Dưỡng Thành Lĩnh Chủ

Chương 28: Chương 28




Thời gian bất tri bất giác trôi đi đã đến cuối tháng chín, trên dưới Mộ phủ đều quay quanh chuẩn bị cho Mộ Thanh Vận, từ chuẩn bị quần áo trang sức, cho đến việc lựa chọn kỹ càng tiết mục biểu diễn, một chi tiết nhỏ cũng không thể bỏ sót.

Nhưng ngược lại Mộ Phi Sắt càng mừng rỡ vì không có người để ý đến mình, trong khoảng thời gian nửa tháng này, cảm giác được làm huấn luyện viên cho Hương Liên cùng Phú Quý rất tốt. Dưới sự giúp đỡ vui vẻ của Vân Nhược Lan, nàng lại lấy được hai viên đan dược trân quý – Tẩy tủy đan. Sau khi trải qua một ngày đau khổ, hai người lại kinh hỉ phát hiện thân thể họ trở nên cường tráng hơn rất nhiều. Ở sâu trong nội tâm lại càng kính trọng tiểu thư cùng vị Vân quân này.

Thừa dịp lần này làm tiệm may tốt nhất Hoàng Thanh đến làm quần áo cho Đại tiểu thư Mộ gia, Mộ Phi Sắt cũng thỉnh thoảng nhờ vả làm một ít đồ dùng đặc chế.

Mộ Thiên Hạc cũng có hỏi qua những chuyện nàng làm nửa tháng qua, Mộ Phi Sắt liền lấy cớ đó là do Giác Viễn đại sư dạy cho, bộ quyền công này đối thân thể rất có lợi, làm cho Mộ lão gia không còn nghi ngờ gì. Mộ Thiên Hạc còn cố tình phân phó Lâm quản gia đáp ứng đầy đủ những yêu cầu của Mộ tam tiểu thư, làm cho mọi người trong Mộ phủ đối vị tiểu thư nhát gan đột nhiên xoay người này kính sợ không thôi.

Ngày hai mươi sáu tháng chín, các thiếu nữ danh gia vọng tộc khắp Hoàng thành đều như hẹn, tụ tập tại Bách Hoa yến. Mộ Phi Sắt rốt cục cũng bước ra khỏi tiểu viện của mình, đơn giản chào hỏi vài câu, đưa mắt nhìn Đại tiểu thư như khổng tước cao ngạo xòe đuôi, theo Mộ Thiên Hạc và Mộ Thiểu Hoa vào cung.

Lại nói, sau một thời gian không gặp Mộ Phi Sắt, Đại phu nhân Tú Cầm cùng Tam phu nhân đều nhạy cảm phát hiện dung mạo Mộ Phi Sắt lại trở nên lột xác. Trước kia chỉ cho rằng Mộ Thanh Vận nói đùa, nhưng thật sự chưa từng nghĩ dung mạo của nàng lại có biến hóa lớn như vậy.

Giữa lông mày Mộ Phi Sắt lại ngày càng hiển thị rõ phong thái của nữ nhân mà hai người đều kiêng kỵ kia. Hai người đều ăn ý nhớ đến khoảng thời gian trước kia Mộ Thiểu Hoa từng si mê dung mạo của người đó như thế nào.

Không nói đến dung mạo biến hóa của mình làm hai vị phu nhân kiêng kị, mà Mộ Phi Sắt còn bị dọa không nhẹ khi thấy ánh mắt khác thường của phụ thân nhiều ngày không gặp kia. Trong cặp mắt của phụ thân không khỏi lộ ra vẻ kinh hỷ cùng dục niệm, làm cho Mộ Phi Sắt cảm thấy như sau lưng đang bị dao nhọn chực đâm vào.

Những kiến thức ở kiếp trước nhắc nhở nàng, đây tuyệt đối không phải ánh mắt phủ một vị phụ thân nhìn nữ nhi của mình. Mộ Phi Sắt cũng không rõ vì sao lại xảy ra tình huống như vậy, nhưng nàng biết rõ, cuộc sống yên ổn trước đây sắp sửa đã không còn nữa!

Ban đêm, một tin tức từ trong hoàng cung truyền ra là trên dưới Mộ phủ lâm vào một mảnh vui mừng. Thái tử điện hạ năm nay ba mươi lăm tuổi, đã nhìn trúng Mộ Thanh Vận, hoàng đế Khang quốc lập tức sắc phong Mộ Thanh Vận là trắc phi của thái tử, đại hôn sẽ cử hành vào hai tháng sau.

Tuy chỉ là trắc phi, nhưng mọi người đều biết vị trí Thái tử phi đã để trống rất lâu, sau khi tiến vào Đông cung, còn phải xem năng lực của Mộ Thanh Vận cùng vận may như thế nào!

Nghe tin nữ nhi mình thành trắc phi của thái tử, bộ dáng của đại phu nhân Tú Cầm liền thay đổi, đường làm quan rộng mở, làm cho đám hạ nhân lại càng nịnh hót. Trên đại đường mọi người đều cùng chờ đợi nhân vật chính quay trở về.

Tam phu nhân ôm Mộ Hồng Thư ngồi một bên, tất nhiên là không thiếu lời hay để nịnh nọt. Mặc dù ai cũng thấy được Tam phu nhân chẳng qua là đang ghen ghét, nhưng hiện giờ Đại phu nhân đang có tâm tình rất tốt, nên cũng không thèm so đo.

Mộ Phi Sắt cũng chỉ yên tĩnh ngồi một chỗ. Nàng hồi phủ cũng đã một tháng, nhưng đối với cuộc sống trong phủ lại rất chán ghét. Từ trước đến giờ nàng cũng chưa làm ra chuyện gì để người khác phải để ý, nhưng hiện giờ lại phải đề phòng khắp nơi. Cho dù không có lời dặn dò trước của Vân Nhược Lan cùng Giác Viễn đại sư, nàng cũng hiểu bản thân không nên lộ ra cho người khác biết được mình đã khôi phục được Hồn nguyên lực.

Chẳng lẽ từ giờ mình phải ở nơi đen trắng lẫn lộn này suốt đời? Lúc này trong đầu Mộ Phi Sắt đột nhiên nảy ra một ý tưởng, nếu như mình rời khỏi nơi này đi thì như thế nào? Những thế ngoại cao nhân không phải đều thích đem theo đồ đệ mình ra ngoài lịch lãm sao? Nhưng tại sao trong thời gian này Vân Nhược Lan lại vẫn giữ thái độ bình thản không lo, cam nguyện cùng nàng mà nghẹn khuất chính mình trong cái tiểu viện kia ?

Trong lúc vấn đề này quấn quít không yên trong đáy lòng Mộ Phi Sắt, thì Mộ Thanh Vận mang theo sắc mặt kiêu ngạo cũng về tới Mộ phủ. Bởi vì Hoàng thượng triệu kiến nên Mộ Thiên Hạc và Mộ Thiểu Hoa phải ở lại trong cung, về Mộ phủ trễ hơn Mộ Thanh Vận một chút.

Nhưng Mộ Phi Sắt lại tinh tế phát hiện sắc mặt Mộ Thiên Hạc có chút không đúng. Theo lý thường, có thể kết thông gia với Hoàng thất là chuyện rất đáng mừng, mà đối tượng ở đây lại là Thái tử, người sau này sẽ trở thành Hoàng đế. Thế nhưng trên mặt Mộ Thiên Hạc dường như lại mang theo tâm sự nặng nề, mà ngay cả sắc mặt Mộ Thiểu Hoa cũng có chút không yên lòng.

Sau khi Mộ gia gia chủ tuyên bố tin vui, mọi người xung quanh đều vui vẻ chúc mừng, hồi lâu sau mới chấm dứt. Mộ Phi Sắt cuối cùng cũng được giải phóng, thở phào nhẹ nhõm, đang muốn đi ra ngoài, lại bị Mộ Thanh Vận không biết từ đâu đi ra chặn nói: “Phi Sắt, lời nói của muội thật sự là hiệu nghiệm a!”

“Phi sắt xin chúc mừng tỷ tỷ, Phi Sắt cũng chỉ ăn ngay nói thật thôi. Cả ngày đã mệt mỏi, tỷ tỷ hay là về nghỉ ngơi sớm đi! Muội muội xin cáo lui” Thấy giọng điệu khiêu khích của Mộ Thanh Vận nhắm vào mình, Mộ Phi Sắt thở dài trong lòng, tâm tình như vậy sao có thể làm thành đại sự?

Ngữ khí nhẹ nhàng của Mộ Phi Sắt lại làm cho Mộ Thanh Vận đang trên chín tầng mây bỗng rơi vào bóng tối, đưa mắt nhìn bóng dáng mảnh mai đã đi xa. Sau khi cùng mẫu thân trở lại Ngụy Hương viện, mới phát ra thanh âm oán giận: “Cái con ốc sên kia thật đáng chết!”

“Thanh Vận, hôm nay là ngày tốt, đừng làm cho tiện nhân kia phá hỏng tâm tình tốt của con.” Khi chỉ có hai mẹ con trong phòng, Đại phu nhân Tú Cầm cũng không thèm kiêng dè nữa, lập tức liền thay đổi cách gọi đối với Mộ Phi Sắt.

Mộ Thanh Vận vò nát khăn tay, trong lòng vẫn không nguôi giận nói: “Nương, người cũng không thấy được bộ dáng lúc đó của tiện nhân đó đâu. Giả bộ một bộ dáng lạnh nhạt! Hừ! Không chừng trong lòng cũng đang ghen tỵ với con đâu!”

Rót cho nữ nhi bảo bối một chén nước, Tú Cầm một bên ôn nhu trấn an: “Tiện nhân kia dù sao cũng chỉ là bộ dáng như quỷ, quả thật là vừa nhìn thấy đều phát ghét! Cùng một đức hạnh với mẫu thân nàng ta!”

“Nàng ta nào có nửa phần giống bộ dáng của đại di? Nương, người là đang khen ngợi nàng ta?”

“Thanh Vận, vi nương cảm thấy bộ dáng tiểu tiện nhân kia hình như có chút thay đổi. Nếu thật sự lúc nó trưởng thành lại giống với bộ dáng của mẫu thân nó, chỉ sợ sẽ uy hiếp đến địa vị của chúng ta!” Mỹ phụ trước mắt mọi người đều giả bộ một bộ dáng đoan trang, nhưng hiện tại lại mang một vẻ mặt dữ tợn, lời nói làm cho Đại tiểu thư luôn tâm cao khí ngạo cũng phải khẽ nhíu lông mày.Dஐ๖ۣۜ Đஐ๖ۣۜ Lஐ๖ۣۜ Qஐ๖ۣۜ Đ

Mộ Thanh Vận đưa tay vuốt quanh miệng ly nước, chần chừ nói: “Nương, người cũng quá lo lắng đi. Mặc dù bộ dáng gần đây của Mộ Phi Sắt có chút dễ nhìn. Bất quá, với bộ dáng đó sao Thái tử có thể nhìn trúng nha!”

Thanh Vận, con cũng đừng quá chủ quan. Bách hoa yến cứ cách hai năm lại tổ chức một lần, ai có thể cam đoan tiện nhân kia sẽ không gây tai họa gì. Không sợ nhất vạn, chỉ sợ vạn nhất a.” Tú cầm ân cần dạy bảo, nhớ tới khuôn mặt luôn lộ ra vẻ bình thản kia, trong lòng càng lo lắng không yên.

Nghe mẫu thân nói vậy, Mộ Thanh Vận cũng có chút lo lắng, vội hỏi: “Nương, vậy thì chúng ta nên làm cái gì?”

Tú Cầm vỗ nhẹ lên mu bàn ta của Mộ Thanh Vận, đáy mắt lưu chuyển, suy nghĩ hồi lâu, trầm giọng nói: “Sớm cho nàng ta đính hôn, chấm dứt hậu hoạn.”

Con ngươi Mộ Thanh Vận sáng ngời, môi khẽ mở: “Đúng nha.”

Nếu như cuộc nói chuyện của hai mẹ con Đại phu nhân rơi vào tai Mộ Phi Sắt, không biết nàng lại có cảm tưởng gì. Vì chứng vọng tưởng do luôn nghĩ kế hãm hại người khác của hai mẹ con kia, mà Mộ Phi Sắt lại đột nhiên biến thành hai họa ngầm, ước gì có thể đá nàng ra xa một chút.

Mặc dù lời nói của Tú Cầm là vì suy nghĩ cho nữ nhi, nhưng thật ra trong lòng cũng vì có một tầng đố kị, chính là thân thế thật sự của Mộ Phi Sắt. Năm đó khi Thiên Thanh vào Mộ phủ đã mang thai, bỏ qua quy củ, không có bái đường thành thân mà trực tiếp được làm Nhị phu nhân của Mộ phủ.

Lúc đó trong phủ có lời đồn, Tam tiểu thư không phải hài tử của Mộ Thiểu Hoa, thậm chí người ngoài cũng biết được, nhưng Mộ Thiểu Hoa lại chưa bao giờ thừa nhận. Nam nhân trong thế gia sao có thể để mình bị người ngoài đồn là bị đội nón xanh, nhưng vì Mộ Thiểu Hoa rất yêu thương Thiên Thanh, cho nên dần dần cũng làm cho sự nghi ngờ lắng xuống.Dஐ๖ۣۜ Đஐ๖ۣۜ Lஐ๖ۣۜ Qஐ๖ۣۜ Đ

Bất quá, Tú Cầm trời sinh tính tình luôn kiên trì với suy nghĩ của mình. Những năm vừa qua luôn tìm mọi cách khi dễ Mộ Phi Sắt, chính là muốn thử xem thái độ của Mộ Thiểu Hoa đối với nàng ta, nhưng thái độ lạnh lùng của tướng công đối với Mộ Phi Sắt lại làm cho Tú Cầm càng thêm hoài nghi.

Thành thân với Mộ Thiểu Hoa nhiều năm, mặc dù Tú Cầm cũng không dám nói mình hiểu rõ tướng công, như vốn dĩ nữ nhi trời sinh nhạy cảm, nhưng nàng cũng biết ánh mắt mà hôm nay Mộ Thiểu Hoa nhìn về phía Mộ Phi Sắt mang theo lửa nóng như thế nào!

Cũng không biết cảm giác bực bội này phát sinh từ đâu, như Tú Cầm lại nghiễm nhiên đổ lên đầu Mộ Phi Sắt. Mộ Phi Sắt, ngươi cũng đừng trách ta độc ác, nhưng Mộ phủ, là lưu không được ngươi a!

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.