Edit: TrangQA830810
Thời điểm đưa di động cho Hân Ngữ nói chuyện, Phương Tử Ngôn vẫn chôn cự vật trong cơ thể cô, nhè nhẹ luật động, cảm xúc tê dại từ hạ thể không ngừng lan tràn, Phương Hân Ngữ nỗ lực ổn định giọng nói, hỏi Tương Ngôn Tân.
“ Thiến Lệ mất tích? Hay chỉ ra ngoài đi dạo một lúc rồi về? “
Tương Ngôn Tân lo lắng nói. “ Mình vừa đi qua phòng chị ấy, phát hiện cửa mở toang, trong phòng có vết tích phản kháng, không thấy chăn trên giường, tất cả đồ trên bàn đều ngã trên mặt đất “
Phương Tử Ngôn đột nhiên dùng lực thúc mạnh vào khe nhỏ của Hân Ngữ, quy đầu phồng lớn phun ra lượng lớn tinh dịch, tràn đầy bên trong u cốc .
“ Ừ....” Cú thúc mạnh sau cùng âm thanh càng thêm vang dội, Phương Hân Ngữ kêu lên một tiếng đau đớn, cố nén tiếng rên rỉ bật ra khỏi miệng.
“ Âm thanh gì vậy? “ Tương Ngôn Tân tò mò hỏi
“ Là mình đập trúng đầu “ Phương Hân Ngữ chột dạ trả lời, sau đó nói với Phương Tử Ngôn “ Anh hai, nhanh đi tìm Thiến Lệ, trời tối như vậy bạn ấy không có khả năng ra ngoài một mình “
Phương Tử Ngôn đem cự vật mềm nhũn rút ra, dịch trắng từ miệng huyệt ồ ạt chảy ra ngoài.
“ Một mình em đợi ở trong phòng, anh hai đi một lát sẽ trở lại, bất kỳ ai gõ cửa tuyệt đối không được mở “ Phương Tử Ngôn hôn lên trán Hân Ngữ, vừa mặc quần áo vừa dặn dò cô.
Phương Tử Ngôn bước tới gian phòng Thiến Lệ, liền thấy Tương Ngôn Tân cúi đầu ngồi xổm dưới giường, hai mắt ngây dại nhìn đống đồ đạc lộn xộn trên mặt đất. Phương Tử Ngôn một tay túm lấy hắn kéo đi ra ngoài
“ Theo tôi đi hỏi quầy lễ tân “
Hai người đi tới trước quầy lễ tân, Tương Ngôn Tân kích động liên tục chất vấn, nữ nhân viên phục vụ mờ mịt lắc đầu nói. “ Thật ngại, tôi không chú ý có ai ra vào, bất quá các vị có thể mở băng ghi hình ra xem xét “
Hai người đi theo vào phòng an ninh, bảo an đem đoạn băng mới ghi được mấy tiếng gần đây mở ra. Gần lúc rạng sáng, ngoài hành lang phòng Thiến Lệ có hai người đàn ông trưởng thành xuất hiện, nhìn cách ăn mặc cũng biết không phải hạng người lương thiện. Bọn họ gõ cửa phòng cô, một người trong đó hình như quen biết Thiến Lệ, mặt đỏ tới mang tai cãi cọ cùng cô. Thiến Lệ trong cơn giận dữ muốn đem cửa phòng đóng lại, nhưng bị bọn họ đẩy mạnh cửa bước vào trong.
Ba người ở trong phòng khoảng mấy phút, tiếp đó hai người đàn ông dùng chăn bọc cái gì đó, len lén vác ra khỏi phòng .
Tương Ngôn Tân cắn răng nghiến lợi nói. “ Bọn họ cư nhiên dám bắt cóc chị của tôi! “
Phương Tử Ngôn hỏi Tương Ngôn Tân. “ Cậu biết bọn họ? “
“ Nhận biết được người cãi nhau với chị ấy, hắn hình như là bạn của chị ấy, là dân du côn, thế nào lại chạy tới thành phố C “
Nhân viên bảo an chỉ vào người đàn ông đầy hình xăm nói. “ Tôi cũng nhận biết người còn lại, là tên côn đồ két tiếng ở thành phố này “
Phương Tử Ngôn tỉnh táo hỏi. “ Bọn họ thường tụ tập chỗ nào anh biết không? “
Bảo an suy nghĩ một chút rồi nói. “ Những tên côn đồ này ra tay rất tàn nhẫn, ngay cả cảnh sát cũng không dám can thiệp, có người nói bọn chúng thường tụ tập ở một nhà kho lớn gần cửa biển “
“ Nói cho tôi vị trí cụ thể của kho hàng “ Phương Tử Ngôn lấy di động ra, bấm vào dãy số cuối cùng, sao đó trực tiếp nói vào vấn đề chính. “ Có ở thành phố C không, phái vài người theo tôi đến chỗ này “
Một âm thanh trầm thấp khàn khàn ở đầu bên kia đáp lại, mang theo chút châm chọc. “ Ồ? Anh Phương có chuyện gì cần tôi hỗ trợ, thật sự là vinh hạnh cực kỳ nha “
Mà ở một căn phòng nhỏ tối đen, Thiến Lệ đang bị trói, miệng cũng bị bịt kín phát ra âm thanh ô ô. Một gã đàn ông bỉ ổi cúi người xoa nắn bầu ngực của cô. “ Thật là lớn, bóp vào cũng rất thoải mái “
Tên đàn ông áo đen bên cạnh tát mạnh gã bỉ ổi một cái. “ Cút mẹ mày đi, ông đây còn chưa chạm qua, mày đã dám vượt rào “
Gã bỉ ổi ngã trên mặt đất, kêu gào nói. “ Không dám mà đại ca, chị dâu không phải cùng người khác mướn phòng sao, em bất quá chỉ cho cô ta một bài học “
Tên đàn ông áo đen bị nói trúng chỗ đau, lại tát Thiến Lệ một cái “ Đồ đê tiện, dám cùng đàn ông khác chạy đến thành phố C mướn phòng, bình thường luôn tỏ ra ngây thơ, ngay cả miệng cũng không cho tao hôn một cái, đúng là đứa con gái dâm đãng, ông đây gọi một trăm thằng đến chơi chết mày “
Thiến Lệ sợ đến toàn thân run rẩy, phát ra tiếng khóc cùng âm thanh ô ô cầu xin tha thứ. Tên áo đen nhìn gã bỉ ổi ra lệnh “ Rót thuốc cho nó uống, cởi hết quần áo vứt vào phòng nhỏ, chờ ông đây là người đầu tiên đến cưỡng bức nó “