Dưỡng Thiếu Chủ Đấu Tra Nam

Chương 10: Chương 10: Cưỡi ngựa




Nguyễn Cẩm đi vào thanh toán tiền. Lúc đi ra hắn ôm theo y phục của lão bản rồi hỏi: “Ngươi muốn y phục này làm gì?”

“Dáng dấp của lão bản na ná như ta, bộ y phục này lại rất bình thường đỡ phải đi mua y phục. Bây giờ chúng ta tới cửa hàng yên chi(1) mua một cây vẽ lông mày nữa là được.”

Nguyễn Cẩm ừ một tiếng. Gã sai vặt trong tiệm đã đưa cỏ khô đến, dắt ngựa tới chỗ hai người. Nguyễn Cẩm cẩn thận kiểm tra một chút cỏ khô sau đó mới dắt ngựa rời khỏi quán.

(1): cửa hàng phấn son

Từ cửa hàng bán ngựa đi ra, Lăng Sương tìm một căn nhà xí để thay đổi quần áo. Thuận tiện đem vứt luôn y phục của tên Tề Nam. Sau đó, nàng đến cửa hàng yên chi mua cây kẻ lông mày, rồi vẻ lên trên miệng mình hai chòm râu. Kết hợp với bộ trang phục thì nữ cải nam trang đã hoàn thành.

“ Chúng ta đi mua một ít lương khô. Sau đó sẽ lập tức lên đường.” Một lúc lâu sau, Nguyễn Cẩm mới chấp nhận được tạo hình hiện tại của Lăng Sương.

Lăng Sương lắc đầu: “Ngươi không nghe lão bản kia nói sao, những con ngựa kia đều chuẩn bị cho Quỷ Cốc đó?”

“ Cái này thì liên quan gì?” Nguyễn Cẩm không hiểu hỏi.

“Nếu đúng là những con ngựa này dành cho Quỷ Cốc thì người của bọn họ sẽ đến lấy những con ngựa này. Bây giờ chúng ta không khác gì những con ruồi nhặng không đầu loay hoay đi tìm Quỷ Cốc. Chi bằng bám theo bọn họ, đặc biệt xưng hô của chúng ta phải thay đổi một chút. Ngươi thua ta một tuổi vậy thì sau này ngươi kêu ta là đại ca. Ngay cả tên họ cũng phải thay đổi, về sau ngươi cứ gọi ta là Tiêu đại ca đi. Tên đầy đủ sẽ là Tiêu Dự còn ngươi tên là Tiêu Cẩm.

“Bây giờ chúng ta làm gì đây?”

“Ngựa đã ở đây có nghĩa là người của Quỷ Cốc rất nhanh sẽ đến. Bây giờ chúng ta cải trang thành như vậy cũng không dễ dàng bị người phát hiện. Tạm thời cứ ở lại trong trấn chờ đồng thời hỏi thăm thử khi nào người của Quỷ Cốc sẽ đến.”

Nguyễn Cẩm suy nghĩ một chút: “Ta có cách. Người ở đây chờ ta.”

Lăng Sương cũng không quản Nguyễn Cẩm nghĩ ra được biện pháp gì. Chỉ cần có thể thu thập được tin tức là được. Nguyễn Cẩm đi vòng vèo đến trước cửa hàng ngựa. Không đến một khắc sau đã thấy hắn bước ra. Lăng Sương ngồi ở bên chòi hóng mát chờ hắn.

“ Thế nào?” Lăng Sương hỏi.

“Buổi trưa hôm nay sẽ tiến hành cuộc giao dịch. Chừng khoảng nửa canh giờ nữa thôi.”

“Vậy chúng ta ở đây chờ bọn họ. Sau đó sẽ đi theo phía sau.”

Lăng Sương và Nguyễn Cẩm ngồi chờ ở trong chòi mát. Trong lúc chờ đợi cũng gặp phải hai ba đám quan binh, hiện giờ Lăng Sương đã cải trang thành nam nhân nên không sợ bị bại lộ nhưng nàng với Nguyễn Cẩm đều rất cẩn thận. Trong lúc mấu chốt không được có bất cứ sơ sót nào.

Đến buổi trưa, khoảng bảy tám người nam nhân vạm vỡ vận trang phục màu đen tiến vào cửa hàng. Không bao lâu sau bọn họ đã bước ra ngoài. Mỗi người đều dắt theo một con ngựa màu lông khá thuần chủng.

Mấy đại hán sau khi đi ra đều không chút dừng lại. Mỗi người đều tự động lên ngựa sau đó vội vã thúc ngựa rời đi. Thấy thế Lăng Sương nói: “Chúng ta mau đi theo.”

Nguyễn Cẩm nhảy lên ngựa đưa tay cho Lăng Sương. Trong lòng Lăng Sương khẽ nhúc nhích. Duỗi tay ra nắm chặt lấy tay của Nguyễn Cẩm. Nguyễn Cẩm nhẹ nhàng dùng sức đã thấy Lăng Sương ngồi ở trên lưng ngựa. Nguyễn Cẩm ngửi thấy mùi hương thơm mát từ trên người Lăng Sương không phát giác ra trái tim của mình đang rung động từng hồi.

“Ngồi vững!” Nguyễn Cẩm dặn dò một câu. Roi ngựa trùng trùng điệp điệp quất vào trên mông ngựa. Hắc mã kêu vang Hi..i...iiii một tiếng rồi nhanh chóng xuất phát.

Đây là lần đầu tiên Lăng Sương cưỡi ngựa. Thật sự khá giống với phim truyền hình chỉ có điều cảm giác của Lăng Sương lại là: Ta đây bị bạo cúc ư!

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.