CHƯƠNG 110: TIỂU PHIÊN NGOẠI
Ngày của cha sắp đến, cho nên các tiểu tử muốn chuẩn bị quà cho các phụ thân. Vì muốn lựa chọn quà sao cho hợp nên các tiểu tử mới đi gặp các thúc thúc có quan hệ thân thiết với phụ thân của mình để hỏi.
Thạch Đầu Lân nhi hỏi Lang giáo chủ: “Thanh thúc thúc, thúc thúc và phụ thân của chúng ta từ nhỏ đã lớn lên cùng nhau, thúc thúc cảm thấy phụ thân nhận được quà gì thì sẽ vui vẻ nhất?”
Lang giáo chủ gãi cằm: “Ân, ở trước mặt phụ thân khen a cha của các ngươi thiên hạ gì gì đó đệ nhất là được rồi.”
Thạch Đầu Lân nhi tiếp tục hỏi: “Vậy a cha thì sao?”
Lang giáo chủ: “Khen xong thì đánh cho phụ thân bất tỉnh rồi ném lên giường của a cha các ngươi là được.”
Thạch Đầu: “Thật ra thì…”
Lân nhi: “A cha thích tự mình làm.”
Lang giáo chủ kinh sợ: “Mị Mị thực biến thái!”
Thạch Đầu: “Kẻ biến thái là Thanh thúc thúc mới đúng!”
Lân nhi gật đầu: “Dạy hư tiểu hài tử.”
Ninh Viễn hỏi Quân Quân: “Quân thúc thúc, ta muốn tặng Thâm Thâm một món quà, Quân thúc thúc nói nên tặng cái gì thì sẽ khiến a cha vui vẻ nhất?”
Quân Quân trầm tư suy nghĩ: “Bí tịch võ công đi.”
Ninh Viễn lại hỏi: “Vậy còn phụ thân?”
Quân Quân nhìn trời: “Thần binh ngàn năm đi.”
Ninh Viễn: “… Ta sẽ nói Thạch Đầu Lân nhi sai người đi hảo hảo chuẩn bị.”
Tĩnh Tĩnh hỏi Phóng Phóng: “Cao thúc thúc, người nói xem ta nên tặng a cha cái gì?”
Phóng Phóng: “Tiền… đi.”
Tĩnh Tĩnh trầm mặc: “Cao thúc thúc thật là…”
Phóng Phóng vuốt ve đầu Tĩnh Tĩnh: “Vậy A Kỳ thì sao? Ngươi định tặng cái gì?”
Tĩnh Tĩnh kích động: “Có phải ngày của mẹ đâu!”
Phóng Phóng: “Tiểu quỷ, không cho phép ngươi dạy hư Ninh Viễn nhà ta.”
Ninh Viễn sau khi hỏi Quân Quân thì lại chạy đến hỏi Mị Mị đại hiệp: “Sở thúc, người nói xem ta nên tặng cho Thâm Thâm lễ vật gì?”
Mị Mị: “Tặng phụ thân của ngươi đi.”
Ninh Viễn lại hỏi: “Vậy tặng phụ thân cái gì bây giờ?”
Mị Mị: “Tặng Thâm Thâm đi.”
Ninh Viễn: “…”
Ninh Viễn khóc lóc nhào vào lòng Phóng Phóng: “Sở thúc thúc khi dễ con!”
Phóng Phóng yêu thương nói: “Ninh Viễn đừng khóc, Sở thúc thúc khi dễ như thế nào?!”
Ninh Viễn khóc: “Thế giới quan nhi đồng trong sạch của con cảm nhận được ác ý của Sở thúc thúc!”
Mị mị đại hiệp ác ý và Lang giáo chủ dạy hư tiểu hài tử ôm nhau khóc!