Dương nó đi du học về rồi đấy-Pa tôi
Nghe đến đây,như sét đánh,nó đi du học về rồi,cái đứa tôi chờ 5 năm,chắc bây giời nó có người yêu rồi nhỉ,làm sao nhớ đến tôi được.Sau khi dọn dẹp xong tôi lên phòng với 1 tâm trạng hỗn độn.