Em Chỉ Là Cô Gái Làm Văn Được 7 Điểm

Chương 13: Chương 13




"...TIỂU OANH AANH .... " Tiếng nói rít qua khẽ răng .....hai hàng lông mày nhíu lại , khuôn mặt tuyệt mĩ lạnh lùng đến đáng sợ

Ai cho cô cái quyền được phép đi cùng thằng đàn ông khác .... cô là của tôi .... chỉ của 1 mình tôi

Đôi tay anh nắm chặt nổi nên gân xanh ..... bóp chặt đến mức chiếc ly thủy tinh vỡ vụn ...... từng giọt máu đỏ chảy xuống nền nhà loang ra đáng sợ

********************************************

Vào lúc này Tiểu Oanh vẫn đang nằm ngủ ngon lành vẫn chưa thể tưởng tượng nổi mức độ nguy hiểm sắp sảy ra ................ Khuôn mặt thiên thần không suy nghĩ .... mà giả sử có nghĩ cũng không quan tâm đến chủ tịch đại nhân nghĩ gì ... chỉ mong sao sáng mai đi làm chủ tịch anh đừng càu nhàu là được

Tất nhiên không cần chờ đến sáng mai .... mà chỉ vài phút nữa thôi ... Tiểu Oanh Oanh sẽ phải lĩnh hội sự đáng sợ của chủ tịch đại nhân .................

Tiếng bước chân vang vọng khắp dãy hành lang hun hút...................................... Hàn Thiên anh đi đến đâu nhân viên hoảng sợ tránh đường đến đấy

Nếu bây giờ ai chán sống đương nhiên cứ việc bước ra ... anh sẽ cho 1 đạp bay viu ra khỏi công ti Hàn Thiên

" Chủ tịch .... các đối tác 1 tiếng nữa sẽ đến ....... " - Trưởng phòng Hà Mi đỏng đảnh chạy theo ..... con mụ này đúng là yêu quái chặn bước tiến của người ta ..... tốt nhất là nên tránh qua 1 bên đi .... kẻo đạp cho mất váy bây giờ

" DẸP HẾT CHO TÔI " .... Hàn Thiên ra lệnh ..... câu nói rất có uy lực

" Nhưng .... chủ tịch " ........................... Câu nói chưa kịp phát ra thì chủ tịch đại nhân đã khuất dạng .... đúng là nhanh như chớp mắt ....thoăn thoắt đã không thấy đâu

Chủ tịch đi đâu mà vội vàng đến vậy .... còn chuyện gì quan trọng hơn công việc hay sao ........................................... Tât nhiên là còn chuyện quan trọng hơn rồi , có vậy cũng không biết sao hả ... Tiểu Oanh Oanh chính là điều quan trọng đó ạ

Chiếc bugatti veyron phóng với tốc độ ánh sáng trên đường ...... Hàn Thiên mỗi lúc lại càng điên nên được .........trong đầu không ngừng liên tưởng tưởng tượng đến cảnh Tiểu Oanh cô làm chuyện mờ ám sau lưng anh ................................. Nếu thực sự có chuyện kinh thiên động địa đó sảy ra ... e rằng Tiểu Oanh khó giữ nổi mạng

Nhanh tróng chiếc xe đỗ trước nhà của Tiểu Oanh ......... 1 căn biệt thự cổ kính ... sát 2 ven đường là hàng cổ thụ xanh rờn đang dua nhau ngả bóng xuống mặt đường .

Hàn Thiên bước xuống xe ... khuôn mặt vẫn đùng đùng sát khí ......................... Tiếng chuông cửa réo liên hồi khiến Tiểu Oanh Oanh bực bội đạp bay chăn xuống đất ...giãy đành đạch

Thằng điên nào phá cửa nhà tao không biết .... chán sống sao .... coi Tiểu Oanh Oanh là cái đít nồi à .... không thể chịu nổi nữa rồi

Tiểu Oanh Oanh nhanh tróng mở cửa phòng đi xuống lầu .... khuôn mặt ngái ngủ bị chọc tức giờ chở nên khủng khiếp vô cùng ........Tuy nhiên nếu đem so với chủ tịch đại nhân lúc này e là 1 trời 1 vực ............

Cánh cửa mở ra .......... một khuôn mặt có thể nói là đang nhìn cô với ánh mắt chan chứa yêu thương rực nửa .......... 1 Hàn Thiên với bản chất ngang tàn hống hách lộ rõ như ban ngày

" chủ .... tịch " ..... Tiểu Oanh Oanh nói không nên lời .... nhìn khuôn mặt chủ tịch đại nhân tiến sát mình lại lùi người vào trong ...... càng lùi thì càng tiến ........ Tiến tiến , lùi lùi và cuối cùng khi tấm lưng Tiểu Oanh Oanh chạm đến tường chủ tịch đại nhân mới thôi không tiến nữa .... nếu cứ tiến tiếp thì Tiểu Oanh ngoan của anh sẽ bị đè bẹp mất

" Tiểu Oanh ............ tại sao hôm nay em không đi làm " .............. Lời nói của chủ tịch đại nhân mang tính chất hỏi han nhưng cũng rất có mùi đe dọa .......

Tiểu Oanh Oanh bị nỗi sợ làm thần trí điên đảo ................ Tiểu Oanh Oanh từ giờ đã bị chủ tịch làm cho hồn vía tiêu tan ,....... đứng trân trân nhìn anh không nói nên lời

Chủ tịch đại nhân lại càng điên loạn hơn ..........đối với thái độ gan lì của Tiểu Oanh Oanh xem ra phải dùng biện pháp mạnh

Đôi tay rắn chắc của Hàn Thiên bóp chặt lấy tay cô ..... khuôn mặt không ngừng tiến sát .... nhìn Tiểu Oanh Oanh như muốn ăn tươi nuốt sống ........ cố tìm xem trên khuôn mặt này có điều gì đáng khả nghi ................................... Nhưng trái ngước lại ngoài khuôn mặt ngu ngu nhìn anh thì chẳng còn cái gì khác

" Tiểu Oanh .... tôi hỏi em lần cuối ..... em có còn muốn đi làm nữa không hả ? "

Tất nhiên là tôi muốn đi làm rồi .... làm gì mà ghê vậy , chỉ nghỉ có 1 hom có cần lên cơn đên vậy không ............................ Tiểu Oanh Oanh khẽ gật đầu ...khuôn mặt cún con nhìn không chớp mắt

Chủ tịch nhẹ nhàng vuốt mái tóc rối bù của cô .... Khuôn mặt đã rãn ra phần nào

" Tiểu Oanh nói anh nghe .... hôm qua em đã đi với ai ? "

" Sau khi bị anh lôi nên xe thì tôi đã về nhà ngủ " ..... Tiểu Oanh bây giờ mới chịu mở miệng ........ chủ tịch nhìn cô có chút hoài nghi

Những điều em nói có đáng tin không vậy ...Tiểu Oanh Oanh nếu để tôi phát hiện ra em nói rối thì chắc chắn sẽ không xong với tôi đâu

Tiểu Oanh Oanh bị anh lôi lên xe đến công ti ...........1 cách thô bạo ................... cũng tại cô thôi ... nói nhẹ thì không nghe .... ngu người

Sau khi đến công ti Tiểu Oanh cô chưa kịp phát biểu thì đã bị anh ôm vào trước mắt bàn dân thiên hạ ................. Bậy giờ thì đây không chỉ đơn giản là tin đồn mà ngay lập tức đã trở thành sự thật ................ các nhà báo không biết đã đánh hơi được từ lúc nào chạy đến chụp hình lia lịa .....Tiểu Oanh Oanh như bị choáng ngợp trước không khí xung quanh nhìn anh không chớp mắt

" Chủ tịch ....bỏ tôi xuống .........như vậy rất rễ gây hiểu nhầm "......................... Rốt cuộc anh đang nghĩ cái gì trong đầu vậy ..... trong đầu anh toàn bã đậu sao hả đồ não thực vật

" Như vậy cũng tốt ..........anh muốn công khai mối quan hệ giữa chúng ta " ................................MỐI QUAN HỆ GIỮA CHÚNG TA LÀ SAO ??????....... Trong khi Tiểu Oanh Oanh não còn chưa nhập xong dữ liệu đã bị chủ tịch đưa vào phòng ..... cửa phòng đóng lại khiến mọi thứ xung quanh trở nên u ám vô cùng

" Chủ tịch ....giữa chúng ta không có mối quan hệ nào hết ... tôi không muốn bị người ta đem ra so sánh với anh ...thật sự không muốn "

Chủ tịch cau mày nhìn cô ...ánh mắt đe dọa khiến Tiểu Oanh bị đặt trên mặt bàn liền lùi người lại tí nữa ngã ngửa ra phía sau ....cũng may có đôi tay của chủ tịch giữ lại kịp lúc ............ " Thật sự không muốn sao .......nếu vậy ngay bây giờ anh và em sẽ có mối quan hệ "

Tiểu Oanh nhìn xung quanh .... tất cả như 1 đống đổ nát ...." Chủ tịch .... không phải tôi đến để làm việc sao ..... để tôi rọn dẹp "

Hàn Thiên giữ lấy cô không chịu buông .................... Tiểu Oanh Oanh ... nếu cố tình lảng tránh kết cục sẽ rất bi thảm ... xem ra phải đôi mặt thật rồi

" Tiểu Oanh .... vì em nên mới bừa bộn như này .... em định tính sao đây hả ............... rọn dẹp tôi không cần em phải làm , nhưng em nhất định phải trả lời cho tôi biết ....giữa chúng ta có mối quan hệ như nào .... nếu không vừa ý thì em sẽ không toàn vẹn bước ra khỏi công ti Hàn Thiên nghe rõ chưa "

Đồ đại yêu tinh hống hách .... bắt tôi trả lời ... lại còn phải là câu trả lời vừa ý anh ..... đã vậy đe dọa tôi nữa .......... sao không giết chết tôi đi cho rồi ...........

" Sao hả .... có cần tôi gọi các phóng viên vào không ... ? "

Lời đe dọa này là có ý gì ....ép Tiểu Oanh phải nói yêu anh sao ..... không đời nào ......trong từ điển của cô không có mấy từ sến súa ấy


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.