Ê! Lùn Anh Thích Em

Chương 24: Chương 24




Nó về nhà ngủ một giấc ngon lành tới sáng nhưng nó không quên lấy điện thoại tải bài nhạc Kiss The Rain về máy để nghe trước khi đi ngủ và cũng từ đó nó bắt đầu từ đấy nó đã thích bản nhạc đó mất rồi. Nhớ lại mọi chuyện tối hôm qua mà nó thầm mỉm cười

Sáng hôm sau nó dậy sớm vì phải kiểm tra lại tiền quỷ lớp vì mỗi lần cuối tuần lớp nó đều trích ra một khoảng để khen thưởng cũng như liên hoan cuối tuần cho khí thế đó mà. Nó lục tung cả bàn học cuối cùng cũng thấy cái ví nằm ở xó h0h0 cái tính cẩu thả của nó mãi mà không chữa được nó hí hửng bỏ vào ngăn cặp rồi khóa lại. Nó đi vội quá nên quên luôn cả ăn sáng thế là cả đám gồm: Nó, hắn, Huy, Phong, Ánh, Vy rủ nhau xuống căn teen ăn, nói về chuyện ăn uống đối với nó miễn bàn nó như một con heo bị bỏ đói lâu ngày vậy cứ thế mà ăn không thèm để ý tới ai cả. Mọi người trong nhóm đã quen dần với tính ăn uống của nó nên chỉ cười cho qua chuyện hì hì, nhưng cái bụng của nó như không đáy vậy nó càng ăn lại càng thấy đói sau một hồi quyết định nó sẽ ăn thêm một tô phở và một hộp sữa nữa làm Phong phải điêu đứng với vẻ đẹp trời ban của nó trong khi nó ăn.

-Quân lại đây tao nói cái này-Phong ngoắc hắn lại nói nhỏ

-Cái gì mầy

-Sáng tao mang theo ít tiền mà Su lại ăn nhìu tao không đủ tiền trả mày giúp tao trả bữa đây nha-Phong nài nỉ

-Haha-hắn cười phá lên

-Cái thằng cười nhỏ nhỏ thôi, giúp tao đi

-Cái tội dại gái là thế đó, đáng đời mày nhưng vì tình bạn bao năm giữa tao với mày nên tao đành hy sinh vậy-hắn chép miệng

Phong cảm ơn hắn rối rít

Ăn uống no nê nó vác cái mặt sung sướng lên lớp ngồi phịch xuống vì no quá hehe hên sao vừa đánh chén xong thì cô giáo vào lớp

-Mi tiền quỹ lớp còn bao nhiêu?- Cô hỏi

-Dạ còn 1 triệu

-Ừ vậy tốt, cô chỉ hỏi vậy thôi chứ tuần này chúng ta sẽ không tổ chức liên hoan cuối tuần sẽ gộp lại làm tuần sau luôn

Cả lớp ai nấy đều Ồ lên rõ to, vẻ mặt hụt hẫng

Hết tiết nó cất sách vở sẵn lục lại cái ví coi còn không bỗng mặt nó như không còn giọt máu nó lục mãi lục mãi mà không thấy cái ví đâu

-Đang tìm gì đó về thôi

-Chết thiệt rồi Ánh ơi

-Sao ai chết

-Tiền quỹ lớp mất rồi-nó nói không thành lời

-Cái gì sao lại mất sáng bà có cầm theo không?

-Có tui nhớ rõ ràng đã bỏ vào trong cặp rồi

-Hay lớp mình có ăn trộm

-Tui không biết không biết-nó sợ quá hét lên

Ánh không biết làm sao để tìm lại số tiền quá lớn đối với học sinh chúng nó nên đành đưa ra ý kiến

-Đằng nào cũng đã mất rồi hay tụi mình tự kiếm tiền để bù lại số tiền đã mất

-Kiếm bằng cách nào đây

-À đúng rồi bà giỏi đan len đúng không?

-Ừm thì sao giúp ích gì được đâu?-nó ỉu xìu

-Sao lại không tụi mình sẽ làm đồ lưu niệm bằng len rồi đem đi bán tui thấy rất ít người làm được đồ lưu niệm bằng len nên chắc tụi mình cũng kiếm được kha khá

-Được đó nhưng chỉ còn một tuần nữa thui tụi mình có kiếm đủ số tiền đó không?

-Tới đó rồi tính giờ về đã. Mà sáng mai tui qua nhà bà làm nha

-Um thui tui về bye-nó vẫy tay với Ánh mà sụt sịt

Huy đứng ngoài cổng chờ nó lâu quá nên sốt ruộ định chạy vào coi nó có bị gì không thì thấy nó chạy ra

-Làm gì mà lâu ra vậy Mi

-À không có gì tại lúc nãy Mi chép không kịp bài nên tranh thủ ngồi lại chép cho xong. Mình về thôi

Nó leo lên xe cho Huy đèo về còn nó thì như đang ngồi trên đống lửa vậy đứng ngồi không yên nó chỉ mong sao cho đến sáng.

Sáng mới vừa bảnh mắt ra nó đã nghe tiếng chuông cửa nó biết là Ánh đến nên nó chạy vọt ra ngoài

-Tui mua một đống len đủ màu lun nè-Ánh giơ lên

-Um tốt vậy mình vào làm thui

Hai đứa hì hục làm từ sáng đến tối được khoảng 10 món đồ, hia đứa nó ngồi ngắm thành quả của mình mà chép miệng

-Tui nghi làm kiểu này không xong rồi

-Ờ tui cũng nghĩ vậy hay là tui với bà chia ra mỗi người một nữa làm cấp tốc lun làm thâu đêm suốt sáng luôn

-Được được. Bây giờ là thứ 7 tụi mình sẽ làm đến thứ 2 rồi đem đi bán

Nó với Ánh nói tới đâu là gật đầu tán thành tới đó nó mong sao cho mọi chuyện trôi qua êm đẹp

Tối đó nó thức tới 2h sáng để làm mệt quá nó đành nghỉ tay rồi mai dậy làm tiếp cứ thế nguyên ngày chủ nhật nó nhốt mình ở trong nhà để cố làm xong. Sáng thứ 2 nó mệt mỏi lết đôi chân đi học vừa tới lớp nó với Ánh nhìn cười cười sặc sủa vì nhìn đứa nào đứa nấy như gấu Panda

-Bà làm tới đâu rồi

-Tui là được 100 cái còn bà

-Tui cũng vậy haha vui quá vậy là 2 đứa mình gộp lại là được 200 cái-nó cười khoái chí

-Ờ nhưng đi bán ở đâu-nó sực nhớ ra không có chỗ bán

-Yên tâm nhà dì tui bán hàng có một cái tủ dư nên tui xin cái tủ đó rồi tụi mình ra công viên bày mấy thứ đó ra tủ đứng bán thôi

-OK vậy chiều 1h tui qua nhà bán

Công việc của nó và Ánh sẽ đi tới đâu đây có suôn sẽ không?

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.