Sau thiêu đốt kích tình, anh thỏa mãn ôm chặt cô ngủ, ôm cô trong ngực cảm giác thật kiên định.
–
Trong bóng đêm, chỉ có tiếng thở nhẹ, Hiểu Vụ từ từ mở mắt ra, nghe Mạnh Dịch Nam hô hấp đều đều, cô biết anh đang ngủ.
Nhưng cô lại một chút cũng không buồn ngủ.
Trong đầu không ngừng hiện lên lời nói hôm nay bác sĩ nói với cô, em gái à, đứa nhỏ, có khả năng……
Suy nghĩ trong đầu Lộ Hiểu Vụ không ngừng luân chuyển, từng cảnh quay ngược về.
Buổi chiều, cô vừa mới ra khỏi công ty, liền đụng phải Cảnh Hạo vừa mới đi làm việc về. Lâu quá không gặp nên anh ngỏ ý muốn đưa cô một đoạn đường, Lộ Hiểu Vụ từ chối không xong đành để anh đưa cô đến bệnh viện.
Cô cứ nghĩ đến Cảnh Hạo chỉ đưa cô đến bệnh viện rồi đi ngay, không nghĩ đến là cô đánh rơi điện thoại trên xe anh, anh liền luôn đứng chờ cô ở ngoài viện.
Cho nên, lại không cẩn thận làm anh nhìn thấy một màn mình âm thầm rơi lệ.
–
Hôm nay Lộ Hiểu Vụ trải qua sung sướng lẫn đau khổ cực hạn. Cô không cách nào hình dung được cảm xúc của mình khi nghe bác sĩ nói câu kia, đó là khiếp sợ cùng vui sướng! Vô số kinh hỉ cùng tâm tình chờ mong.
“Chị Lộ, trải qua lần kiểm tra lại nước tiểu vừa rồi, tôi đã xác định rõ được, chị đã có thai.” Giọng nói của bác sĩ nghe rất điềm đạm, nhưng vẻ mặt thì lại không điềm đạm chút nào.
Lộ Hiểu Vụ kinh ngạc không nói nên lời, hơn nửa ngày mới mở miệng, “Thật vậy ạ? Nhưng….. ông xã tôi luôn tiêm thuốc tránh thai rồi mà.”
“Lần trước cô nói anh ta đã dừng tiêm ba tuần nay, đối chiếu lại với thời gian cô mang thai, chắc hẳn là đúng rồi. Có khả năng là, sau khi dừng thuốc đã phục hồi tương đối nhanh, hơn bình thường một chút. Cô hiện tại đã có thai được 28 ngày rồi.”
Trái tim Lộ Hiểu Vụ vui sướng đập loạn xạ, oa a a a a a a, mang thai, cô cuối cùng cũng mang thai rồi. Hiểu Vụ hưng phấn che miệng, kích động quá sẽ rơi nước mắt mất, thật tốt quá, Dịch Nam à, chúng ta có con rồi, bé con thuộc về chính chúng ta.
Nhưng biểu tình trên mặt bác sĩ, Lộ Hiểu Vụ lại cố tình không chú ý đến, bác sĩ còn chưa có nói hết.
“Nhưng mà…..” Bác sĩ nhìn vẻ mặt hưng phấn của Hiểu Vụ, tâm có chút không đành lòng, nhưng vẫn nên nói chân tướng sự thật cho cô biết.
Nhưng mà cái gì? Lộ Hiểu Vụ mở to mắt nhìn bác sĩ, bác sĩ có muốn chúc mừng thì cũng nên đừng dùng bộ mặt nghiêm túc đó chứ, làm cho cô hơi lo lắng, đừng có nói cho cô biết là đứa bé không tốt nha. Cô biết thân thể của mình rất tốt, sau khi trở về cô sẽ tẩm bổ tốt mà.
“Họ hàng nhà cô có ai sinh đôi không?” Bác sĩ chậm rãi hỏi.
Hiểu Vụ sợ run một chút, suy nghĩ một lúc lâu sau mới nói, “Có bác tôi ngày xưa đã sinh đôi.”
Bác sĩ gật gật đầu, “Theo như lần trước kiểm tra cô, chúng tôi phát hiện có một Sarcoma bên cạnh tử cung của cô.”
Khối u! Hiểu Vụ vừa nghe đến chữ mẫn cảm này, từ tai truyền đến dây thần kinh đều căng lên, khối u dài ư? Không thể nào!
Bác sĩ vừa nhìn thấy vẻ mặt biến đổi nhanh chóng của cô, vội an ủi: “Khoan đã, hay nghe tôi nói, Chúng tôi nhìn phim chụp X-quang, có thấy một vật thể giống như có răng và tóc, sau khi trải qua thảo luận chúng tôi rút ra kết luận. Đó là em gái song sinh của cô.”
……
Khiếp sợ, đờ ra, Lộ Hiểu Vụ không còn biết nên phản ứng thế nào nữa. Cô chỉ có thể ngây ra nghe bác sĩ giải thích, bởi vì cô thực sự không hiểu lắm, thật không thể tưởng tượng nổi!
“Mẹ của cô lúc ấy hẳn là mang thai đôi, nhưng có thể là do cô quá mạnh mẽ, đem dinh dưỡng của em gái cô hấp thu hoàn toàn, cho nên chỉ có cô mới có thể trưởng thành phát triển thành thai nhi, còn em gái cô thì bị tắc lại ở trong cơ thể, hình thành khối u của cô, giống như một bộ phận bám vào trong cơ thể.”
Lộ hiểu Vụ trợn mắt há hốc mồm!
“Chúng tôi cũng rất ngạc nhiên, nó tồn tại trong cơ thể nhiều năm như vậy, nhưng không hề ảnh hưởng gì đến sinh trưởng bình thường của cô, đây thật sự là một kỳ tích. Nhưng, hiện tại nếu cô muốn sinh con, thì nhất định phải cắt bỏ nó trước, bằng không, cô và em bé nhất định sẽ nguy hiểm.” Thầy thuốc cuối cùng cũng dừng lại.
Lộ Hiểu Vụ nhìn thầy thuốc mím chặt môi, đầu óc hỗn độn, con cô nhất định sẽ nguy hiểm. Cô sợ run tim đập dồn dập, có loại cảm giác ghê rợn dâng lên trong cơ thể. Con cô, con cô sẽ như thế nào?
“Tôi hiện tại nên làm gì đây?” Lộ Hiểu Vụ cố gắng kìm nén xúc động.
“Thừa lúc mới mang thai, cô nên bỏ đứa bé càng sớm càng tốt, sau đó lấy khối u ra thêm một lần nữa, chờ sau khi hoàn toàn khỏe mạnh hãy nghĩ đến chuyện sinh một người con khác.” Bác sĩ trấn định lại tinh thần đưa ra đề nghị.
Phá thai, mổ? Những từ ngữ này bay loạn xạ trong đầu óc của cô. Giống như cây kim châm vào mọi bức vách tường trong não cô, sợ hãi trong lòng từ từ tăng lên!
“Ý của bác sĩ là muốn bỏ con tôi?” Lộ Hiểu Vụ suy nghĩ cẩn thận ý của bác sĩ không phải là ý này.
“Đúng vậy, càng nhanh càng tốt.” Bác sĩ bình tĩnh gật đầu, vẻ mặt nghiêm túc.
Không, Lộ Hiểu Vụ điên cuồng lắc đầu, cô không cần phải bỏ đứa nhỏ, không cần! Cô hoảng loạn bắt lấy cánh tay bác sĩ, “Có thể xin đừng lấy con tôi ra được không? Làm ơn hãy nghĩ cách khác?”
“Không thể, nếu không lấy bào thai ra, cô không chỉ không thể làm phẫu thuật lấy khối u ra, mà còn có khả năng khi bào thai trưởng thành, dẫn đến biến chứng, sẽ bị ảnh hưởng không ít, cũng có thể sẽ nguy hiểm đến cả tính mạng cô.” Bác sĩ kiên quyết cụ tuyệt.
Lộ Hiểu Vụ rốt cuộc hiểu được, nếu cô thật sự muốn có con, nhất định phải phá cái thai này, nhưng phẫu thuật xong cũng sẽ rất khó có cơ hội mang thai. Bác sĩ nói, cơ hội mang thai chỉ có khoảng 30%
Lộ Hiểu Vụ hoàn toàn choáng váng! Cô không thể giữ cái thai, mà có thể về sau cũng không thể mang thai nữa!
Bác sĩ lại nói cho cô rất nhiều điều, một câu cô nghe cũng không vào. Cô ngẩn ngơ đi ra khỏi bệnh viện, hoàn toàn không biết mặt đã rơi đầy nước mắt.
Khi Cảnh Hạo giữ chặt cô, cô liền nhịn không được nữa, thất thanh khóc rống lên! Cảnh Hạo đành phải mang cô rời khỏi bệnh viện, đến công viên, im lặng ngồi cùng cô cả buổi chiều.
Điện thoại của Mạnh Dịch Nam không ngừng reo, cô đành phải tháo pin điện thoại ra, không dám nhận cũng không dám về, cô đang cực kỳ rối loạn!
Cô suy nghĩ cả một buổi chiều, vẫn cảm thấy rối bời như cũ! Rốt cuộc có nên nói cho Dịch Nam hay không? Các vấn đề cứ đan xen lẫn lộn trong đầu cô.
Cứ nghĩ đến bộ dạng anh ôm Đinh Đinh Đang Đang, nghĩ đến bộ dáng thâm tình của anh nói với cô muốn có con, nghĩ đến anh xấu xa đắc ý khoe khoang tương lai con nhất định đẹp trai giống anh, Hiểu Vụ liền đau thắt lại, bọn họ đã có một đứa con! Anh đã được làm ba ba, cục cưng trong bụng có thể chính là con? Nhưng hiện tại lại……….
Cô sẽ phải nói như thế nào đây? Anh sẽ không thể hưởng thụ niềm vui làm ba, cũng sẽ chịu đựng đau khổ mất đi đứa con! Cô không cần, không cần phải làm cho anh cũng phải đau khổ giống như cô! Nghĩ đến chính mình giống như đang ngồi máy bay lên trời rớt phịch một cái xuống, giống như vui sướng cực điểm rồi rơi tõm vào vực sâu! Thật sâu, lại quá đen khiến cho cô chỉ có sợ hãi và sợ hãi! Dịch Nam, em sợ không thể sinh con cho anh!
Nếu anh căn bản không biết sự tồn tại của đứa con này, anh có thể sẽ không quá đau khổ? Lộ Hiểu Vụ suy nghĩ cả buổi chiều, rốt cuộc cũng quyết định, cô không thể cho anh biết! Tuyệt đối không thể!
End.
(Sarcoma là khối u ác tính (ung thư) của mô liên kết. Có khoảng 9.800 trường hợp mới được phát hiện bị sarcoma mỗi năm tại Hoa Kỳ. Ở bất kỳ thời điểm nào cũng có khoảng 50.000 người đang phải đối đầu với căn bệnh này.
Có trên 1.5 triệu người Hoa Kỳ được chẩn đoán bị ung thư trong năm 2010. Khoảng 1% trong số đó bị sarcoma. Khoảng 13.000 người được chẩn đoán bị ung thư vào năm này, trong đó có khoảng 50% nam và 50% nữ. Sarcoma xuất hiện ở trẻ em và người trẻ tuổi nhiều hơn so với những loại ung thư khác. Hơn phân nửa số bệnh nhân bị sarcoma có độ tuổi dưới 60. Độ tuổi trung bình của những bệnh nhân được chẩn đoán bị sarcoma xương là 41, trong đó có hơn 40% người dưới 35 tuổi. Độ tuổi trung bình của những bệnh nhân bị sarcoma mô mềm là 58, trong đó có khoảng 20% dưới 35 tuổi. Trong khi đó, chỉ có khoảng 2% người bị ung thư vú và 1% người bị ung thư đại tràng dưới 35 tuổi. Ngoài ra, khoảng 15% trường hợp ung thư ở trẻ em là sarcoma, và khoảng 15% người bị sarcoma là trẻ em.
Do sarcoma là một bệnh hiếm gặp và phức tạp, nên những người bị bệnh này cần phải tìm kiếm nơi điều trị tốt nhất có thể để cải thiện khả năng sống còn của mình. Nhiều bác sĩ chưa bao giờ nhìn thấy hoặc điều trị những bệnh nhân sarcoma.
Từ Sarcoma có nguồn gốc từ tiếng Hy Lạp có nghĩa là một khối u thịt. Sarcoma bắt nguồn từ mô liên kết của cơ thể. Các mô liên kết bình thường của cơ thể bao gồm mỡ, các mạch máu, dây thần kinh, xương, cơ, mô da sâu, và sụn. Sarcoma được chia ra làm 2 nhóm chính bao gồm: sarcoma xương và sarcoma mô mềm. Sau đó chúng còn được chia ra nhỏ hơn dựa vào loại tế bào tìm thấy được trong khối u. Chúng có chung một số đặc tính vi thể và có những triệu chứng tương tự nhau. Sarcoma có thể xuất hiện ở cả người lớn và trẻ em.)