Dưỡng Thiếu Chủ Đấu Tra Nam

Chương 13: Chương 13: Gặp nhau




Lăng Sương bị âm thanh này dọa sợ tới mức ngồi bệt xuống đất. Người này đến cũng là người hay là dã thú?

“ Thiên Trung, Cưu Vĩ, Quan Nguyên...mau điểm vào ba huyệt vị này đi.”

Ở hiện đại, Lăng Sương là một bác sĩ nên nàng hiểu rất rõ về các huyệt vị. Tuy không rõ tại sao nam nhân phải làm như vậy nhưng vì mạng nhỏ của mình nên nàng vẫn làm như lời hắn nói. Tìm chính xác được vị trí ba huyệt vị nàng nhanh chóng ấn xuống.

Thủ pháp Lăng Sương hết sức thuần thục. Ở hiện đại, nàng học chuyên ngành về Trung y chuẩn bị thực tập tốt nghiệp. Nhưng không nghĩ đến lại vướng vào chuyện như thế này, thực là tạo vật trêu người!

Hoàn tất xong ấn huyệt vị, cơn sốt của nam nhân từ từ giảm xuống, nhưng hắn vẫn không có phản ứng gì, ngay cả hô hấp và nhịp tim đều đã đình chỉ. Lăng Sương làm ra một loạt các biện pháp sơ cứu nhưng thân thể của nam nhân vẫn như trước không có bất kỳ phản ứng nào.

“ A di đà phật, phật tổ phù hộ, thật sự ta không có giết người. Vừa rồi là ngươi kêu ta làm, cái gì ta cũng chưa làm. Ngươi chết muốn báo thù cũng đừng có tới tìm ta đó. A di đà phật!.”

Lăng Sương nửa quỳ ở bên cạnh người nam nhân. Khẩn cầu một phen, người cũng đã chết nàng cũng chẳng còn tâm tình với ôn tuyền này. Khi Lăng Sương chuẩn bị cầm y phục rời đi, nàng vừa đứng lên đi chưa được hai bước, mắt cá chân lại bị một người túm lại.

“ Quỷ! Trời ơi có quỷ!....”

Tiếng kêu thảm thiết thê lương hù dọa chim trong cốc phải bay toán loạn. Cá chép lộn mình, nam nhân đứng bật dậy, tay phải che miệng Lăng Sương lại: “Ồn ào quá! Câm miệng!.”

Mẹ kiếp! Nam nhân này rất đẹp trai nha!.... Đẹp cái rắm! Rõ ràng hắn chiếm tiện nghi của nàng!

Lăng Sương cắn thật mạnh vào tay của hắn. Nàng ngoạm rất nhanh cắn cũng rất tàn ác. Lập tức trên tay của tên nam nhân đã chảy máu nhưng hắn vẫn không chút nhúc nhích nào:

“Ngươi dám cắn ta?”

Lăng Sương gắt gao cắn, ánh mắt hung ác nhìn hắn trừng trừng. Nam nhân có chút tò mò nhìn Lăng Sương. Nữ nhân này sao không giống như những người khác đều rất sợ hắn?

“ Ngươi là ai?” Nam nhân hỏi.

“ Ngươi quản ta là ai? Nam nữ thụ thụ bất thân người có biết không hả?” Lăng Sương vẻ mặt tràn đầy nộ khí quát lên. Nàng đã bảo vệ 22 năm trinh tiết rồi đấy!

Nam nhân lắc đầu nhìn vết thương trên tay. Lăng Sương cắn rất mạnh, trên tay hắn còn lưu lại dấu răng đỏ như máu:

“Ngươi là chó sao?”

“Ta không có tâm tư đùa giỡn với ngươi!” Lăng Sương tức giận đến bể phổi. Tên này là do Thượng Đế phái xuống để chỉnh nàng đi!

“ Ta chưa gặp ngươi bao giờ! Ngươi mới tới đây sao?” Nam nhân lại hỏi.

“Ta mới tới hay không liên quan gì đến ngươi. Có võ công là ghê gớm lắm hay sao! Có thể khi dễ người như vậy đấy!” Lăng Sương rất bất bình tức giận nên quên mất một chuyện rất trọng yếu: Hiện tại nàng đều không có mặc quần áo.

Nam nhân quan sát tỉ mỉ Lăng Sương. Nàng giơ tay tát lên mặt hắn một cái, nổi giận đùng đùng lấy y phục che kín người nhưng nghĩ tới lúc nãy đã bị hắn nhìn sạch sành sanh nổi lên xúc động muốn giết tên nam nhân này.

“Ngươi đi đâu vậy?” Hắn ngăn trước mặt Lăng Sương rồi hỏi.

“Ai cần ngươi lo!” Lăng Sương nổi giận đùng đùng quát.

“ Quỷ Cốc này là của ta. Sao ta không được quản ngươi?”

Lăng Sương dừng bước. Quay đầu lại nhìn hắn: “Ngươi nói cái gì? Quỷ Cốc là của ngươi?”

“Đúng vậy.” Hắn nhìn Lăng Sương, cảm thấy phản ứng của nàng thật thú vị. Trong Quỷ Cốc có người thú vị như vậy, sao hắn lại không biết nhỉ.

Trong lòng Lăng Sương thầm kêu một tiếng thảm rồi. Nàng đến Quỷ Cốc để nương tựa bây giờ thì đắc tội với Thiếu chủ của Quỷ Cốc.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.