Duy Ngã Độc Tôn

Chương 509: Chương 509: Hải gia cũng không phải đoàn kết như một






Nơi Cực Tây Hải gia.

Gia chủ Hải Thế Hùng giận giữ trên hội nghị gia tộc. quá thực chính là giận không thể át, trong phòng hội nghị thật lớn chỉ có thể nghe thấy một mình lão gầm gừ.

- Các ngươi là làm như thế nào? Ta đã nói với các ngươi thế nào? Huyết ma? Loại đồ vật này, như thế nào có thể lấy đến quốc gia thế tục gieo trồng? Ta đã sớm nói. muốn Thiết Huyết Đường mua một mảnh đất ở Điền Trì quốc, tụ mình trồng trọt. Bọn họ đểu đã làm cái gi? Cậy mạnh đi hủy một quốc gia là chủ ý của ai? Quả thực chính là ngu không ai bằng. Quốc gia thế tục là có thể tùy ý khi dễ sao? Hiện tại thì hay rồi! Thiết Huyết Đường bị Tẩn Lập diệt, chuyện huyết ma mắt thấy đã không thể giấu được. Các ngươi tự nghĩ xem. tín nhiệm của ta đối với các ngươi có phái bị các ngươi coi là một loại dung túng? Gia tộc lớn như vậy. ta giao chuyện trọng yếu như vậy cho các ngươi xử lý, các ngươi liền cho ta một kết quá như vậy sao?

Một đám người đông nghịt phía dưới đểu lặng ngắt như tờ. Hải Kim Tôn ngồi bén cạnh Hải Thê Hùng, mặt không chút thay đôi. môi mím chặt.

Hải Thế Hùng hít sâu một hơi, giơ giơ một tờ giấy trong tay lên. nói:

- Nghi là bị Tẳn Lập tiêu diệt, noi thẩn bí của Thiết Huyết Đường bị hủy. không thể tiến vào, nghi là bị người giết sạch không còn... Nghi... nghi... Các ngươi trà bỏ nghi ngờ. võ đoán thì còn có thể đua ra chút chứng cớ xác thực hay không?

Lúc này. phía dưới vang lên một thanh âm nho nhó:

- Gia chủ. có thê! Ta có thê chứng minh đoàn người Tần Lập đích xác từng tiến vào Điền Trì quốc, hơn nữa giết sạch Thiết Huyết Đường ờ Điền Trì quốc, trực tiếp cướp chính quyên. Đến hiện tại, còn có năm tên con cháu Tần gia ở lại Điền Trì quốc...

- Chúng ta đây lập tức phái người đi giết bọn họ.

Lại một người Hải gia nói.

- Giết cái rắm!

Hải Thế Hùng chưa bao giờ nói lời thô tục trước mặt mọi người, rốt cục không kìm nổi. Lão nhị người lên tiếng, là một Chấp sự cao cấp của Hải gia, địa vị rất cao, phụ trách một màng lớn công việc làm ăn của Hải gia. Hải Thế Hùng lấy tay chi vào người này. cả giận nói:

- Ta hiện tại thật hoài nghi ánh mắt của mình, đưa ngươi đặt lên vị trí Chấp sự cao cấp có phải là một quyết định chính xác hay không. Giết giết giết, ngươi chi biết giết. Giết mấy tên con cháu Tần gia có ích lợi gì? Tẩn Lập thì sao? Tần Lập không chết, giết người nhà của hắn trừ bỏ có thể chọc giận hắn, còn có thể chiếm được ích lợi gì?

Vô tình, Hải Thế Hùng đã hoàn toàn từ không coi tên thanh niên Tần Lập vào trong mắt. đến hiện tại đã đặt ớ vị trí ngang hàng với mình. Chuyên biến này, bản thân lão có lẽ không nhận thấy được, nhưng Hải Kim Tôn ngồi bên cạnh lại rõ ràng cảm giác được.

Người phía dưới lúc này ấp a ấp úng. rốt cục không dám nói tiếp nữa. Câu nói đầu tiên đã dẫn hóa lên đâu mình, không khỏi trong lòng thâm hận bản thân lắm miệng.

Hải Thế Hùng trầm mặc một hồi. tiếp theo giọng âm u nói:

- Chuyện thứ hai. ta cũng vừa mói nghe nói. Các ngươi hiện tại có một số người, có năng lực a! Mượn tên tuổi Hải gia, làm một số chuyện tổn hại thanh danh Hải gia. Có người nào chủ động đứng ra thừa nhận chuyện này hay không?

Đám người phía dưới một hồi ngạc nhiên, nhìn lẫn nhau. Nếu nói chuyện thứ nhất Hải Thê Hùng nói chính là sai lâm về sách lược, làm sai chuyện, như vậy chuyện thứ hai này, tính chất có thể có chút nghiêm trọng.

Nếu nói nhẹ thì là dĩ quyền mưu tư (dùng quyền lực trong tay để mưu lợi cá nhân), nếu nói theo hướng nghiêm trọng thì đó là: Bán đứng gia tộc a. Ai là người bán đứng gia tộc?

Phản đồ!

Trong đám người, một lão già tuổi chừng bảy mươi, chậm rãi đứng dậy, ho nhẹ một tiếng:

- Gia chủ, là lão hủ dạy đồ đệ không nghiêm, khiển cho liệt đồ (đồ đệ kém; đồ đệ hư)

mạo danh Kim Đại Sư. chế tác Linh Khí thấp kém đi bán, sau khi bị người vạch trần, không ngờ mượn danh nghĩa Hải gia thuê sát thủ. Trước sau thuê sát thủ. sát thủ xếp thứ bảy bảng Tào Hồng, sau khi Tào Hồng thất bại biến mất lại thuê sát thủ xếp thứ ba Thiên Nhai. Thiên Nhai dường như cũng bị đánh bại, bởi vì Tần Lập vạch trần liệt đồ còn sống nhăn răng, mà Thiên Nhai lại biến mất. Đồ đệ của ta lại một lần nữa dùng danh nghĩa Hải gia, thuê sát thủ bảng đứng đâu Huyết sắc Tịch Dương cùng thứ hai Dạ Mạc. đến hiện tại còn không có bất kỳ tin tức gì. Lão thủ nguyện thay thế liệt đồ, tiếp nhận gia pháp.

Woaaaa

Sau khi lão già này nói xong, tất cả nhân vật cao tầng Hải gia có trong phòng hội nghị đêu kinh ngạc ngây người sững sờ tại chỗ. Bọn họ không nghĩ tói, ngay ở dưới mắt bọn họ không ngờ đã xảy ra nhiều chuyện như vậy mà bọn họ không biết. Tuy nói Hải gia: gia tộc lớn. nghê nghiệp nhiều, tùy tiện một việc buôn bán đều cực kỳ khổng lồ.

Nhưng loại chuyện này. trong quá khứ chua từng xảy ra. tính chất quả thực rất ác liệt.

Đầu tiên, giả mạo Kim Đại Sư cũng đã là một chuyện tội không thể tha, lão nhân này muốn gánh tội thay cho đồ đệ, vậy có khả năng sao? Kim Đại Sư là ai? Đó là người cho dù gia chủ Hải Thế Hùng này gặp đều phải khách khách khí khí nói chuyện, mượn danh tiếng lão nhản gia đê luyện chế Linh Khí cho người ta? Đây... Đây không phải quá hô đồ sao? Người này để thanh danh Hải gia đi đâu rồi?

Bị người vạch trần không ngờ còn dám mượn danh nghĩa Hải gia, thuê cao thủ trên bảng sát thủ. Mẫn cảm nhất chính là Huyết sắc Tịch Dương cùng Dạ Mạc, Thiên Nhai đều là sát thủ từng giết người Hải gia.

Hải gia cũng luôn luôn tìm kiếm, truy nã bọn họ.

Mà người này dám dùng danh nghĩa Hải gia. thuê ba sát thủ này đi giết người khác?

Đầu óc tên này có vấn để sao?

Hải Thế Hùng liếc mắt nhìn lão già này một cái, không khói nhíu mày một hồi. Lão già này không phái ai khác, chính là thân Nhị thúc của hắn (chú ruột thứ hai).

Hải Thế Hùng biết chuyện này vẫn là bởi vì một phong thư Kim Đại Sư gửi tới. Là đại sư luyện khí nơi Cực Tây. Kim Đại Sư đã rất nhiều năm chưa từng xuất thế truyền thuyết Kim Đại Sư đang du lịch các nơi trên Thiên Nguyên Đại Lục, thu thập tìm kiếm các loại kim loại hiếm cùng khoáng sản, muốn có thể luyện chế ra càng nhiêu Bảo Khí trong đời này. Cho nên vẫn rất ít có người biết hành tung của Kim Đại Su.

Nhưng chuyện này không biết tại sao lại truyền tới trong tai Kim Đại Sư. vì thế Kim Đại Sư liên viết một phong thư gửi cho Hải Thế Hùng. Trong thư cũng không nói gì kịch liệt, chi là hy vọng Hải Thế Hùng có thể trói buộc thành viên gia tộc, về sau loại chuyện như vậy không nên để xảy ra lần nữa.

Nhưng Hải Thế Hùng là ai? Đường đường gia chủ Hải gia.

Người ta viết cho lão một phong thư như vậy. tuy rằng lời nói khẩn thiết, không có điểm nào kịch liệt, nhưng lão hận không được Kim Đại Sư viết thư mắng vài câu.

Người ta bình thản như thế, nhưng đối với Hài The Hùng mà nói, so với hung hăng tát lên mặt lão còn khó chịu hơn.

Chuyện mà một người hành tung bắt định, du lịch trong thiên hạ đều biết, mình làm gia chủ gia tộc này. không ngờ lại không hay biết? Đây gọi là chuyện gì?

Kim Đại Sư ở trong thư thậm chí không nêu tên bọn họ. hon nữa bới vi thư này chính là hôm nay mới nhận được, cho nên Hài Thế Hùng thậm chí chưa kịp điêu tra chuyện này. Ngay tại trên hội nghị gia tộc hỏi ra, lại không ngờ rằng, chính là môn hạ của thân Nhị thúc của mình...

Điều này làm cho Hải Thế Hùng có một loại cảm giác vô cùng tức giận, lại không biết nên nói cái gì.

Lúc này. ngồi ớ trên đài, Hải Kim Tôn vẫn không nói chuyện, thản nhiên nói:

- Hải Minh trường lão. Ngài biết lời nói này của ngài, có ý nghĩa gì không?

Hài Kim Tôn, tuyệt thế thiên tài vạn ngàn năm mới xuất hiện của Hải gia, lòi nói của hắn vẫn luôn luôn có trọng lượng. Cho nên. hắn vừa lên tiếng, những tiếng nghị luận phía dưới liền lập tức biến mất. Trong phòng hội nghị năm, sáu trăm người lặng ngắt như tờ.

Trưởng lão đứng lên gọi là Hải Minh, trên khuôn mặt đầy nếp nhăn lập rức bối rối một hồi. ho khan hai tiếng, nói:

- Lão hủ nói qua, đồ đệ hư tự nhiên là lỗi của sư phụ. Ta làm sư phụ hắn, tiếp nhận thay cho hắn.

Giọng nói Hải Kim Tôn cũng trớ nên lạnh như băng:

- Hải Minh trưởng lão. Đồ đệ ngươi phạm lỗi, ngươi tiếp nhận không nổi.

Ánh mắt Hải Minh lóe ra, bắn ra hai luồng tinh quang làm người ta sợ hãi, đứng thẳng thắt lung, một cỗ khí thế cường đại lập tức bộc phát ra, toàn bộ phòng hội nghị lập tức bị một cỗ khí tràng mạnh mẽ bao phủ. Chi tuy nhiên trong nháy mắt khí tràng này liền biến mất không thấy khiến không ít người trợn mắt há hốc mồm, hoài nghi vừa rồi có phải đang nằm mơ hay không. Hải Minh trường lão luôn luôn điệu thấp, lại có khí thế cường đại thế này?

- Hải Kim Tôn! ở Hải gia, địa vị của ngươi còn không cao bằng lão phu. Cho dù tương lai ngươi có thể là gia chủ. nhưng hiện tại, ngươi còn không phải là một thiên tài vạn ngàn năm mới có của Hải gia sao?

Hải Minh trướng lão phát ra hai tiếng cười khinh thường nói:

- Kỳ thật Hải gia không thiếu nhất, chính là thiên tài. Ta có cái gì không tiếp nhận nổi? Chẳng phải là chết mà thôi sao? Một hậu sinh tiểu bối nhà ngươi, thấp hơn ta bảy. tám đời. đêu là tiêu tử bối phận huyền tôn, vân tôn của ta. Ngươi nói chuyện với ta như vậy, thích hợp sao?

Khuôn mặt Hải Kim Tôn trướng đỏ bừng, từ nhỏ đến lớn. chưa từng có người nào chống đối với hắn như thế lại thêm gia chủ yêu quý, mỗi lần mời họp hội nghị gia tộc đều cho hắn ngồi cạnh, dần dần tạo thành tính tình cao ngạo như vậy. Hắn lại không nghĩ rằng. hôm nay một trưởng lão gia tộc bình thường rất không nổi bật. không ngờ nói những lời khiến cho hắn tổn thương tự ái.

Hải Kim Tòn không khỏi giận tím mặt, đứng bật dậy, muốn phát hỏa.

- Làm gì? Ngồi xuống!

Hải Thế Hùng ớ bên cạnh khẽ quát một tiếng, trầm giọng nói:

- Còn cãi nhau cái gì? Còn ngại gia tộc không đủ loạn sao? Cũng không sợ mất mặt xấu hổ.

Hải Thế Hùng nhìn lướt qua Hài Kim Tôn sắc mặt âm trầm ngồi xuống, thớ dài. chậm rãi nói:

- Hải Mình trướng lão. Chuyện này, ngươi cũng có sai. Đồ đệ ngươi làm ra chuyện mức này, ta tin tưởng, trước đó là ngươi không biết. Loại chuyện này. dứt khoát không có đạo lý cho ngươi gánh tội thanh. Việc cấp bách phải làm là kêu đồ đệ ngươi trớ về, nên xử lý như thế nào. chúng ta sẽ dựa theo gia pháp. Ta làm gia chủ nhiều năm không có thành tựu gì to lớn, nhưng ít ra về mặt công chính là không có bất kỳ vấn đê gì.

Hải Minh ngồi ớ bên kia, khóe miệng nhếch lên một tia cười lạnh, thẳm nghĩ: “Công chính? Nếu công chính, ngươi đã không nên để Hải Kim Tôn ngồi ở vị trí kia! Hắn tính là cái gì? Thiên tài? Từ Thái cổ đến nay, thiên tài ngã xuống không đếm xuê. Đồ đệ kia của ta nếu trở về. có thể thoát chết sao? Nghĩ muốn lừa hắn về, sau đó cho các ngươi lập uy? Nằm mơ đi thôi! Tuy nhiên, tên Tân Lập kia... Lão hủ tuyệt không bỏ qua cho ngươi!”

***

- Hắt... xì!

Tần Lập sắp về đến nơi gia tộc dừng chân, đột nhiên hắt xì một cái, đây chính là chuyện rất ít gặp. Trong lúc nhất thời, Lãnh Dao cùng Thượng Quan Thi Vũ đều quan tâm nhìn Tần Lập.

Tần Lập sờ sờ mũi. nói:

- Có người đang mắng ta!!!


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.