Duy Ngã Độc Tiên

Chương 27: Chương 27: Thất tông tụ hội (thượng)




Hình Thiên sắc mặt khẽ đổi, quét mắt qua Hải Long một cái, nói:

“Chuyện của tệ tông tại hạ tự biết xử lý, Liên Vân Tông dạy đồ đệ không biết quy củ vậy sao?”

Hải Long giận dữ vừa định phản bác, thì bị Chỉ Thủy đạo tôn ấn xuống bả vai, bên tai vang lên tiếng truyền âm, “Hạng người như thế hà tất phải chấp nhất, coi như chó sủa đi.”

Hải Long ngạc nhiên trong lòng, quay lại nhìn Chỉ Thủy đạo tôn, cái câu ‘chó sủa’ thô bỉ như vậy lại từ chính Chỉ Thủy đạo tôn nói ra, đủ biết nàng cực kỳ khinh thường Hình Thiên.

Phiêu Miểu đạo tôn vẫn giả lả cười nói như trước:

“Thật xin lỗi Hình Thiên đạo huynh, sau khi trở về nhất định sẽ giáo huấn tiểu đồ.”

Ngộ Vân tông chủ nhìn Hình Thiên rồi lại quay sang nhìn Phiêu Miểu, âm thầm lắc đầu, đi đến vị nữ tử cuối cùng bên cạnh tên kia, nói:

“Vị này chính là Liên Thư tông chủ Liên Hoa Tông.”

Ba người bọn Hải Long chuyển ánh mắt về hướng Liên Thư tông chủ, nhìn nàng Hải Long không khỏi chấn động toàn thân, nãy giờ vẫn đang cuí đầu, tuy rằng trên người khí chất tản mát ra không đồng nhất, cũng không làm Hải Long chú ý, lúc này đứng gần nhìn, Hải Long mới thấy rõ dung mạo của Liên Thư tông chủ.

Nàng không giống như Ngộ Vân tông chủ thân vận áo cà sa như vậy, cũng không có quy y, trên người mặc duy nhất một kiện trường bào màu trắng, tóc màu lục sắc bay lả tả sau lưng, da thịt trắng nõn lộ ra oánh nhuận sáng bóng, mặt biểu lộ vẻ điềm nhiên, nàng tản mát ra khí chất không giống Phiêu Miêu đạo tôn, dường như là thoát tục giữa núi thiêng, làm cho người ta có một cảm giác thánh khiết không thể khinh nhờn, tựa như thánh nữ hạ phàm.

Liên Thư từng bước nhẹ nhàng, nụ cười trên mặt tràn ngập vẻ cung kính, khom người nói:

“Bái kiến hai vị chân nhân”

Phiêu Miểu đạo tôn ngẩn người, vội vàng đở lấy bả vai nàng, nói:

“Bọn ta làm sao dám nhận đại lễ lớn như vậy của tông chủ, tổn thọ mất.”

Mọi người còn lại đều ngây ra một lúc, Liên Thư là người đầu tiên đến Phạm Tâm Tông, khi các đại biểu tông phái khác đến, nàng cũng chỉ là hơi hơi vuốt cằm mà thôi, lúc này đối với hai vị Phiêu Miểu, Chỉ Thủy tỏa ra cung kính như vậy, nhất thời làm cho ngươi ta có một cảm giác quái dị, Ngũ Chiếu Tiên Mộc Tùng không khỏi hừ lạnh một tiếng, hiễn nhiên là có điều bất mãn đối với Liên Thư.

Liên Thư trên khuôn mặt thánh khiết hiện ra một tia cười, nói:

“Phiêu Miểu chân nhân, không biết ngài còn nhớ ta hay không? Một ngàn bảy trăm năm trước, dưới chân núi ba vũ, ngài cứu một nữ hài nhi, còn ban cho nó thức ăn và tiền tài, khiến đứa bé gái đó có thể tiếp tục sinh tồn. Sau đó cô bé đã gia nhập môn hạ Liên Hoa Tông, đó chính là Liên Thư hôm nay. Đại ân của Phiêu Miểu chân nhân, Liên Thư không giờ phút nào quên, tuy rằng cân tu phật pháp, nhưng lúc Phiêu Miểu chân nhân tươi cười toát ra thiện ý, thủy chung là in thật sâu dấu vết trong lòng Liên Thư. Một ngàn bảy trăm năm trôi qua, năm tháng vẫn không hề làm thay đổi khuôn mặt ngài, dung mạo vẫn như xưa. Vừa rồi khi ta nhìn chân nhân tươi cười, thì đã nhận ra ngay thân phận của ngài, không nghĩ tới, chuyện xãy ra cách đây một ngàn bảy trăm năm, rốt cuộc ta đã gặp lại ngài, thi lễ này so với việc cứu mạng của ngài cũng còn rất nhẹ. Hiện tại chân nhân có cần Liên Thư hổ trợ gì, chỉ cần một tấm linh trát, Liên Thư nhất định sẽ cấp tốc chạy đến.”

Nghe xong những lời của Liên Hoa tông chủ Liên Thư, trong đại sảnh nhất thời yên tĩnh trở lại. Trừ Đồng Hạc, Tử Hạc đã đoán được và Ngộ Vân tông chủ ra, những người còn lại trong tứ tông không ai nhìn ra Phiêu Miểu đạo tôn có hơn một ngàn bảy trăm năm đạo hạnh. Bọn họ không khỏi đối với hai người Phiêu Miểu, Chỉ Thủy đánh giá lại một lần nữa. Ngũ Chiếu Tiên Môc Tùng, Vấn Thiên Lưu Hình Thiên, sắc mặt đều trở nên âm trầm vô cùng, đều nhíu máy, đem ánh mắt tập trung trên người Phiêu Miểu đạo tôn.

Phiêu Miểu đạo tôn trong mắt toát ra một tia vui mừng, tử tế với Liên Thư, mỉm cười nói:

“Tiểu muội muội, thì ra là ngươi à! Năm đó từ biệt không nghĩ tới ngày tái kiến ngươi đã trở thành người đứng đầu một tông, ta thật đúng là không nhận ra a! Ngươi trưởng thành so với lúc trước còn muốn xinh đẹp hơn. Việc lúc trước ngươi không cần để tâm, cứu vớt sinh linh cũng không hẵn là sứ mệnh của ta, trong lúc vô ý lâm vào mà thôi.”

Ngộ Vân tông chủ mỉm cười, nói:

“Sư muội, thật sự chúc mừng ngươi. Phiêu Miểu chân nhân, không ngờ tới sư muội ta vẫn nhớ mãi ân nhân. Ngươi cũng biết, đó là bởi do việc thiện lúc trước của ngươi làm, nên Liên Hoa Tông mới có được một vị tông chủ vĩ đại như ngày nay. Liên Thư sư muội cùng ngã phật cực kỳ hữu duyên, trong một ngàn bảy trăm năm ngắn ngủi, nàng đã thành công tiến nhập Vô Ngã đại viên mãn chi cảnh tương đương với các ngươi, đúng là kỳ tài Liên Hoa Tông. Sau được tông chủ coi trọng, trước khi ẩn tu đã truyền lại tông chủ chi vị. Dưới sự chỉnh đốn của Liên Thư sư muội, hiện tại Liên Hoa Tông so với dĩ vãng rất khác. Đây đều là do chân nhân ngày đó hạ mình cứu nhân a!”

Liên Thư nói:

“Sư huynh khen trật rồi, Phiêu Miểu chân nhân, sau sự kiện này nếu có rãnh thì nhất định phải đến Liên Hoa Tông chúng ta làm khách, Liên Thư nghênh đón tận tình.”

Mộc Tùng trầm giọng nói:

“Ngộ Vân tông chủ, hôm nay dường như không phải là để ôn lại chuyện xưa à! Nếu người đã đến đông đủ, ta thấy, ngài có thể bắt đầu được rồi.”

Liên Thư giống như là không nghe thấy Mộc Tùng nói, dẫn Phiêu Miểu, Chỉ Thủy và Hải Long ba người đến ngồi vào chính chổ của nàng, mà nàng thì loay hoay tới lui, ánh mắt dao động cho biết nàng đang rất kích động không biết sao cho hợp ý.

Ngộ Vân ngồi vào vị trí cao nhất, nói:

“Đầu tiên, Ngộ Vân phải cảm tạ các vị đồng đạo đã đến đây, thật là niềm vinh hạnh cho Phạm Tâm Tông ta. Triệu tập các tông chủ lần này thật sự là bất đắc dĩ, Thần Châu đại địa từ cuộc chiến chính tà ngàn năm trước cho tới nay đã bình yên một thời gian khá lâu, nhưng gần năm trăm năm nay, căn bản là sau khi tà tông bị chúng ta chén ép đã biến mất vào bóng tối, ma tông, yêu tông giờ lại hiện thân, hơn nữa hành vi cực kỳ hung hăng ngang ngược. Thần Châu đại địa đã có nhiều nơi bị yêu ma tàn xác bừa bãi, loại khiêu khích này của bọn chúng đối với chúng ta tuyệt đối không thể bỏ mặc, càng không thể để cho bọn chúng tiếp tục trên đại lục làm sinh linh đồ thán. Ta quyết định, bên dưới Phạm Tâm Tông, toàn bộ đệ tử nhập môn trăm năm đều xuống núi hàng yêu phục ma, hy vọng các vị đồng đạo có thể cùng tương trợ. Chỉ có lực lượng chính nghĩa chúng ta kết hợp cùng một chỗ, mới có thể dẹp loạn được đám yêu ma.”

Thiên Huệ Cốc Đồng Hạc chân nhân nói:

“Tông chủ nói rất đúng, Thiên Huệ Cốc sẽ toàn lực duy trì. Ta đề nghị, lực lượng đãng ma chúng ta không nên phân tán quá mức, có thể từ các tông phái liên hợp lại thành vài phân đội, tích cực rà sót ma tông trên Thần Châu đại địa, nếu phát hiện, lập tức diệt trừ không chút lưu tình.”

Phiêu Miểu đạo tôn hỏi:

“Đồng Hạc đạo hữu, không biết môn hạ quý tông có hay không một đệ tử tên là Bạch Nham?”

Đồng Hạc ngẩn người đáp:

“Có, Bạch Nham chính là sư điệt của ta, theo tòng chưởng môn tệ cốc là Bạch Hạc đạo tôn, chẳng lẽ chân nhân gặp qua hắn sao? Hiện tại hẳn là hắn đang du lịch trên Thần Châu đại địa.”

Phiêu Miểu chân nhân than nhẹ một tiếng, đem chuyện lúc lên núi đã đấu với Bạch Nham kia kể lại một lượt,

“…Bởi vì Ngộ Vân tông chủ đến, nên mới đẩy lui được yêu nhân kia.”

Đồng Hạc cau mày, nói:

“Bạch Nham chính là đệ tử trong hàng ngũ hậu bối xuất xắc nhất, phải chăng hắn đã xãy ra chuyện gì? Ngộ Vân tông chủ, thật ngượng ngùng, ta nghĩ sẽ phái sư đệ Tử Hạc xuống núi đi tìm Bạch Nham, để tránh cho hắn bị yêu ma áp chế.”

Ngộ Vân gật gật đầu, nói:

“Tử Hạc đạo huynh hết sức cẫn thận, yêu nhân kia trên người nhất định là có pháp khí chính tông, có thể che dấu khí tức trong cơ thể, phải ngàn vạn lần không được mắc mưu.”

Tử Hạc chân nhân đáp:

“Xin tông chủ yên tâm, Thiên Huệ Cốc chúng ta đều có phương pháp phân biệt môn nhân bổn phái. Các vị tông chủ, đạo hữu, Tử Hạc cáo từ trước. Phiêu Miểu chân nhân, cám ơn ngài kịp thời nhắc nhở.”

Nói xong, hắn bước nhanh ra đại môn, thôi động một thanh phi kiếm màu tím bay lên trời, theo sơn đạo hướng ra ngoài.

Ngộ Vân than nhẹ một tiếng, nói:

Tà đạo tam tông ngụy biến rất nhiều, chúng ta cần phải phòng bị nhiều hơn mới tốt. Hy vọng không để cho đạo tiêu ma trưởng a! Chúng ta tiếp tục đề tài vừa rồi, lời của Đồng Hạc đạo huynh cùng với ta không mưu mà hợp, nếu các tông phái liên hợp lại, nhất định có thể hổ trợ, hoặc có thể thu cờ hiệu. Các tông khác thấy đề nghị của lão nạp thế nào?”

Mộc Tùng nói:

“Ngộ Vân tông chủ đã đề nghị, ta cho rằng co thể phân chia các tông nhân ra làm năm đội do năm vị tông chủ Ngũ Chiếu Tiên ta thống soái, thì may ra mới có thể tiêu diệt yêu ma tà ác.”

Hắn vừa nói xong, nhất thời làm cho Vấn Thiên Lưu và Viên Nguyệt Lưu bất mãn, Hình Thiên nói:

“Mộc Tùng tông chủ, ta cảm thấy về việc ai là người thống soái nên bàn bạc kỹ hơn. Lúc này mà lấy toàn bộ Ngũ Chiếu Tiên làm thống soài, e là không ổn.”

Mộc Tùng trong mắt lóe ra hàn quang, nói:

“Có gì không ổn, Ngũ Chiếu Tiên ta đứng đầu lục tông chính đạo, phụ trách thống soái toàn cục cũng là đều tất nhiên.”

Ngộ Vân tông chủ nói:

“Hai vị không nên tranh chấp, việc ai làm thống soái sẽ bàn bạc sau, trước mắt quan trọng nhất là chúng ta phải hạ đãng ma chi kỳ. À còn nữa, Mộc Tùng tông chủ, chính phài chúng ta không phải chỉ có lục tông, phải là thất tông tài đối. Ngài vừa nói sai rồi đó.”

Mộc Từng hừ một tiếng, nói:

“Ta không nói sai, bọn tiểu tông tiểu phái, thực lực bạc nhược, hoàn toàn có thể xem nhẹ, Ngũ Chiếu Tiên ta đồng ý hành động lần này.”

Ngộ Vân vừa muốn nói gì thì Liên Thư tông chủ đã lên tiếng trước, nàng lạnh nhạt nói:

“Ngũ Chiếu Tiên thực lực quả thật mạnh nhất sao? Chẳng lẽ Mộc Tùng tông chủ tự nhận là dựa vào tu vi của mình có thể vượt qua được Ngộ Vân tông chủ? Trong thất tông chính đạo chúng ta không có cái gọi là tiểu môn tiểu phái, nếu Ngũ Chiếu Tiên không có thành ý hợp tác như vậy, ta thấy, hà tất phải tham gia nữa.”

Mộc Tùng giận dữ nói:

“Liên Thư, ngươi có ý gì? Ta nói tiểu tông tiểu phái ở đây không phải là chỉ Liên Hoa Tông các ngươi. Loại hàng ma phục yêu đại sự, Ngũ Chiếu Tiên ta thân đứng đầu chúng tông, sao có thể không tham gia. Ngộ Vân tông chủ quả thật tu vi cao thâm, nhưng luận tổng hợp lại thì Ngũ Chiếu Tiên ta vẫn mạnh hơn một chút. Ta nói là sự thật, thế nào là không có thành ý? Ngươi hãy ăn nói cẩn thận.”

Ngộ Vân than nhẹ một tiếng, nói:

“Hai vị tông chủ xin bớt giận, hiện tại yêu ma hoành hành khắp nơi, tuyệt đối chúng ta không nên làm rối loạn đầu trận tuyến, do ai thống soái vốn là chuyện không quan trọng. Thất tông chúng ta quả thật cũng không có cái gì tiểu môn tiểu phái, Phiêu Miểu chân nhân, ngài có ý kiến gì không?”.

Phiêu Miểu đạo tôn mỉm cười, nói:

“Hết thảy do Ngộ Vân tông chủ làm chủ, Liên Vân Tông chúng tôi không có ý kiến, bất quá bọn ta đúng là tiểu tông tiểu phái như Mộc Tùng tông chủ nói, nên loại đại sự này không tham gia vẫn tốt hơn, để tránh đến lúc đó có cái gì sơ xuất sẽ khiến các vị đại tông tức giận. Bọn ta chỉ là muốn nhìn xem rốt cục tà đạo hung hăng ngang ngược đến cở nào, Ngộ Vân tông chủ, ngài có thể giới thiệu một chút không.”

Ngộ Vân nhìn thật sâu Phiêu Miểu đạo tôn, nói:

“Chân nhân không nên khách khí, Liên Vân Tông là trụ cột của chính đạo ta, hành động đãng ma lần này tự nhiên phải có các người tham gia mới được. Về phần thế lực tà đạo, ta sẽ nói ngắn gọn một chút. Thông qua các vị tông chủ mang đến tin tức, cùng với Phạm Tâm Tông bọn ta thu thập tình hình mà nói. Hiện tại tà ma ngoại đạo cực kỳ càn rỡ. Tà đạo tam tông phân biệt là Ma tông, Yêu tông và Tà tông, công pháp tu luyện của bọn chúng đều có điểm đặc thù. Đáng sợ nhất, chính là bọn chúng đều có một loại tiềm lực có thể kích thích người khác, khiến cho trong khoảng thời gian ngắn tu vi tà pháp sẽ tăng lên đáng kể, đúng là thông qua loại tà pháp này, mới khiến cho bọn chúng trong thời gian ngắn có thể hồi phục nguyên khí. Hành động đãng ma lần này của chúng ta nhất định phải căn cứ vào nguyên tắc diệt cỏ tận gốc, tuyệt không được để giống như lần trước, cho bọn chúng từ đống tro tàn lại cháy lên cơ hội. Tà đạo tam tông từ trước đến nay lấy Ma tông làm chủ, tà, yêu là hai tông thứ chi. Ma tông tông chủ Lệ Thiên trãi qua ngàn năm tiềm tu, tất nhiên cảnh giới đã tăng rất cao. Lần gần đây nhất, đệ tử ta từng bắt được một tên môn nhân ma tông, theo tiết lộ của ma nhân kia thì Lệ Thiên ma công đã đại thành, tu vi đã đạt tới cảnh giới Ma tông từ trước đến nay chưa từng có. Đó là uy hiếp lớn nhất cho chính đạo chúng ta. Đệ tử Ma tông rất đông, trông đó có rất nhiều cao thủ, tuy bọn chúng đều là người tu luyện mà thành, nhưng chúng đã mất đi tâm tính thiện lương của nhân loại, sa đọa hoàn toàn vào ma đạo. Trong số đó đã đạt ngoài cảnh giới Đạo Long chừng hai mươi tên, hơn nữa lại gia nhập đệ tử Ma tông, thật khó đối phó vô cùng. Tà tông tông chủ Đông Lôi cũng là một nhân vật cực kỳ nguy hiểm. Ngàn năm trước khi chính tà đại chiến, lão nạp từng có ba vị sư đệ chết dưới tay hắn. Tên này tà công đạt tới cảnh giới quỷ biện khó lường, khó đối phó phi thường, thủ hạ của hắn chính là tứ đại Tà vương đều là những nhân vật thực lực phi phàm, tuy rằng tổng thể lực lượng kém hơn Ma tông, nhưng có được chừng ấy cũng đủ uy hiếp chúng ta rồi. Trong tà tạo tam tông, tuy Yêu tông không phải là cường đại nhất, nhưng là đáng sợ nhất, bọn chúng hoàn toàn là từ các tà ác yêu vật tạo thành, tuy rằng trước đây yêu vương đã chết trong tay chính đạo chúng ta, nhưng nghe nói bọn chúng đã đề cử ra một tân yêu vương khác, dĩ nhiên phải là một tên yêu quái đạt vạn năm tu luyện, cụ thể là từ cái gì tu luyện thành thì ta cũng không rõ lắm. Tuy rằng yêu vật tu luyện không dễ dàng như nhân loại chúng ta vậy, nhưng có thể tu luyện vạn năm, e là nó đã tiến đến Độ Kiếp chi kỳ rồi. Yêu vương này tu vi tuyệt đối không thua kém Ma tông Lệ Thiên. Nhìn vào thực lực tổng thể, tự nhiên là chính đạo chúng ta chiếm ưu thế, nhưng có điều yêu ma quỷ quái đều ẩn khuất trong bóng tối, một khi chúng phát động đánh lén, e rằng sẽ làm chúng ta đau đầu. Ta chỉ biết đến thế, các vị có hỏi thêm gì không?”

Mộc Tùng trầm giọng nói:

“Ngộ Vân tông chủ đã phân tích tường tận tà đạo tam tông. Tuy rằng bọn chúng tổng thể thực lực không bằng chúng ta, nhưng nếu phen này chúng dùng toàn lực tổng tấn công thẳng vào một môn phái nào đó mà nói, thì sẽ gây ra tổn thất nghiêm trọng. Ta đề nghị chính đạo chúng ta nên tạo thành một liên minh, đề cử ra một minh chủ thống nhất điều hành, như vậy khi cùng chống lại tà đạo sẽ thuận lợi hơn.”

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.