Duy Ngã Độc Tôn

Chương 524: Chương 524: Chân chính con tư sinh của Thánh Hoàng!






Trên đại điện lớn như vậy chỉ có hai người, người phía dưới nói giọng chói tai khó nghe:

- Thiếu gia! Bản phối phương kia khẳng định ở bên trong cái hộp gỗ đó. Đây là một lần cơ hội cuối cùng của ngài. Nếu nha đầu đó rời đi, tuyệt đổi sẽ không quay về nữa.

- Nhưng nàng là tiểu điệt nữ của ta!

Người ngồi trên vương tọa xem ra còn có chút do dự.

- Vậy hai người kia còn là huynh đệ và em dâu của thiếu gia ngài thì sao?

Người phía dưới này, toàn thân bọc trong bộ hắc bào, không thấy rõ sắc mặt, chỉ nghe giọng nói làm cho người ta có một cảm giác thật thâm trầm.

- Miễn bàn chuyện này nữa!

Người trên vương tọa giận tím mặt, nói:

- Năm đó nếu không phải do ngươi, bọn họ đâu phải chết. Cho tới bây giờ ta cũng không nghĩ phải giết chết huynh đệ của mình!

- Được rồi thiếu gia.

Người phía dưới này dường như cũng không nể nang gì người ngồi trên vương tọa, thản nhiên nói:

- Nghĩ như thế nào, chỉ có thiếu gia ngài tự hiểu trong lòng mình. Năm đó nếu ngài không cho tiểu nhân truyền chuyện vụng trộm này về cho Thánh Hoàng, thì Thánh Hoàng không thể phái đứa con tư sinh của hắn đến làm chuyện này. Hà hà hà! Con tư sinh... Tốt lắm cười đi...

Hắc y nhân cười dường như thập phần vui sướng, chỉ có điều trong giọng cười kia, nghe ra còn mang theo vài phần bi thương.

- Mục đích của ngài năm đó, không phải chính là đoạt bản phối phương kia, thuận tiện diệt trừ huynh đệ của ngài sao? A ha! Em dâu của ngài, hẳn ngài không muốn giết. Ta nhớ rõ, dường như nàng còn muốn xinh đẹp hơn so với Ngữ Yên hiện tại đấy. Là thiếu phụ thành thục, cái loại thành thục này khiến cho nam nhân vừa liếc mắt nhìn một cái liền động tâm ngay. Hà hà...

- Đủ rồi!

Nam nhân dáng người gầy yếu ngồi trên vương tọa cầm lấy nghiên mực, ném vào người đứng phía dưới.

Người phía dưới lắc lắc đầu né tránh, nghiên mực thượng hảo rơi trên mặt đất vỡ nát. Hắc y nhân phía dưới nói:

- Thiếu gia! Trong lòng ngài chứa ma quỷ, sẽ không bởi vì ngài lên làm gia chủ, mà ma quỷ kia biến mất. Ngài chính là người như vậy, không cần tiếp tục ý đồ đấu tranh nữa.

- Lý Tư! Ngươi tên súc sinh! Thánh Hoàng nhất mạch các ngươi này, đều là súc sinh! Người trên vương tọa, khi nói câu này, quả thực chính là nghiến răng nghiến lợi nói ra.

Nếu Tần Lập cùng Cơ Ngữ Yên ở trong này, nhất định sẽ chấn động. Hắc y nhân này mới chân chính là Lý Tư! Người chết trước đó chỉ là một kẻ chết thay mà thôi.

- Hà hà! Vậy thì thế nào? Phụ thân ngươi hiện tại có lẽ còn đang cảm thấy bi thống vì đứa con gia chủ của hắn là nội gian. Ngươi xem, nha đầu kia trở về, duy chỉ có mình ngươi hắn không có thông báo. Loại cảm giác này thực sảng khoái hết sức. Lão già đó thật cũng đủ độc, không ngờ lại giết chết nữ nhân cùng con gái của ta. Thiếu gia! Có phải ngài cảm thấy lão già kia cũng đáng chết hay không?

Cơ Nhân ngồi trên vương tọa, bỗng nhiên hắc hắc cười rộ lên, càng cười càng vui vẻ, đến cuối cùng đều cười ra nước mắt:

- Lý Tư! Ngươi chính là một tên khốn! Ha ha ha! Ngươi cho là ngươi mạnh hơn ta đến đâu chứ? Nữ nhân của ngươi, cắm sừng lên đầu ngươi! Con gái của ngươi trước phải gọi đệ đệ của ta là phụ thân, sau đó lại gọi kẻ chết thay kia là phụ thân, ngươi cũng không bi ai sao? Ha ha ha ha...

- Hà hà! Nữ nhân của ta rất nhiều, ta có gì phải bi ai chứ! Dù sao ta đã khống chế ngươi, ngươi muốn chết đều là chuyện hy vọng xa vời, hết thảy Cơ gia ngươi tương lai đều là của ta... đều là của ta!

Hắc y nhân đột nhiên kích động lên, nói giọng căm hận:

- Toàn bộ Cơ gia, tất cả Thụ Liên, đều là của ta! Ta có thể sống thật lâu, tiếp qua bảy ngàn năm, ta còn sống đến lúc đó, ta sẽ trở thành cường giả Địa Tiên tối cao trên Thiên Nguyên Đại Lục! Ha ha! Cơ Nhân! Ta sẽ cho ngươi cùng sống đến lúc đó! Tuy nhiên hôm nay, trước tiên ta sẽ biến tiểu điệt nữ sắc đẹp khuynh thành của ngươi trở thành nữ nhân của ta!

- Đủ rồi! Ngươi cút... cút... cút cho ta!

Cơ Nhân vẻ mặt đầy thống khổ, sắc mặt nhăn nhó dữ tợn rít gào.

- Được, ta cút! Hiện tại ta sẽ cút! Thiếu gia! Ngài ngàn vạn lần đừng nóng giận, nổi giận là không tốt! Tốt xấu gì ngài cũng có tu vi Đan Nguvên Anh Hóa, bình tĩnh... phải bình tĩnh!

Hắc y nhân nói xong, thân hình dần dần biến mất trong không khí, lưu lại chuỗi tiếng cười khạc khạc.

Đợi cho Hắc y nhân rời khỏi. Cơ Nhân suy sụp ngồi trên vương tọa. Sau một lúc lâu do dự, hắn mới từ trong lòng, lấy ra một cái bình sứ, mở nắp lấy ra một viên đan dược, toàn bộ trong bình cũng chỉ có một viên đan dược.

Cơ Nhân thì thào lẩm bẩm:

- Huynh đệ! Ca thực xin lỗi ngươi, ca làm chuyện sai lầm rồi, hại ngươi cùng đệ muội. Ca bị mù mắt rồi, bị người của Thánh Hoàng nhất mạch khống chế. Nhưng mặc kệ nói thế nào, là ca đã làm sai rồi. Nhiều năm như vậy, Yên nhi đã trở lại, ta quyết không thể trơ mắt nhìn Yên nhi lại bị hắn làm hại! Phụ thân! Con không cầu ngài tha thứ, chỉ hy vọng sau khi ta chết, còn được chôn cất ở bên trong phần mộ tổ tiên Cơ gia, không nên đuổi ta ra ngoài. Không có gia tộc bảo hộ, con sẽ sợ hãi...

Trong mắt Cơ Nhân từ từ chảy xuống hai dòng nước mắt, hắn cắn răng một cái, ăn viên đan dược vào. Trong nháy mắt, một lực lượng cường đại kinh người như dòng thác chạy trong kinh mạch Cơ Nhân, đấu đá lung tung.

Cơ Nhân cắn răng, vừa rơi lệ vừa nói:

- Đệ đệ! Không nghĩ tới năm đó ngươi thấy rõ ràng như thế! Ngươi không lưu lại bản phối phương kia là lựa chọn chính xác nhất, ngươi chuẩn bị cho ca ca viên đan dược này, qua một trăm năm rốt cục có chỗ dùng rồi! Ha ha ha...

Lúc này. khí thế toàn thân Cơ Nhân đã tăng lên tới điểm cực hạn. Cơ Nhân cảm giác không sai biệt lắm, liền lấy ra giấy bút, chấm mực nước trên bàn, thoăn thoắt viết một phong thư dài. Sau đó thân hình chợt lóe, biến mất ở trong phòng.

Cơ Ngữ Yên thì thào nói:

- Không có thể là ông ấy, ông ấy là thân đại bá của ta, cha ta cùng đại bá quan hệ vẫn luôn tốt lắm, đại bá như thế nào có thể làm ra loại chuyện này chứ? Không có khả năng, tuyệt đối không có khả năng! Tần Lập! Chúng ta không tra xét chuyện này được không? Dù sao Thụ Liên hoa chúng ta đã lấy được vào tay, ngày mai, chúng ta liền rời nơi này được rồi.

Tần Lập than nhẹ một tiếng, chuyện nhà của người khác, hắn có thể nói được điều gì? Đành phải gật gật đầu, tuy nhiên đột nhiên Tần Lập phát ra một tiếng cười lạnh:

- Ngữ Yên! Nàng nghĩ thật đơn giản, nhưng xem ra có người không muốn để chúng ta đi rồi!

Lúc này Cơ Ngữ Yên cùng cảm nhận được, một khí tức cường đại đang chậm rãi tiếp cận nơi này, không khỏi có chút kinh ngạc nhìn liếc mắt nhìn Tần Lập một cái, thàm nghĩ: "Tần Lập cũng chỉ là cảnh giới Đan Nguyên Anh Hóa, thần thức sao có thể cường đại như thế?"

Lúc này, nghe thấy xa xa truyền đến tiếng quát hỏi của Cơ Trường Canh:

- Người nào? Lại dám xông vào Cơ gia cốc?

"Ầm!"

Một tiếng nổ truyền đến, rồi Cơ Trường Canh hét thảm một tiếng:

- Tiểu thư đi mau có thích khách!

Cơ Ngữ Yên nổi giận, hô to một tiếng:

- Trường Canh bá bá!

Lúc này, người nọ đã đi tới bên ngoài tiểu viện của Cơ Ngữ Yên, phát ra từng đợt cười lạnh:

- Hắc hắc! Tiểu thư! Nếu không muốn chết, mau mau giao ra đây cái hộp gỗ cha mẹ ngươi để lại kia cho ta!

Thì ra là nhằm vào cái hộp gỗ mà tới.

Cơ Ngữ Yên cùng Tần Lập liếc nhìn nhau, mỡ cửa phòng đi ra, thấy một người toàn thân đều bọc trong hắc bào, không nhìn rõ mặt đối phương, theo giọng nói đó. Cơ Ngữ Yên cũng không biết người này là ai.

- Ngươi là ai? Ai phái ngươi tới?

Cơ Ngữ Yên thập phần bình tĩnh hỏi, nàng cũng không sợ Hắc y nhân trước mắt này. Nguyên nhân rất đơn giản, nói về thực lực, nàng cũng là cảnh giới Lôi Kiếp, nói về dùng độc còn có Tần Lập người này không sợ bất cứ loại độc dược nào.

Hơn nữa, nơi này là Cơ gia. Là địa bàn của nàng. Cho dù một trăm năm không trở về, cũng sẽ không thay đổi được sự thật này.

Trong hai mắt hắc y nhân bắn ra tia sáng tà quái, đánh giá Cơ Ngữ Yên từ trên xuống dưới vài lần, cuối cùng ánh mắt dừng lại trên cặp đùi thon dài thẳng tắp mịn màng của Cơ Ngữ Yên, hài lòng cười nói:

- Còn tưởng rằng đã bị phá thân, không nghĩ tới vẫn còn trinh nguyên, ta thật đúng là may mắn! Tiểu thư! Mau giao hộp gỗ ra đây, rồi làm nữ nhân của ta, ta cam đoan cho ngươi ngày sau hưởng hết vinh hoa phú quý!

"Phù!"

Trên gương mặt cười của Cơ Ngữ Yên bịt kín một tầng sương lạnh, lạnh lùng nói:

- Ngươi tên súc sinh này không biết xấu hổ! Nói! Ngươi là ai phái tới?

- Hà hà! Ta là người nào phái tới, với sự thông minh của tiểu thư, chẳng lẽ đoán không ra hay sao?

Hắc y nhân cười rất đắc ý:

- Thức thời một chút, đừng giống như cha mẹ của ngươi năm đó rơi vào kết cục chết thảm!

- Ngươi... ngươi đáng chết! Ta biết rồi, ngươi nhất định chính là tên gian tế! Ngươi là người của Thánh Hoàng nhất mạch!

Cơ Ngữ Yên thật ra căn bản là cái gì cũng không biết, tuy nhiên đối phương dám vỗ ngực nói hươu nói vượn, nàng cũng liền suy đoán lung tung, nhưng không ngờ rằng, nàng đoán kỳ thật rất chính xác.

Lúc này, bầu trời trên đỉnh đầu, đột nhiên một trận gió nổi mây phun, một cỗ dao động cường đại đến cực điểm, đột nhiên sinh ra, nguyên vốn bầu trời đầy sao, đột nhiên bị mây đen cuồn cuộn cuốn tới che lấp, vô số điện xạ đánh loạn trong đám mây đen.

- Ồ!

Hắc y nhân nhìn lên bầu trời, thoáng nao nao, tiếp theo sắc mặt hắn đại biến, hướng về phía bên kia giận dữ quát lớn:

- Cơ Nhân! Ngươi không muốn sống nữa sao?

- Hừ, Lý Tư! Tên súc sinh ngươi! Năm đó ngươi hại huynh đệ cùng đệ muội ta. Bây giờ còn muốn hại tiểu điệt nữ của ta! Ta không cần cái mạng này thi có sao chứ?

Giọng nói trên bầu trời khiến Cơ Ngữ Yên sửng sờ tại chỗ, lẩm bẩm nói:

- Đại bá... ông ấy sao lại đến đây? Này... này rốt cuộc là chuyện gì xảy ra?

- Cơ Nhân! Ngươi muốn hy sinh thân mình vì đại nghĩa sao? Tốt... tốt lắm! Ta thành toàn cho ngươi. Tuy nhiên, ngươi cho là làm như vậy có thể tẩy sạch tội danh trên người ngươi sao? Ngươi quá ngây thơ rồi!

Hắc y nhân nói xong, một lực lượng tinh thần bốc thẳng lên hướng bầu trời, phóng vọt tới phía Cơ Nhân.

Tần Lập khẽ cau mày cũng đánh ra một lực lượng tinh thần, đánh thẳng vào làm cho tinh thần lực của Hắc y nhân tứ phân ngũ liệt, tiêu tán trên không trung.

Trên bầu trời truyền đến một tràng tiếng cười ha hả:

- Lý Tư! Hôm nay ta không sống thì ngươi cũng hẳn phải chết! Ngươi nhìn lại xem, cho dù ta như trước bị ngươi khống chế, nhưng cũng có người có thể phá vỡ công pháp này của ngươi. Lý Tư! Tên khốn bị cắm sừng! Tên súc sinh Thánh Hoàng nhất mạch đến đây đi! Ngươi nếu còn là một nam nhân, hãy chiến cùng lão tử một trận!

"Ầm!"

Một tiếng nổ "Ầm" vang lên như tiếng sấm.

Mây đen trên bầu trời cũng không thể chịu đựng nổi loại áp lực cực lớn này, mưa lớn tầm tã trút xuống như thác đổ.

Lý Tư cười lạnh một tiếng:

- Muốn giết ta, nằm mơ đi! Cơ Nhân! Ngươi nếu đã ôm quyết tâm phải chết, vậy đi chết đi, lão tử không tiện theo ngươi! Tuy nhiên ngươi nhớ kỹ, hết thảy Cơ gia các ngươi, sớm muộn gì... sớm muộn gì đều là của ta!

Nói xong, thân hình Lý Tư chợt lóe, không gian lập tức bị xé mở một cái khe thật lớn, thân hình Lý Tư nhoáng một cái lách vào. Mà lúc này lại có ba đạo công kích, mãnh liệt kích vào phía trên cái khe không gian.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.