Tình Nhu theo phản xạ liền run run khép chân lại, nghiêng mặt đi rồi rối rít:
- Kho..khoan...anh định... Không được, em...
Nhâm Cảnh Thâm mạnh mẽ chôn mình vào giữa chân vật nhỏ, chiếc quần chun cũng mau tuột xuống để lộ phần đùi rắn rỏi của nam nhân. Tình Nhu khẽ thở nhẹ, căng thẳng nhìn theo c*n th*t to lớn dần được giải thoát, lại lắp bắp:
- An..anh... Thứ đó..
Nhâm Cảnh Thâm nhìn tiểu thỏ e ấp trong lòng, trông cô nhìn nhận có phần e dè về tiểu đệ của hắn như vậy khiến Cảnh Thâm có chút tự hào. Không chậm trễ một giây phút nào, ngay tức khắc cạ cạ vào vách th*t mềm yếu của Tiểu Nhu, căn dặn:
- Nhu nhi... Gọi nó là bảo bối.. Không phải “thứ này” hay “thứ kia”, “cái đó”
Tình Nhu lắc đầu ngoe nguẩy, huy*t th*t đang cảm nhận được đầu vật đó nóng ấm, căng to hơn thì phải. Để đánh lạc hướng tiểu thỏ, Cảnh Thâm cởi bỏ chiếc áo mỏng bên ngoài của nữ nhân ra, úp mặt xuống khe rãnh ng*c để mút mát thớ da nơi này. Dù cho mồ hôi cả đêm có bịn rịn ướt át khắp cơ thể Tình Nhu nhưng mỗi lần nam nhân úp mặt vào thớ da này để cà nhẹ thì chỉ thấy hương thơm hoocmon nữ rất nhẹ nhàng mà cuốn hút
Sau cùng Nhâm Cảnh Thâm ngửng dậy, thuận thế nâng hông Tình Nhu cao vổng lên hẳn bình thường, vật hùng vĩ kia chính vì thế mà được phen đ*m thẳng tuột xuống dễ dàng. Một cú hích nhẹ của hông liền đưa đẩy cả nam c*n to lớn chôn sâu vào huy*t mềm, bụng dưới ngay lập tức nổi cộm ngay. Tình Nhu cấu tay vào da ghế, hét lên:
- Ah...ag...ư..ưm...
Nhâm Cảnh Thâm để yên chưa dám động, hắn cũng căng thẳng thở một hơi dài, cho Tình Nhu thích nghi một chút. Tư m*t mới đêm qua nở rộng nghênh ngang đón hắn mà bây giờ đã khít chặt lại rồi
Nam nhân bỉ ổi trêu ghẹo:
- Tiểu Nhu... Em thắt chết tôi rồi, mau mở rộng ra một chút
Tình Nhu còn đang hấp hối thì liền căng hai bên dây thần kinh thái dương lại, khuôn mặt đỏ lựng lên không thể vờ điếc trước những lời nói thô tục này được, chỉ van cầu:
- Ag..mm..anh đừng nói...
Nhâm Cảnh Thâm vê tròn hột l*u ẩm ướt, ấn nhẹ để nơi này run bần bật lên kích t*nh, đáp:
- Được rồi... Tôi không nói, em chỉ muốn tôi “làm” em thỏa mãn thôi phải không?
Dứt lời, Nhâm Cảnh Thâm không kiêng dè mà đưa đẩy vật hùng vĩ đó thật nhanh, hu*ệt th*t co bóp chảy cả d*ch ra ghế, tạo thế trơn tru cho vật thô này xâm nhập
Tình Nhu vừa ngứa ngáy khắp khoang th*t mật, vừa mỏi nhừ lưng dưới vì bị hắn nâng cao vống lên. Lần này không kiềm chế mà thả lỏng cho khuôn miệng ngân nga:
- Ư..ah..ah...
Không đau, không khó chịu hay tấy rát, chỉ có khoái cảm và ngứa ngáy đang rạo rực bên dưới sò hu*ệt. Chính vì vậy mà Tình Nhu không thể ngăn lại cơn phát d*c trong cơ thể đã bị Nhâm Cảnh Thâm đánh thức. Hắn đưa đẩy sâu c*n th*t tận điểm G, th*t mềm xung quanh như bị hắn đánh yêu đến điên đảo, mỗi lần thứ gậy lớn đó rút ra thì bụng dưới liền cảm thấy trống rỗng, cửa hu*ệt co khít lại để ngăn nam nhân rời đi. Đến khi hắn thúc sâu trở lại thì liền nở nhẹ để nghênh đón, mật th*t thi nhau lao tới mà hôn hít cả thân gậy dài. Tình Nhu che mặt để dấu đi sự phóng túng của bản thân, hiểu rõ cơ thể đã bị Nhâm Cảnh Thâm chơi đùa đến phát điên rồi
Nam nhân cũng vậy, hắn đã sớm bị cơ thể “em gái nuôi” làm cho mất lí trí, chỉ muốn cắm sâu vào lỗ nhỏ này trong mọi lúc mọi nơi. Mỗi lần 2 hòn ngọc được va chạm vào mật th*t là một lần hắn lại ước gậy lớn thật lớn, thật dài thêm để khám phá sâu vào n*n nguyệt này. Nghĩ vậy, ngay tức khắc nam c*n kia liền trướng to lên, Tình Nhu ủy khuất bên dưới cũng cảm nhận được thứ đó vừa to lớn vừa bỏng rát, vội nói:
- Ô...anh... anh.. Đừng to quá... Ưm..ưm...
Nhâm Cảnh Thâm nghe vậy liền sung sướng hẳn lên, vật nhỏ mới nhận xét tiểu đệ của hắn là đương to quá sao? Dĩ nhiên là phải cố gắng hơn nữa để không phụ lòng Tiểu Nhu của hắn
Nhâm Cảnh Thâm bất ngờ rút ra, d*ch mật chảy ra như khe suối trong. Nam nhân đặt tiểu thỏ úp ngược lại, nâng mông cô chổng lên cao để lộ ra cửa hu*ệt, ngón tay từ l* hoa sau mông trườn lên đằng trước để cấu yêu hạt lựu, Tình Nhu giật mình rên rỉ:
- Ah..um...
Ngón tay nhỏ nhưng sức công phá cũng không kém cạnh, ngược lại còn minh hoạt hơn khi cố tình bóp nghẹt lại n*m lựu để hạt th*t nhỏ không thể phun d*ch ra thỏa mãn. Điều này khiến Tình Nhu khốn khổ đường cùng, ủy khuất nức nở:
- Ah..bức quá... Hức hức, anh... Anh bỏ tay ra mà...
Nhâm Cảnh Thâm lại ôm Tình Nhu thẳng đứng dậy, cố định phần cổ của Tình Nhu ngửa ra sau nhằm tạo thế cơ thể cô ưỡn về phía trước, ngón tay hắn vẫn cố định thật chặt lấy hột th*t, nó liền căng nhẹ lên vì tiểu d*ch rất cần phun ra mà bị bịt mật. Nhâm Cảnh Thâm xấu tính, chọc:
- Tiểu Nhu... Mau gọi tôi một tiếng “chồng yêu”, tôi sẽ tha em
Nữ nhân vẫn quật cường lí lẽ:
- Hức hức... Nhưng chúng ta...ưm..ưm... Là “anh em” ah...
Nam nhân nghe vậy liền bóp mạnh hơn hạt lựu, như một cách trừng phạt tiểu thỏ “sướng” như tra tấn
P/s: tiếp tục ủng hộ truyện bằng cách thả tim, tặng đỉm quà và phiếu vote nha nng