Reng...reng....reng..
'' Cái gì vậy?Mấy giờ rồi?!Chắc vẫn sớm!Chẳng sao,mình ngủ thêm tí nữa.Buồn ngủ quá,hôm quá thức đến nửa đêm làm luận văn,mệt cả người!-đây là suy nghĩ đầu tiên của tôi khi nghe tiếng chuông báo thức.
Suy nghĩ này có thể dành cho mọi ngày,nhưng chắc chắn không phải hôm nay- Vì tôi vừa nhớ ra rằng hôm nay thầy chủ nhiệm Trình Ác ma sẽ đến thu luận văn của lớp tôi- chính là thứ đã làm tôi thức đến 12 giờ đêm hôm qua!
Tôi vội làm vệ sinh cá nhân trong tia chớp rồi vội bắt xe dến trường.