Duyên Số Gặp Ma

Chương 110: Chương 110: Chiếc đèn dầu(110)




Chủ nhật, một buổi sáng trời nắng, tôi vẫn còn ngồi lẩm cẩm không ngừng ở trước nhà. Đằng ngõ hẻm xuống nhà tôi thấy bóng ông vua bạn, cái mặt méo trước méo sau đi khiễng một bên tới tôi. Hai người không nói gì câu nào ngồi xuống ngó mặt nhau cũng không được hẹn nhau gì cả mà cười lên cùng nhau khà, khà, khà và lắc đầu.

Ông bạn bắt đầu nói với tôi:

- Bạn có biết không, có một chuyện rất là bí mật, rồi để chúng mình gặp nhau 3 người đã, mình mới kể cho nghe.

- Mẹ mình đi chợ sáng nay gặp chị của ông bạn thứ 2 đang mua bông hoa cúng, và nói với mẹ mình là: Ông bạn thứ hai còn nằm chổng bu lên ở trong cái mền rồi hắt xì, hắt hơi, hắt mèo, hắt cọp gì không biết từ sáng đến giờ còn chưa tỉnh vẫn còn dậm giật lẩm cẩm ở trong cái mền không biết ra sao đây. Đêm qua hai đứa mình khi bị ma dọa thì nhảy xuống đằng lan can nhà bạn, rồi chạy luôn, còn nó thì nhảy xuống gần đầu cầu thang và nhảy vào trong cái lu hứng nước mưa lớn ở góc cầu thang, dậm giật như thằng chết trôi ở trong đó rồi bò ra khỏi cái lu mới biến về nhà, không biết là ma dọa hay ma cảm cúm nó bóp mũi nó từ đêm qua đến giờ ra sao.

Hai người ngồi một chút tỉnh táo thêm, rồi hai người cất bước tới nhà bạn, thấy mẹ của bạn đang khấn khấn vái vái, hai người chưa được mở lời gì thì bà đã cất tiếng:

- Mấy ông thần đất thần đường này vẫn còn sống sót hay sao đây, sao ma đêm qua nó không bắt đi hết cả 4 ông một lúc luôn.

Tiếng cười hi hi hi từ trong cái mền trùm đầu trong nhà vọng ra ngoài.

Hai đứa tôi chắp tay lễ chào mẹ của bạn và hỏi:

- Mẹ đang cúng gọi hồn vía lại cho bạn con à?

Mẹ bạn trả lời:

- Mẹ cúng, cầu khấn này là sợ nó sống lại hay trở về, chứ gọi hồn vía nó làm chi, khấn cho nó đi luôn để mẹ khỏi mệt mỏi cứ đêm rằm lớn nào là ma đuổi về nhà lẩm cẩm mát mát dậm giật như thằng chết trôi, có cô gái nào đuổi thì mẹ còn được con dâu chứ, còn rằm nào cứ như vầy thì mẹ khấn cho nó đi với ma luôn là tốt nhất.

Thêm một tràng tiếng cười hi hi hi từ trong nhà ra nữa.

Hai đứa tôi lẹ bước vào trong nhà, cho mấy cái đạp xong mới kéo cái mền ra thì: Úi chà, cái mũi nó đỏ hơn cả đít con khỉ phơi nắng nữa, ngó rất là đẹp trai luôn. Xong mỗi người một ly cà phê ngồi ngáp một lúc mới tỉnh táo thì tôi hỏi:

- Sáng nay bạn nói có gì bí mật, khi gặp nhau 3 người thì bạn mới kể cho nghe?

Ông bạn sáng nay xuống ngõ hẻm nhà tôi kể:

- Thằng bạn chủ nhà đó, tuần trước đây nó đi đưa đám tang người làng ở nghĩa địa, nó nghe người ta nói là có xác chết có bầu linh thiêng dọa người quanh làng luôn, mới mang tới chôn cất ở đó. Nó đến thấy ở đầu ngôi mộ có cái đèn dầu lồi lên mặt đất một nửa, xong nó bới lấy cái đèn dầu và mời cô ma chết mang bầu về theo. Nó xin đừng cho nó thấy ma chỉ có 3 đứa chúng mình thôi. Thì ra trước ngày rằm đêm qua là nó nhắn tin lìa lịa tới chúng mình là nó có chuyện ma mới rất là hay và đáng sợ nhất luôn, để chúng mình đến nghe.

Nói đến đây thì 3 ông vua lên cơn lòng lợn nặng luôn, phải cho nó 10 cái đạp vào đít mới hả dạ, xong cất bước đi tới ông vua chủ nhà nơi bị ma dọa đêm qua. Khi tới chưa được chắp tay lễ chào bà mẹ của bạn, bà ngó mặt 3 ông tướng ôm bụng cười và đưa cho cái đòn gánh rồi nói:

- Mấy đứa các con đứa nào cũng chăm chỉ, không đụng chạm ai cũng không làm ai buồn, đi chọc ghẹo em gái nào thì không đi chỉ rằm nào tẩn tẩn khùng khùng với ma như vậy là cái phong tục gì vậy? Thôi lấy cái đòn gánh đi mà gánh nó về. Ba nó nói sáng nay: Để nó ở chùa luôn đừng mang nó về cho nó đi luôn với ma là đúng rồi. Ông chủ trì thấy ma thấy quỷ không sợ, nhưng chỉ sợ 4 ông tướng này thôi có biết không. Nếu ông phật mà đứng lên được thì chắc ông phật cũng chạy luôn.

3 ông tướng đến chùa, đi thẳng vào nơi tụng niệm cho mấy cái đạp cho hả dạ đã. Xong tôi chạy đi lấy một xô nước chờ ở ngoài cho 2 ông bạn kéo nó ra ngoài hứng đầy xô nước luôn. Nó còn ngồi cười hi hi hi nữa chứ.

Một lát sau cả 4 người ngồi ở gầm nhà bạn dở cười dở khóc với cơn khủng hoảng đêm qua.

CHUYỆN XẢY RA ĐÊM QUA:

- Khi 4 ông vua gặp nhau cũng 9 giờ đêm, ngồi chọc ghẹo nhau một chút ngày cuối tuần rồi ông bạn chủ nhà vừa khoe vừa nổ cái đèn dầu thật là linh thiêng hơn cả cái đèn Aladin Ấn độ nữa, nếu thắp sáng lên thì ma ở trong cái đèn dầu này ra dọa 3 đứa tụi mày thôi nó không dọa tao đâu vì tao là chủ nó. 3 ông vua ngó mặt ông tướng chủ nhà lắc đầu, sao đêm rằm này mà cái mặt nó chảnh, vênh váo hơn khỉ được quả dừa vậy, không biết đêm nay nó ăn mấy cái đạp mới đủ đây.

Rồi bắt đầu kể chuyện ma, mà lượm được của mấy ông già trong đám ma tuần trước đây:

- Một ông già khi trẻ trai vẫn còn sống với ba mẹ ở quê. Mùa mưa ruộng nương rất là bận rộn, nào đêm đi chài cá nào là đi soi ếch đêm, chỉ có một ngày nghỉ là ngày rằm lớn là ngày kiêng kỵ nghỉ động thổ. Ông là người nghịch ngợm nhất làng nhưng rất chăm chỉ. Hạt mưa mùa ngừng từ đêm qua, ngày rằm lớn bầu trời xanh phố từ sáng, ông chẳng bao giờ quan tâm tới những kiêng kỵ mặc kệ trong làng cúng bái. Ông chuẩn bị cơm trưa, cái cuốc nhỏ, con dao đi rừng, cái rổ khoác trên lưng rồi cất bước vào rừng sâu kiếm măng tre. Đôi mắt với bước chân thì mải leo trèo đi theo măng tre non mới mọc vừa đào vừa cắt bỏ vào rổ trên lưng, được một lúc lâu khi thấy nặng cái rổ, thấy mệt chắc cũng gần trưa rồi, kiếm nơi đất bằng nghỉ ngơi cái lưng một chút, rồi nơi đất bằng phía sau lưng có một gò đất, gối đầu lên đó mỉm cười vui vì được măng non nhiều để khoe bạn trong làng.

Một lát như ông ngủ thiếp đi nửa mơ nửa tỉnh thì thấy bầu trời tối sầm như 5 giờ sáng. Một cô gái đầu tóc bù xù hai tay ẵm đứa bé khóc èo ẹt, mặt mày dữ dằn với tiếng khàn khàn:

- Ngày rằm lớn không biết kiêng kỵ, đi quấy phá làng người rồi còn nằm đè lên thân người ta nữa.

Cô để đứa bé xuống bên cạnh gò đất mà ông đang gối đầu, xong cô đến chân ông cúi xuống tay cầm lấy chân và kéo ông lê lết xa nơi gò đất đó cả hơn 10 thước. Ông bật ngồi dậy nghe tiếng cô đang ru con ù ư, ù ư, ù và đang cho con bú ở gò đất. Ông đứng lên với cơn khủng hoảng chạy, vất luôn cả rổ măng, dao, cái cuốc, cơm trưa luôn.

Không biết đường nào là đường về và cũng không biết là mình đang ở đâu nữa chỉ biết là chạy thôi. Khi ông quá mệt thì thấy một gian nhà nhỏ làm bằng tre, cỡ 5 thước vuông có 3 bậc thang như người dân tộc trong núi rừng ở Lào. Khi ông chạy tới bậc cầu thang thì ông thấy một bà cụ già đang ngồi quay lưng ra ngoài.

Ông nói:

- Chào bà, con xin chút nước uống, con lạc đường không biết đường nào ra khỏi cái rừng này, trời thì tối mịt.

Nói xong ông ngồi xuống đầu cầu thang quay lưng vào bà cụ, mắt thì ngó rừng núi kiếm đường về.

Một lát thì nghe tiếng chân xạt xạt xạt từng bước từ phía sau lưng của bà cụ với lời nói chậm chậm khàn khàn:

- Sao mà ngày rằm lớn còn không được an tĩnh vẫn còn có người đến quấy rối vậy, thiệt là bực mình.

Khi bà tới đằng sau bà đưa ống tre cắt làm đôi thay cho ly nước, ông quay lại chưa được đưa tay đỡ lấy thì: Ố, một tiếng và nhảy ra khỏi mấy bậc thang nhà và quay mặt lại: Trời ơi, ông bà ông vải ơi, eo ơi. Một tay bà cầm khúc ống tre, bà không có cái đầu, còn tay bên kia thì cầm cái đầu của bà tóc tai bù xù xách lơ lửng, nhăn cái răng đưa tiếng he he he.

Ông chỉ biết quay lưng chạy và tất cả như tối sầm luôn. Buổi trưa chùa cúng bái còn chưa xong, một anh lái thuyền buôn lẹ bước lên chùa làng nơi đông đủ báo tin: Có một xác chết hay là nằm bất tỉnh gì đó xa đây cỡ 4 km, không biết có phải người làng không???

Ở chùa thì ai cũng biết là ông rồi, ba mẹ và người làng cầu cho vẫn còn sống, và lẹ bước đi lấy ông về, thấy lẩm cẩm ma dọa thì đưa thẳng vào chùa, đến chiều buông mới tỉnh. Lúc đầu khi tỉnh thì ông nghĩ là ông ngủ ở trong rừng rồi tất cả là giấc mơ thôi, nào ngờ nó là ông gặp ma thật và từ đó cho đến già ngày rằm nào cũng có mặt ông ở chùa chứ không quậy như xưa nữa.

TRỞ VỀ CHIẾC ĐÈN DẦU:

- Trong lúc ông tướng chủ nhà kể chuyện ma, rất là thú vị tất cả đang chìm vào chuyện kể với cơn lạnh lùng của đêm rằm lớn đó thì bất thình lình ông bạn chủ nhà ngừng kể chuyện và lớn tiếng:

- Đứa nào chọc vậy, vặn cái đèn dầu nhỏ xuống làm chi.

Nói xong, ông bạn chủ nhà vặn đèn dầu lớn lên lại. 3 người ngồi ngó mặt nhau, thì quả thật là ánh đèn dầu nhỏ xuống thật. 3 đứa chúng tôi không được ngồi gần rồi tay cũng với không tới cái đèn dầu đó, tôi nghĩ:

- Đêm nay ông bạn chủ nhà giở trò gì đây dọa chúng tôi.

Rồi khi đang mải nghe chuyện kể được một lát thì lại nữa, lớn tiếng: “Ai vặn đèn nhỏ xuống nữa rồi”. Lần này ông bạn vặn đèn lớn lên và kéo cái đèn về gần trước mặt ông ngồi, mặt tỉnh bơ kể chuyện tiếp. Còn chúng tôi 3 người ngồi dính vào nhau, nếu ngồi chồng lên nhau được thì chắc chắn ngồi chồng lên nhau luôn, vì thấy cái đèn dầu rung rung từ từ nhỏ xuống lấy một mình nó chứ không có ai đụng hết.

- Chuyện thứ nhất kể xong, cũng hơn nửa đêm rồi, chuyện thứ hai chưa được kể thì như bầu không khí dừng tại chỗ chỉ có 8 cái tai đứng lên sừng sững, 4 cái mặt ông vua đang gãy đôi luôn, khi nghe tiếng gì trên nóc nhà thẳng trên đầu, tiếng vỗ cánh của một con chim lớn chắc bằng cái lu nước lớn rung cả mái tôn, rồi im lặng để lại cơn gió cụt ào ào như kéo theo tiếng bé sơ sinh èo ẹt èo ẹt, ở gầm nhà. Im lặng vài giây, 8 con mắt lợn luộc đang chia nhau tìm ngó lia lịa khắp nơi, tiếp theo với tiếng đàn bà chậm chậm rất là lạnh lùng sương gió: “Xa quá, sáng quá, xa quá, sáng quá”.

Rồi ánh sáng của cái đèn dầu từ từ nhỏ xuống, 8 con mắt đứng im và ngó thẳng vào cái đèn dầu đang di chuyển chậm chậm bằng một bàn tay trắng bạch đang kéo lê nó về góc nhà mà có hình bóng mờ mờ một người đàn bà tóc tai bù xù đang ngồi cho con bú ở góc đó. 8 con mắt không được hẹn nhau mà quay theo cùng một hướng, tóc không được hẹn nhau cũng đứng lên như nhau luôn.

Khi quay về, ai có phép biến thì biến gấp, ai có phép bay thì bay gấp, ai có phép xuống cầu thang thì xuống gấp. Có một ông nhảy vào lu nước giỏi thì nhảy gấp chứ nói sao trong đêm rằm lớn này….

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.