Hôm nay, Lam Nhiên có hẹn với Mỹ Nhã nên đã sớm ra ngoài. Trước khi đi cô còn được thưởng thức bữa sáng “ngọt ngào” do tự tay chồng mới cưới của cô nấu.
Bởi vì chuyện vô tình chạm mặt Trần Nam Dương mà tâm trạng của cô bây giờ khá tệ. Cô cần được giải tỏa với Mỹ Nhã, như vậy cô mới cảm thấy yên lòng.
Lam Nhiên đích thân lái xế hộp đến đón Mỹ Nhã đến một quán cà phê nhỏ.
- Ăn sáng chưa?
- Chưa ăn. Tối thức khuya - Mỹ Nhã cười nhẹ với Lam Nhiên.
- Tối nay tao qua ngủ với mày.
- Điên à! Lo mà chăm sóc chồng của mày cho tốt đi. - Chả chờ Lam Nhiên lên tiếng Mỹ Nhã nói luôn - Em ơi, cho chị cái menu nào!
- Xì! - Lam Nhiên bĩu môi.
- Cho chị một phần bánh sữa với trứng, một bánh phô mai, một trà sữa matcha và một cà phê sữa nóng cho chị ấy luôn. - Mỹ Nhã luôn là người hiểu rõ Lam Nhiên muốn uống gì nhất.
- Hôm qua, gặp anh ta à? - Mỹ Nhã hỏi thẳng.
- Phải, anh ta là người đã kết hôn rồi!- Lam Nhiên thở dài.
- Mày nghĩ gì cũng đừng nghĩ. Hắn ta không phải là loại gì tốt!
- Tao biết.
- La Đình Diệp biết chưa?
- Rồi! Tao kể hết với anh ấy rồi.
Trong mắt Mỹ Nhã thoáng qua một tia kinh ngạc.
- Mày đổi tính lúc nào thế?
- Có sao? - Lam Nhiên ngạc nhiên. Cô thay đổi cái gì đến mức Mỹ Nhã cũng ngạc nhiên thế.
- Mày đã từng nói chuyện riêng của mày cho ai ngoài tao hay sao? Sao lại nói cho La Đình Diệp biết? Mày tin tưởng hắn sao? - Mỹ Nhã đang nổi nóng, cô thực sự tức giận. Tình bạn của cô và Lam Nhiên, cô phải cố gắng hơn 6 năm, 6 năm dài đằng đẵng mới có thể làm cho mối quan hệ của hai người họ vượt bỏ mọi khoảng cách. Thế mà tự nhiên xuất hiện một tên đàn ông chả rõ thế nào đã khiến cho Lam Nhiên chưa đến ba mùa đã bộc lộ mọi thứ với hắn rồi.
- Tao không biết! Chỉ cảm thấy, bên cạnh hắn tao có một cảm giác an toàn, lại có chút tin tưởng. Tao hoàn toàn không biết! Cứ như bị hắn bỏ thuốc mê vậy! Ở cạnh hắn thực sự khiến tao lưu luyến không ngừng. - Lam Nhiên tay đặt trên trán, lộ rõ vẻ sầu bi.
- Nhiên, Nam Dương tốn bốn năm trời, không ngừng theo đuổi mày, đeo bám mày, dựng kịch hi sinh vì mày, mày mới có chút động lòng. Mà La Đình Diệp, hắn chưa làm gì cả, một chút cũng chẳng đụng tới mày. Mà...mày động lòng rồi sao?
- Tao...- Lam Nhiên cô, thật sự đã động lòng với La Đình Diệp rồi sao?
Thức ăn, đồ uống được đem ra, Mỹ Nhã đã căm cụi ăn. Lam Nhiên thấy Mỹ Nhã như vậy trong lòng liền xuất hiện tia yêu chiều.
- Nhiên, thực ra, với tao...mày thích ai cũng được, động lòng với ai cũng được. Chỉ cần mày vui thì sao cũng được. - Mỹ Nhã ngẩng đầu lên nói.
- Ừ!- Lam Nhiên nở nụ cười nhẹ. Cô cầm tách cà phê lên, nhấm nháp một ngụm. Vị đắng của cà phê hoà lẫn với vị ngọt của sữa cộng thêm chút nóng đã để lại trên đầu lưỡi Lam Nhiên một loại cảm giác khó tả làm cô chậm chạp suy nghĩ về những thứ đang diễn ra với mình trong thời gian này.
- À! Tao có hẹn một người bạn cũ rích của tụi mình ra đây ấy. Lâu quá không gặp rồi.- Mỹ Nhã ăn uống no nê, chậm chạp nói.
- Ai thế hả? - Lam Nhiên hỏi tay ra hiệu gọi phục vụ đến dọn bàn.
- Lát nữa sẽ biết thôi! Hắn cũng sắp tới rồi! - Mỹ Nhã cười cười nhìn đồng hồ nói.
Từ cửa quán cà phê, một anh chàng cao tầm 1 mét 7, cả thân bịt kín mít, không lộ một tấc da nào trên người bước đến bàn của Lam Nhiên.
- Sao lại bịt kín thế? - Ắt hẳn đây là người Mỹ Nhã nói.
- Fan dí - Chàng trai mở khẩu trang và kính ra.
- Đây không phải là diễn viên Mike đình đám của Cbiz hay sao?- Lam Nhiên nhẹ nhàng lên tiếng.
- Ối! Azura! - Mike giật mình.
Mike là người Mỹ gốc Trung. Bố mẹ anh ly hôn, từ nhỏ đã sống với bố bên Mỹ. Sau khi tốt nghiệp đại học thì về nước xây dựng sự nghiệp. Đồng thời, Mike cũng là bạn đại học của Lam Nhiên và Mỹ Nhã. Mike có tình cảm với Mỹ Nhã khi là sinh viên năm đầu, cho đến giờ thì vẫn còn. Lúc đó, Mike luôn bám theo Mỹ Nhã mọi lúc mọi nơi nên ba người cũng khá thân.
- Happy Wedding cậu nhé! Lam Nhiên.- Mike nhe răng cười.
- Cậu biết rồi hả?
- Báo giật tít từ hôm qua tới giờ đấy! Muốn không biết cũng khó.- Mike lại phô cái điệu cười ngốc nghếch của hắn ra.
- Bây giờ muốn đi đâu đây? - Mỹ Nhã nhìn Lam Nhiên nói.
- Đi shopping đi!
- Ok! Honey. - Tính cách Mike khá thoải mái, nên hay tùy tiện gọi người khác là honey, mà Lam Nhiên lại mặc kệ nên cũng không có vấn đề gì.
Ở một góc của quán cà phê...
- Xin lỗi! Tôi...tôi lỡ đổ thuốc vào ly của...- Giọng nữ ấp a ấp úng.
- Chị điên à!? Chị nghĩ sao vậy hả? Đó là cơ hội duy nhất để khiến Azura sống không bằng chết. Chỉ có một cơ hội duy nhất thôi. Sao chị có thể bỏ lỡ nó như vậy? - Một giọng nữ khác chua ngoa mắng.
- Chị chuẩn bị chết đi là vừa! - Lại một giọng nữ khác mắng.
Nói xong, hai người phụ nữ bỏ đi mất bỏ lại người bị mắng với tâm trạng tức tối.
======================
(Triệu hồi nam chính...)
- Tổng giám đốc! Châu lão và Châu lão phu nhân đang chờ ngài ở tầng 10.- Trần Lữ cung kính nói với La Đình Diệp. Hôm nay hắn có hẹn với hai người bạn của ông hắn cũng là tiền bối của bố hắn, cuộc hẹn này không thể không đi.
- Ừ! Ngoài ra còn thứ gì khác nữa không?
- Không ạ!
- Được rồi! Hôm nay tôi muốn về sớm một chút. Sắp xếp cho phù hợp.
- Về nhà với tổng giám đốc phu nhân ạ? - Trần Lữ theo hắn nhiều năm rồi nên có thể nắm thóp hắn dễ dàng. Thật ra, không phải La Đình Diệp là người dễ bị nắm thóp mà là do Trần Lữ quá giỏi trong việc đoán tâm trạng người khác.
- Ừ! - La Đình Diệp cười nhẹ.
La Đình Diệp đi ngang qua một cửa hàng thời trang thì hắn chợt thoáng thấy vóc người thân thuộc. Hắn quay đầu lại.
- Ủa? Đó không phải là phu nhân hay sao? - Trần Lữ ngạc nhiên. Sao phu nhân lại ở chung với minh tinh Mike?
Lam Nhiên và Mike vô tư cười cười nói nói, Lam Nhiên còn rất hồn nhiên khoát vai Mike đè hắn xuống sát mặt mình nói thì thầm cái gì đó rồi hai người cười phá lên, trông rất vui vẻ,thoải mái. La Đình Diệp trong lòng bất giác vô cùng và cực kì khó chịu. Ở bên cạnh hắn, Lam Nhiên chưa bao giờ cười như vậy. Một tên Trần Nam Dương đã khiến hắn đâu đầu rồi bây giờ bỗng lòi đâu ra một tên minh tinh “tiểu thịt tươi” này nữa, hắn sao “chấp” hết được đây. Không nghĩ nhiều, La Đình Diệp nhanh chân bước về phía Lam Nhiên.
- Tổng giám đốc! Còn cuộc hẹn! - Trần Lữ vội vã chạy theo.
- Nói với cặp vợ chồng già đó, tôi đi bồi phu nhân nhà tôi!- Nói xong, La Đình Diệp bỏ Trần Lữ ở lại chống chọi với bão tố.
===============
(Chị nhà lên sàn...)
Lam Nhiên, Mỹ Nhã và Mike đang yên vị trong một shop thời trang. Hiện tại thì Mỹ Nhã đang đánh giá tỉ mỉ về nhãn hiệu thời trang này. Hai con người Lam Nhiên và Mike cùng yêu thương Mỹ Nhã, thấy cô như vậy liền vui vẻ. Lam Nhiên khoát một tay lên vai Mike, vui vẻ nói:
- Xem bộ dáng của nhỏ kìa!
- Đáng yêu chết được! - Mike khuôn mặt đầy sủng nịch.
Thấy Mỹ Nhã mở miệng ra đánh giá, mấy cô nhân viên bán hàng xanh mặt, sợ bị mất uy tín. Thấy một cảnh tượng này, Lam Nhiên đè đầu Mike, nói thì thầm:
- Nhã Nhã đánh giá như vầy người ta sập tiệm sớm nhệ?
- Hí hí hí! Chính xác! Tôi thích Nhã Nhã chết được.- Mike cười ngây ra.
- Hai người kia nói gì thế? Nói xấu tôi đấy phải không? - Mỹ Nhã thấy Lam Nhiên cười đùa vui vẻ, hùa theo nói.
- Không có! Nhã Nhã,điểm tốt của em còn nói chưa hết sao có thể nói xấu được? - Mike kịp thời chữa cháy.
- Cái miệng dẻo thế kia bao nhiêu em đầu hàng rồi? - Mỹ Nhã lườm lườm Mike.
Mỹ Nhã và Mike nói cười vô cùng vui vẻ khiến Lam Nhiên càng vui vẻ thêm. Cô lẳng lặng rút tấm thẻ vàng kèm theo một tấm danh thiếp.
- Tôi mua hết đồ ở đây, cứ để họ nói chuyện đi. Đừng đón khách nữa. Đống đồ mang tới địa chỉ này là được.
- À...à! Vâng ạ! - Nhân viên bán hàng vô cùng ngạc nhiên đang chuẩn bị giơ tay nhận tấm thẻ vàng thì...
- Thanh toán vào thẻ tôi đi.- Giọng nam trầm vang lên.
Ôi trời ơi! Không phải cặp tiên đồng ngọc nữ ở trên các trang mạng, báo chí giật tít tít tít hay sao. Hôm nay, cô quả là quá may mắn!
Lam Nhiên không quay ra đằng sau, chỉ thu lại thẻ của mình rồi lấy tấm thẻ của La Đình Diệp kèm theo tấm danh thiếp của mình:
- Thanh toán đi!
- Vâng!
Lam Nhiên quay ra sau, ngước đầu lên:
- Anh đến đây chi thế? Không phải hôm nay anh có hẹn với vợ chồng Châu lão sao?
- Sao em biết?
- Hôm nay chú La gọi nói anh sẽ không về dùng bữa trưa.
- Chú?
- Là ba La.
- Anh vừa hủy xong.
- Ồ!
- La phu nhân! Chồng cô làm việc vất vả kiếm cơm nuôi cô, thế mà cô lại ra đây hẹn hò với một tên “tiểu thịt tươi” là thế nào? - La Đình Diệp hai tay dồn Lam Nhiên vào tường nói với giọng thấm đẫm mùi dấm chua. Lam Nhiên thấy mặt dễ thương này của La Đình Diệp liền thầm cười trộm trong lòng.
- Thế La tổng nói xem, trong lúc đang kiếm cơm nuôi La phu nhân mà anh lại đến đây tìm La phu nhân có chuyện gì? - Lam Nhiên nhịn không được mà trêu chọc hắn.
- La tổng tôi đi bắt gian La phu nhân a! - La Đình Diệp càng nóng máu hơn khi tiểu yêu tinh này lại lên tiếng chọc hắn.
- Ồ! Sao La tổng có thể biết được là La phu nhân nuôi một “tiểu thịt tươi” bên ngoài chứ! La tổng thật là cao tay a! - Lam Nhiên hai tay choàng qua cô La Đình Diệp, chân nhớm lên, mặt để sát mặt hắn.
- La phu nhân vừa cưới về một ngày mà đã thế rồi! Chắc do La tổng tôi phụng bồi chưa tốt. Giờ thì La phu nhân vui lòng theo La tổng tôi về nhà để tôi có thể bồi La phu nhân tốt nhất.- Không chờ Lam Nhiên đồng ý, La Đình Diệp liền bế Lam Nhiên ra xe ngay và lập tức. Lam Nhiên bất lực mặt hắn lôi mình ra xe, cần điện thoại nhắn với Mỹ Nhã một câu: Bị La tổng bắt được rồi. Ta về cho hắn bồi ta đây.