Dương Thanh Ký

Chương 168: Chương 168: Giai Kỳ




Không biết trải qua bao lâu hắn từ từ hồi tỉnh lại. Hắn cố gắng đứng lên nhưng toàn thân hư thoát, vô lực, sắc mặt đỏ bừng rồi lập tức ngã xuống đất. hắn nằm sấp trên nền đất vô lực nhìn xung quanh rồi thở dài thườn thượt, hắn vẫn còn ở trong phong ấn, còn đám người Thanh Liên Tiên Tử liệu có thành công thoát ra hay không, hắn cũng không biết, mà hắn cũng không quan tâm, việc quan tâm lúc này của hắn là làm sao khôi phục khí lực. hắn nằm im dưới đất cố gắng vận chuyển linh lực để đả thông kinh mạch, nhưng trải qua hai canh giờ mới chỉ có một chút tiến triển, với đà này phải hai tháng mới có thể hoàn toàn đả thông kinh mạch, khôi phục linh lực, nhưng trong phong ấn này, yêu thú trung trùng, hắn cũng không dám chắc mình có thể nằm đây yên ổn hai tháng trời hay không. Âm Dương Giới hắn đã để lại cho Triệu Phong để lão dùng cái không gian thần bí kia trú ẩn, hiện giờ đúng là hắn gặp nguy hiểm vô cùng, hơn nữa trong người lại còn có phong ấn của yêu thú, thực sự là tam đầu thọ nạn. hắn trùm kín Hỏa Lân Bào lên người cố lết đến một cái hốc đá, Một đường cẩn thận đi tới, cố gắng không gây ra tiếng động. trong lòng Dương Thanh nhớ kỹ mối thù này. Sau này gặp lại hắn sẽ tính lại cho đám người kia gấp đôi, hoặc gấp bốn. mới hả được mối hận trong lòng.

Một ngày một đên hắn mới khôi phục được một chút xíu linh khí, hắn vận thần niệm định lấy đan dược từ trong túi trữ vật ra thì bất chợt ở một góc tui có dị động, Năm cỗ quan tài của ngũ Hành thi ma, bỗng nhiên thoát khỏi túi trữ vật bay ra ngoài,

Ma khí trên năm cỗ quan tài tỏa ra cuồn cuộn, nắp quan tài bật mở, năm thi ma bay ra khỏi quan tài, đồng loạt hạ xuống phía trước,

- này,, đây là bọn chúng muốn làm gì.

Chỉ thấy năm thi ma nhanh chóng ngồi xuống, ánh sáng thuộc tính từ người bọn chúng nhanh chóng tỏa ra khắp nơi, tạo thành ngũ thải quang mang sáng lấp lánh cả một góc. Đoàn quang mang này nhanh chóng hô ứng rồi tất cả kéo về phía Hỏa Linh Thánh Mẫu, trong lúc đó bốn thi ma còn lại nhanh chóng héo rũ đi,

- Thôn phệ tiến cấp.

Dương Thanh kinh ngạc nhìn cảnh tượng trước mắt lẩm nhẩm nói khẽ,

- Hoạt cương thì muốn tiến cấp là vô cùng khó khăn, theo như Ngũ hành Chân Ma Kinh năm xưa hắn đạt được thì cần phải có hai điều kiện thì haotj cương thi mới tiến cấp được, có lẽ Hỏa Linh trong khi mỏ ra thông đạo đã hấp thu rất nhiều ma khí từ các tòa tháp kia từ đo mới có đủ năng lực thôn phệ các thi mà còn lại mà tiến cấp, chỉ là không hiểu nó sẽ tiến lên được tới mức nào

Lúc này có một cỗ năng lượng thiên địa bàng bạc đang điên cuồng rót vào bên trong người của Hỏa Linh, tạo thành một cỗ lốc xoáy nhỏ khiến cho không gian chung quanh nổi lên gợn sóng. một cỗ khí tức bàng bạc tản ra uy thế kinh người, khiến Dương Thanh cảm thấy vô cùng khó thở

- Xem ra đã sắp đột phá

Năm đạo quang trụ khổng lồ dữ dội lướt ra, sau đó năm đạo quang trụ này đột nhiên hội tụ lại trên thiên linh cái của Hỏa Linh, hai mắt của Hỏa Linh liền mở ra, bắn ra một đạo quang mang chói mắt, hào quang bao phủ cả một vùng, một cỗ lực lượng thao thiên lập tức đè ép xuống, Dương Thanh vốn đang suy yếu lập tức phun ra mấy ngụm máu tươi:

- Con mẹ nó, định giết người hay sao

Trong nháy mắt tiếp theo,ngũ thải quang mang này phát ra những bí văn rít gào cuồng bạo

- Xi xi!

Bên dưới quang mang, Hỏa Linh Thánh Mẫu đang ngồi xếp bằng, vẻ mặt cứng ngắc vô tình trước kia của nàng không ngờ đang dần dần biến đổi, có chút dần dần giống với người sống,.

Sắc mặt của Dương Thanh cũng hơi biến đổi, liệu sau khi Hỏa Linh thôn phệ tứ linh còn lại xong, liệu mình có còn khống chế được nàng ta hay không

- Rắc. rắc

Trên người hỏa linh lại vang lên tiếng xương cốt di động lần nữa, tứ linh còn lại cũng run rẩy, lại có thêm năng lượng thiên địa điên cuồng rót vào bên trong Hỏa Linh, toàn bộ cơ thể nàng đang biến đổi

Phanh Phanh.

Màn ngũ thải quang mang này rốt cuộc cũng vỡ tan. Một cỗ kình khí ngập trời như nổ tung. Dưới cỗ lực lượng mạnh mẽ như vậy Dương Thanh bị đẩy lùi mười mấy trượng, đất đá cây cối bị thổi bay, toàn bộ khu vực xung quanh Hỏa Linh bị san thành bình địa.

Phốc Phốc.

hắn trực tiếp phun ra một ngụm máu tươi. sắc mặt tái nhợt.

- quá cường hãn

Trong không gian một cỗ linh khí hung hãn cường đại tràn ra ngoài, khiến cho sắc mặt hắn đại biến,

Hắn cẩn thận nhìn về phía trước thận trọng cảm nhận cỗ khí tức đang lan tràn ra bốn phía,

cực kỳ cường hãn, cực kỳ cuồng cuồng bạo.

có lẽ là Ngưng Nguyên Trung Kỳ, Không đúng, hình như là Hậu Kỳ, Dương Thanh đã thực sự sợ hãi, liệu nó có nghe lời mình nữa hay không

Từ phía xa hắn đã có thể nhìn thấy một bóng người mơ hồ.

- Chủ nhân

Trong Ngũ thải quang mang, một thanh âm ngọt ngào vang lên. Có một ánh mắt trong trẻo lạ kỳ nhìn về phía hắn.

Ngũ Thải quang mang lúc này đã bắt đầu tản đi hết, một đạo thân ảnh nóng bỏng ngày càng hiển hiện rõ ràng., đường cong cực kỳ mê người, như ẩn như hiện, mái tóc dài rũ xuống màu hơi vàng, có lẽ do ảnh hưởng của hành hỏa, da trắng như tuyết, môi đỏ như son, làn thu ba vô cùng quyến rũ, trên người mặc một bộ y phục màu đỏ, ánh mắt cực kỳ vũ mị, mê hồn, nếu so sánh với Tử Nguyệt rõ ràng là chỉ hơn chứ không có kém. Nàng đã tập trung tất cả vẻ đẹp của năm hoạt cương thi lên cơ thể.

khi nhìn thân ảnh nóng bỏng hiện lên trước mặt, nhất là khi thấy nàng gọi chủ nhân,. Dương Thanh nuốt nước bọt cái ực, cố gắng kiềm chế. Thực sự là một nữ tử cực kỳ xinh đẹp khuôn mặt tuyệt mỹ, ngũ quan tinh xảo, Làn da nõn nà, tư thái mê người, vô cùng tao nhã. Dương Thanh không khỏi ngẩn ngơ, hồi lâu sau mới khó nhọc lên tiếng:

- Ngươi gọi ta là chủ nhân

Hỏa Linh liền tiến lên một bước quỳ xuống trước mắt hắn:

-Ngươi chính là chủ nhân của ta, trong linh trí của ta nói vậy

- phù

Hắn thở dài một tiếng, chứng tỏ ấn ký vẫn còn tác dụng, hắn nhìn ngắm nàng một hồi rồi bảo:

- Giờ đây ngươi đã có linh trí, không cần gọi ta là chủ nhân, sau này hãy gọi ta là Thiếu Gia

Hỏa Linh yểu điệu nói:-

- Vâng thiếu gia, còn xin thiếu gia ban tên cho, ta mới có linh trí còn chưa có tên gọi.

Hỏa Linh liếc hé đôi môi mọng đỏ nói, khiến cho Dương Thanh trông thấy mà mồm miệng khô khốc, không ngờ sau khi có linh trí nàng lại trở nên mê người như vậy

hắn suy nghĩ một hồi rồi nói:

- Vậy từ nay ngươi hãy mang họ của Bổn thiếu lấy tên là Giai Kỳ, sau này ta sẽ gọi ngươi là Dương Giai Kỳ.

- đa tạ thiếu gia ban tên.

Đối với cái tên Giai Kỳ này nàng cũng có mấy phần ưa thích.

- Giai kỳ, hiện tại ngươi có thực lực gì

Dương Thanh hỏi Giai Kỳ. mặc dù Dương Thanh đã là Kết Đan Hậu Kỳ, lại có tiên thức khổng lồ, tuy nhiên hắn cũng không thể dò ra cảnh giới của nàng.

- Thiếu gia, cảnh giới của ta khá kỳ lạ, sau khi hấp thu ma khí ở hắc tháp và linh khí của tứ linh ta dường như ở giữa Ngưng Nguyên Trung Kỳ và Hậu Kỳ,

Giai Kỳ trả lời.

- Lại còn kỳ lạ vậy, theo như hắn hiểu thì cảnh giới của Giai Kỳ đã vượt ra ngoài Trung Kỳ Đỉnh Phong nhưng lại chưa tới hậu kỳ, có lẽ nàng ở đâu đó quãng giữa.

hắn còn đang suy nghĩ thì Giai Kỳ đã nói;

- Thiếu gia có yêu thú,

Phía sau một sơn mạch, một đầu yêu thú màu trắng khổng lồ lao ra. Dương Thanh dò hết cuốn yêu điển năm xưa lấy được cũng không biết đây là loại gì, nó có đầu sư tử nhưng thân lại của linh dương, đuôi như đuôi rắn, cảnh giới của nó khoảng tứ cấp đỉnh phong, nếu là lúc bình thường, Dương Thanh cũng không ngại. Nhưng bây giờ hắn đang bị trọng thương, yêu thú này đối với hắn khó mà đôi phó, vừa hay cho hắn, Giai Kỳ vừa đột phá, hắn nhẹ giọng hỏi,

- Giai Kỳ cho bản thiếu xem khả năng của ngươi

- Vâng Thiếu gia

Nàng lên tiếng rồi nhanh chóng phi thân lên trên bàu trời chặn đầu con yêu thú. Hai cánh tay nàng uyển chuyển vung lên hắc quang chợt loé, Cuồng phong gào thét rồi có tiếng nổ vang lên! Không gian xung quanh phảng phất như muốn rách ra. Sau đó một cỗ vô hình chi lực trong nháy mắt đã đem yêu thú kia đánh chết. nàng ra tay vô cùng nhanh chóng gọn gàng, Dương Thanh trông thấy mà cũng kinh sợ lưỡi thè ra thật dài, hắn đồ rằng vừa rồi Giai Kỳ mới chỉ dùng không quá hai thành lực lượng.

………………….

Trong một sơn cốc âm u Dương Thanh Đang ngồi xếp bằng trên mặt đất, hai tay hắn áp vào tay Giai Kỳ, nàng không ngừng dùng lực lượng của mình đẩy nhanh quá trình đả thông kinh mạch cho hắn

Dưới năng lượng cuồn cuộn không ngừng tiến vào, cơ thể hắn nhanh chóng phát sinh biến hóa. Mỗi một lần một kinh mạch được đả thông, cơ thể hắn đều được lột xác không nhỏ. Gân cốt, cơ bắp, lục phủ ngũ tạng đều được rèn rũa một lần, khiến cho bản thể hắn trở nên cường hãn hơn.

hắn vận dụng Sinh Tử Quyết tột cùng.Nhanh chóng hấp thu lực lượng của Giai Kỳ chuyển hóa nó thành chân khí tinh thuần của bản thân.

Thời gian cứ như vậy chậm rãi trôi qua. Cũng không biết qua bao lâu, khi một tia năng lượng bị Dương Thanh thôn phệ, Giờ phút này một cỗ khí thế mạnh mẽ từ trong cơ thể hắn tràn ra.

Khí thế này tuôn ra, trực tiếp khiến cho không gian chung quanh người hắn gợn sóng. Toàn bộ mười hai đương kinh mạch đã được đả thông hoàn toàn, giờ đây hắn đã củng cố vững chắc cảnh giới hậu kỳ của mình, tuy nhiên đo dùng đan dược nên đạo tâm của hắn vẫn còn hơi bất ổn, chỉ cần sau này hắn củng cố thì không có gì đáng ngại.

Phù. Phù.

Hắn thở ra một ngụm lãnh khí:

- Giai kỳ, may mà có ngươi

Dương Thanh mở bừng đôi mắt nói với nàng.

- Chúc mừng thiếu gia khỏe lại

Dương Thanh bắt quyết, cảm nhận chân khí trong cơ thể với lực lượng hiện tại hắn có thể tự tin đối phó được với Ngưng Nguyên Sơ Kỳ mà không rơi xuống hạ phong.

khóe miệng Dương Thanh hiện lên nụ cười vui vẻ. nhưng rất nhanh ánh mắt hắn lại trầm xuống, phải làm sao thoát ra khỏi chốn này đây. Hắn chỉ biết có một cách đó là dùng ngoại lực công phá như đám Người Thanh Liên Tiên Tử, thế nhưng mạnh như bọn chúng mà cũng chỉ mở được một thông đạo rất nhỏ, lại còn bất ổn, hắn chỉ mới Kết Đan có thể làm gì. Tạm thời không nghĩ đến nữa thì hơn:

- Giai Kỳ, vừa rồi dùng linh lực trị thương cho ta liệu có ảnh hưởng gì không,

Thân thể nóng bỏng của Giai Kỳ lắc lư vài cái rồi lắc đầu:

- Không sao hết thiếu gia, ta có thể tu luyện như nhân loại, hơn nữa chỉ cần hấp thu ma khí ta cũng có thể hồi phục.

- Thế thì tốt…

Dương Thanh đang định nói tiếp thì há mồm hỏi giât lại:

- Ngươi vừa nói gì, có thể hấp thu ma khí

- Đúng vậy bản thân ta là cương thi, ma khí chính là vật đại bổ.

Dương Giai Kỳ đong đưa đôi mắt trả lời.

- Tốt, tốt

Hắn đã nghĩ ra một chủ ý để thoát ra khỏi đây, tuy nhiên trước hết cần phải một phen thử nghiệm.

Hai ngày sau. Hắn và Giai Kỳ đã cẩn thận tránh mặt đám yêu thú một đường chậm rãi đi đến gần Linh Tiêu Điện

Hắn và Giai Kỳ hoá thành một đạo thanh hồng, cơ hồ nhạt như không thấy ẩn thân trong một đám cây cối um tùm. Hắn đang nhìn về năm tòa hắc tháp, hai mắt híp lại, trong đó có lam mang thản nhiên chớp động, trên mặt tràn đầy vẻ cân nhắc.

- Giai Kỳ, ngươi thử tính xem liệu mất bao nhiêu lâu thì có thể hấp thu chỗ ma khí này

Dương Giai Kỳ đánh giá hắc tháp hồi lâu rồi vũ mị nói:

- Nếu muốn rời khỏi đây thì cũng chỉ có thể thông qua địa phương này. Nhưng với cảnh giới hiện giờ ta phải mất nhiều vạn năm

- Lâu như vậy

Dương Thanh lập tức ủ rũ, xem ra muốn ra khỏi đây ngược lại không hề đơn giản.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.