CHƯƠNG 9. MỘT ĐOẠN NGHIỆT DUYÊN
Biên tập: Hayato
Chỉnh sửa: SamB
Quân lâm thiên hạ đã một thời gian dài không login, đây cũng là lần đầu tiên kể từ khi biết anh ta tới nay, 1 tuần liền Quân lâm thiên hạ không vào game. Theo như lời Huyết nguyệt tiên cơ nói thì gần đây công việc của anh rất bề bộn, phải qua một đoạn thời gian nữa mới có thể login.
Một ngày nọ đêm đã khuya, Âu Dương Trì không biết vì sao bỗng trằn trọc không yên. Đếm cừu, đếm bánh sủi cảo, đếm linh tinh gì đó đều đếm hết một lượt rồi nhưng vẫn không ngủ được. Trợn tròn mắt nhìn chằm chằm trần nhà một hồi lâu, Âu Dương Trì quyết định ngồi dậy đi mở máy tính.
Về sau Âu Dương Trì từng nghĩ, nếu lúc đó cứ yên phận trừng cho mỏi mắt rồi ngủ luôn, đại khái sẽ không gặp phải cái kẻ sau này luôn làm cho cậu bực mình như thế.
Bởi vì đêm đã khuya, hôm sau lại là ngày đi làm bình thường, nên bang phái rất nhiều người không onl, đang onl chỉ lác đác vài người, chỉ tiếc là toàn người cậu không quen biết.
Dù sao cách đi đã quen thuộc, một mình chắc cũng được rồi. Âu Dương Trì nghĩ vậy bèn đi đến trước cửa phụ bản. May mắn làm sao, vừa đến nơi đã có người gửi đến lời mời gia nhập tổ đội, Âu Dương Trì liền nhận lời, cùng nhau đi đánh quái.
Đội ngũ này chỉ có cậu cùng một cung thủ cũng ngang lv. Nam nhân có tên là [Một hào giường bệnh] này cứ đi vài bước lại ngừng dường như có thể bị kẹt lại bất cứ lúc nào. Dù cho có đi lộn đường cũng không thèm quan tâm, một bộ dáng lăng lăng ngơ ngác khiến Âu Dương Trì càng nhìn càng chán nản.
Cậu điều khiển tiểu y sư vượt lên dẫn trước, phơ phơ phất trần, phát động pháp thuật xinh đẹp, quái vừa ra liền tiễn ngay về chầu ông bà, không chỉ bảo hộ tốt chính mình còn tiện thể bảo kê luôn cho tên ngơ [Một hào giường bệnh].
[Tổ đội][Một hào giường bệnh]: Mỹ nhân, thiệt là can đảm nha. Chơi y sư mà lại dám phăng phăng đi trước như vậy. Kết bạn đi
[Tổ đội][Một hào giường bệnh]: Mỹ nữ à, đừng giả vờ lạnh lùng mà, nói chuyện cái coi
[Tổ đội][Một hào giường bệnh]: Mỹ nhân, đừng ngó lơ ta mà
[Tổ đội][Trì trung chi vật]: Lo đánh quái cho tốt đi được không? Ngươi chỉ toàn đứng nói không.
[Tổ đội][Một hào giường bệnh]: Ngại quá, nãy giờ máy tính bị lag, lần này đến lượt ta lên.
Nói xong, nhân vật ‘Một hào giường bệnh’ vốn dĩ vẫn theo sau tiểu y sư một bước xông lên đầu, đánh ra một cái tiễn tháp, nhất thời từ trong tháp vạn tiễn tề phát, tỏa ra kim quang sáng chói tứ bề.
[Tổ đội][Trì trung chi vật]: Ta có thể đánh quái, không cần ngươi phải đi trước che chở cho ta!
[Tổ đội][Một hào giường bệnh]: Ta chỉ là muốn hảo hảo bảo vệ mỹ nhân thôi
[Tổ đội][Trì trung chi vật]: Không cần, phụ bản này một mình ta cũng có thể đi hết.
[Tổ đội][Trì trung chi vật]: Thật vậy sao? Y sư ngươi thật thú vị, chúng ta kết giao bằng hữu đi.
[Tổ đội][Trì trung chi vật]: Không…
[Tổ đội][Một hào giường bệnh]: Không cần làm vậy mà Mỹ nhân, chúng ta coi như là có duyên phận mà
[Tổ đội][Trì trung chi vật]: Thỉnh chú ý, ta không phải mỹ nữ.
[Tổ đội][Một hào giường bệnh]: Không cần khiên tốn nha, khiêm tốn quá chính là kiêu ngạo đó!
[Tổ đội][Trì trung chi vật]: Ta là nam.
[Tổ đội][Một hào giừơng bệnh]: Nam thật tốt a ta cũng là nam, chúng ta kết bạn đi
[Tổ đội][Trì trung chi vật]: Không cần!
[Tổ đội][Một hào giường bệnh]: Tại sao lại không cần, ta không tốt sao? Ngươi không phát hiện kỹ năng chơi game của ta rất tốt sao!
[Tổ đội][Trì trung chi vật]: Kỹ năng và vân vân không liên quan gì, chủ yếu là ta nhìn ngươi không vừa mắt. Lý do này được không?!
[Tổ đội][Một hào giường bệnh]: (