Lâm Sương đang hết sức bối rối. Bỗng nhiên ngoài cửa vang lên tiếng động. Trong bóng tối, có hai luồng ánh sáng đi tới chỗ nàng. Lâm Sương ngừng thở, không dám thở mạnh. Toàn bộ người nàng căng cững như một cây cung đã lên dây. Sợ hãi cứ nối tiếp nhau mà đến. Tiếp sau đó, Lâm Sương nghe được cuộc đối thoại của hai tên nam nhân.
“ Hắc, huynh đệ. Tối nay chúng ta thật có diễm phúc. Đã nghe qua Lăng gia đại tiểu thư hay chưa?” Trong đó vang lên một giọng nói rất là hèn mọn bỉ ổi.
“ Cái gì mà đại tiểu thư? Cái thứ đồ đê tiện ai cũng có thể làm chồng! Ta nghe nói cái đồ đê tiện kia sớm đã bị đại thiếu gia của chúng ta dùng qua rồi. Nếu không phải vậy đại thiếu gia cũng không dám cõng tướng gia đến.”
“ Thật hay giả? Này, quản mẹ của hắn. Lần này Lăng tướng quân tạo phản, Hoàng Thượng xử chém cả nhà Lăng gia. Tướng gia gọi chúng ta mang nàng đến đây còn không phải...Xuỵt! Đại thiếu gia đến rồi kìa!”
Lâm Sương nghe hai nam nhân nói chuyện y như đúng rồi làm nàng buồn nôn đến cực điểm thiếu chút nữa là đã phun ra. Nhưng hai gã bỉ ổi này nói rất đúng. Nàng nghe cũng không sót một chữ. Lăng tướng quân bị xử oan tạo phản, mười vạn thiết kỵ mất mạng cũng một chỗ, cả nhà Lăng gia bị xử chém. Căn cứ trong sách ghi chép, Tề thừa tướng bị Thái Tử ra mật lệnh đánh tráo Lăng Sương về sau Lăng Sương trở thành người của Thái Tử và Tề thừa tướng Tề Nam độc chiếm...
Rất nhanh Lâm Sương đã ý thức được hiện giờ tình cảnh của nàng hết sức nguy hiểm. Nếu như đã xuyên tới cũng không thể thay đổi được sự thật này. Nàng phải mau chóng nghĩ biện pháp chạy trốn như thế nào đã. Nàng thật không ngờ lại ngủ với nhiều tiện nam như vậy! Hơn nữa nếu đã có thể tới đây nàng nhất định sẽ có biện pháp trở về!
Dựa vào định luật xuyên qua, xuyên tới như thế nào có thể được trở về như thế. Nếu như vậy, nàng cần phải tìm được cuốn sách cổ tương đồng, như vậy nhất định có thể xuyên việt trở về!
“Két......”
Cửa bị đẩy ra, Lâm Sương lập tức nhắm mắt giả bộ vẫn còn hôn mê.
Một nam nhân mặc cẩm phục tử sắc bước tới. Nam nhân này chính là Tề Nam trưởng tử của thừa tướng Tề Viễn. Từ nhỏ, Tề Nam với Lăng Sương vốn là thanh mai trúc mã. Tề Nam khá là một chính nhân quân tử nhưng trên thực tế chính là đại sắc lang không hơn không kém. Trong sách, Tề Nam đã ngủ với Lăng Sương không biết bao nhiêu lần. Không chỉ như thế, Tề Nam ở trong chính nhà của mình xây dựng Thủy Các. Hắn vơ vét mỹ nữ ở khắp nơi nhốt vào trong Thủy Các. Những mỹ nữ này đều không được mặc quần áo đâu...
Sau khi đi vào, Tề Nam cho người đốt ngọn đèn trên bàn trong kho củi lên. Sau đó phất tay cho đám hạ nhân lui ra. Lúc này mới từng bước bước đến bên người Lăng Sương. Hiện tại, Lăng Sương bị trói nhét vào trong đống củi. Tề Nam ngổi xổm, bàn tay cực nóng vuốt thuần thục ve thân thể của Lăng Sương.
Dáng người Lăng Sương cực nóng bỏng, trước sau lồi lõm, cái gì cần có đều có. Lúc này, nàng bị dây thừng buộc chặt càng làm tăng lên đường cong hoàn mỹ của nàng. Trước ngực hai luồng no đủ như quả bóng khiến người ta càng muốn tiến lên cầm chặt...
Tề Nam cảm thấy dưới thân là một hồi nóng rực. Bộ phận nào đó của thân thể đang có phản ứng, trước mặt là người hắn ngày nhớ đêm mong có được. Hôm nay, nàng đã ở trước mặt hắn. Khóe môi Tề Nam cong lên thập phần vui vẻ.
“ Khụ khụ...”
Lâm Sương... Không, hẳn là Lăng Sương. Nàng giả bộ từ trong cơn hôn mê tỉnh lại. Trông thấy tên nam nhân cặn bã xờ mó, nàng rất muốn ói ra! Nếu nhớ không nhầm, đây là tên cặn nam nhân thứ nhất đạt được tấm thân của nguyên chủ này.
Lăng Sương vừa mở mắt trông thấy một gương mặt có thể xem là tuấn mỹ. Chỉ là nam nhân này toàn thân đều tràn đầy hormone. Cũng may nguyên chủ Lăng Sương là một nữ nhân mảnh mai, nàng nước mắt lưng tròng nhìn nam nhân cặn bã: “Nam ca ca, ca ca rốt cuộc cũng đã tới cứu Sương nhi rồi sao?”
Giọng nói Lăng Sương mềm mại không xương. Lời vừa nói ra, ngược như đang quyến rũ người khác. Lăng Sương im lặng. Xem ra đẹp quá cũng là một cái tội. Trong lòng nàng thầm đau khổ.
Tề Nam không nghĩ tới Lăng Sương lại sớm tỉnh như vậy. Lúc trước hắn sai thủ hạ thả khỏi mê trong phòng, không ngờ hiệu quả khói mê lại nhanh như vậy. Nhưng mà, hiện tại Lăng Sương không có ở trong phủ tướng quân để dựa vào, hắn sợ cái gì nha?
Tề Nam thay đổi thành hình tượng con cừu nhỏ ôn nhu, giọng khàn khàn nói: “Ta tới cứu nàng đây. Sương nhi, nàng có biết ta ngày đêm mong nhớ có được nàng, muốn nàng, muốn nàng! Hôm nay, ta nhất định phải có được nàng!”
Lăng Sương nhịn xuống xúc động muốn ói. Lúc này nàng biết rõ Tề Nam đã trở mặt cho nên nàng phải nghĩ biện pháp ổn định lại tên cặn bã này.