Hôm ấy, nó chủ động gọi nói với hắn:
- hai ngày nữa anh về nhé
Hắn hơi bất ngờ:
- làm gì
- Thì mình còn có thể làm gì
Hắn cười nghe đã miệng lắm và nói:
-Em chịu không nỗi sao
Nó trả lời bình tĩnh:
- Ừ. muốn quá
- Ừ. biết rồi.
Hai hôm sau chúng nó gặp nhau ở căn phòng quen thuộc. Như mọi khi, hắn lại giở cái bài cũ thuộc lòng ấy ra mà đè mà nhào nặng không hề nương tay. lần này nó kì quặt quá, nó chiều chuộng hắn đến bất ngờ khiến hồn hắn như được gió mang theo lên mây. Hắn khoái chí nói với nó:
- sao hôm nay khác thế. ngày càng chuyện nghiệp nhỉ
Nó chỉ cười khe khẽ. 1 lúc sau hắn đã thấm mệt và bảo:
- Mặc đồ vào đi
Nó lẳng lặng nghe theo. Và giờ cũng đã đến lúc trò “yêu” của chúng nó kết thúc, ai trở về vị trí người đó. Hắn quay lưng bước ra khỏi phòng, nó chạy theo kéo tay hắn lại rồi đặt lên môi hắn 1 nụ hôn thật dài, thật say đắm, nước mắt nó khẽ rơi nhẹ nhàng trên đôi má đang lấm tấm mồ hôi. Hắn đẩy ra rồi lãng đi bằng 1 câu nói lạnh nhạt:
- a mệt. khi khác tiếp tục.
Nó buông tay hắn ra rồi cùng rời khỏi nơi đó. Nó còn luyến tiết quay mặt lui ngước nhìn ngôi nhà nghĩ đã chứng kiến tình yêu của chúng nó trong thời gian qua. Nó im lặng, rồi cúi mặt khóc, nhưng lại cố che đi những giọt nước mắt yếu đuối ấy để hắn không nhìn thấy, rồi ngoan ngoãn ngồi phía sau xe để hắn chở về.
Về đến nhà, nó mệt nhoài, cả người ê ẩm vì hôm nay nó quá chìu hắn và thấy mệt mỏi hơn mọi khi rất nhiều nên ngủ thiếp đi lúc nào không hay. Đến chiều, mẹ nó kéo dậy và nói:
- Chuẩn bị gì chưa mà ngủ như chết vậy nè. mai đi rồi đó
Nó dụi dụi mắt rồi ngáp 1 hơi thật dài:
- Con chuẩn bị hồi sáng rồi mẹ ạ
Mai nó sẽ rời khỏi mãnh đất này ,có lẽ là mãi mãi, mãnh đất đã cho nó thật nhiều đau thương và nước mắt. Nó với hắn đã “yêu” hơn 1 năm mà hắn hình như quên mất. còn nó thì luôn nhớ đến từng giây phút. ( các bạn đón xem cháp mới trong giây lát nhé)