Sau khi nhận được bức thư mật mã,anh đã về nhà và bắt tay vào giải,anh đã từng chơi trò này với nó nhiều lần và học được rất nhiều cách giải
Nhưng anh ngồi vắt óc mà cũng không ra trong khi đó thì thời gian đã là 3 giờ chiều.Chỉ còn 2 giờ nữa,anh sẽ đến kịp chứ?
Và thời gian cứ thế trôi dần.........
.
.
Và sau đó,anh đã nhận ra cách giải và nó đơn giản đến mức anh không nhận ra
Không thể níu kéo em nữa
Những ngày vui đã qua rồi
Đi qua những con đường quen thuộc
Một lần nữa qua những cửa tiệm
Qua những con ngõ nhỏ,hẹp
Anh lại nhớ về em
Ghép lại:K niệm đẹp
Từ khuyết: i ==> Kỉ niệm đẹp
----------------
Ngoài kia mưa vẫn rơi ướt đẫm sân
Anh nhớ đến ngày chúng ta cùng nhau đến trường
Phía xa....anh thấy em vội vã vì muộn học
Sau sau những lần đó,em lại ngồi khóc thút thít
Ghép lại: Sân trường phía sau
-----------------------
Vào ngày Sakura rực nở
Đó lại là nơi chúng ta gặp nhau
Hãy mau đến nhé,Em chờ anh!
Ngày Sakura rực nở: Vườn hoa anh đào chỉ nở đúng một ngày vào 4h55=>5h (vườn hoa trong giấc mơ của anh)
Rực nở==>Hoàng hôn,5 giờ chiều
Và ngày hoa anh đào nở là vào ngày hôm nay
Nhưng có một điều là anh đã quên mất cái vườn hoa anh đào đó ở trường nào?Tiểu học?Trung học?Phổ thông?
Trong mơ là Tiểu học nhưng anh nhớ không nhầm thì sân sau làm gì có hoa anh đào
Phải làm sao đây?Chỉ còn 5 phút nữa là 4h55,anh không thể cùng một thời gian mà đến cả ba trường tìm được!
-Chết tiệt!Nơi kỉ niệm đẹp nhất là chỗ nào?-Anh vò đầu
------------------------------
Trong khi nó ngồi trên sân thượng của trường,chân đung đưa,đôi mắt hướng lên trời,mái tóc tung bay theo gió và điều đặc biệt là cơ thể nó mờ mờ ảo ảo
-Sắp đến rồi!Hoàng hôn sẽ tắt.....sớm thôi!-Nó mỉm cười đau buồn
-------------------------
4h56.............
-Cậu muốn biết?-Một giọng nói vang lên
Anh quay ra nhìn là Vương Ca
-Cậu biết Vy đang ở đâu phải không?Nói cho tôi biết!
-Biết!Tất nhiên tôi biết vì mật mã là tôi đưa,Vy bảo tôi không được nói cho cậu nhưng thôi tôi nghĩ cậu sẽ nhớ đến cái nơi đó nhưng có lẽ là không thể!Chỉ còn 4 phút nữa thôi!-Vương Ca lắc đầu
Anh chìn vào quá khứ,thời gian ngừng trôi
-Anh Vũ!Anh nhớ đến chơi với em ở đó nhé!-Giọng nó vang lên trẻ con và dễ thương
Nó đang nói với anh hồi còn nhỏ
-Anh sẽ đến sau,em hãy chơi trước đi!
-Vâng~
Và anh lại cặm cụi vào đống sách vở cho đến khi thời gian đã gần hoàng hôn,anh đã quên mất là chơi với nó
“Ào....Ào”Mưa tuôn xuống xối xả,anh giật mình nhìn ra cửa sổ và chạy đến cái nơi ấy,nơi có cô em gái đang chờ mình,anh chạy thật nhanh,bỏ quên cả ô
Anh chạy theo mình và nhớ đến cây hoa anh đào ở trường Tiểu học,đó là cây độc nhất mà anh và nó đã trồng,làm sao mà anh có thể quên điều này được chứ?
Và anh chạy theo mãi đến khi giật mình tỉnh lại
-Là trường Tiểu Học!-Anh vội vã cầm chìa khóa xe và phóng thật nhanh đến Trường
4h58...............
Thân thể nó trong suốt dần......... .
Anh vừa đến trường vứt xe ở đó chạy lên sân thượng
4h59.................
“Cạch”Tiếng cửa sân thượng mở ra,nó giật mình quay lại
-Anh!
-Vy,sao em lại bỏ anh chứ?-Anh chạy đến ôm chặt nó
50 giây.............
Tay anh vụt qua người nó..........
Nó khóc và đứng lên bước đi về phía mép sân thượng
-Không!Vy đừng đi!
-Anh...không thấy kì lạ sao?Khi tất cả chết đi đều được sang kiếp mới nhưng chỉ có em là thành ma!Em đã sống được 1 năm rồi đã đến lúc em cũng phải từ dã cuộc đời này để sang đời mới!Nếu có kiếp sau....Em nguyện sẽ yêu anh mãi mãi.........-Nó dang hai tay thả mình xuống tầng thượng
60 giây..........5h.............
-KHÔGGGGGG......-Anh hét lên và quỳ xuống
Nó tan biến theo hoàng hôn,những cánh hoa anh đào lại rực nở nhưng lại lụi tàn thật nhanh........
Vào ngày Sakura nở
Em sẽ không thể gặp lại anh nữa
Em xin lỗi vì không cùng anh bước tiếp trên con đường đời
Nếu có kiếp sau
Em muốn được gặp lại anh
Và yêu anh thêm một lần nữa.........
Tạm biệt.......anh............
Và hoàng hôn ngày thứ 10 tắt........Để lại đau thương,mất mát lớn cho hai con người,hai trái tim nhưng cùng nhịp đập,bây giờ...một trái tim đã ngừng,xa nhau có lẽ là do ý trời không thể làm trái!
------------------------------------
Tiếp theo là ngoại truyện B và sẽ khác ngoại truyện A nên các bạn đừng nhầm nhé!