Em Gái Nhỏ, Mau Lại Đây

Chương 138: Chương 138: Vợ yêu (H)




Tình Nhu rướn cao cả người lên như tôm, như bị điểm huyệt mà duy trì mãi tư thế này, khuôn cổ trắng nhỏ cao ngạo ưỡn lên. Cả cô và hắn cùng thở hồng hộc một lúc, Cảnh Thâm lấy lại sức lực nhanh hơn, lại cúi xuống hôn lên từng nấc da cơ thể nữ nhân để cô mẫn cảm rồi nằm xẹp xuống giường. Bên dưới hông nam nhân từ từ rút ra gậy lớn rồi ngay tức khắc lại thúc vào sâu hết cả thân gậy, hại Tình Nhu mới hạ hỏa liền phừng phừng ngay

Cô bấu chặt ga giường, nỉ non:

- Thâm... hức hức... sâ...sâu qua...ah...

Nhâm Cảnh Thâm không đáp lời nào, hắn từ từ ngửng dậy, ánh mắt dửng dưng nhìn tiểu thỏ dưới thân, bộ phận bên dưới hoạt động rất năng suất, ra vào liên tục, mỗi lần là một cú thúc sâu đến tận bụng. Hắn liếc mắt xuống hạt trân châu hồng rung rinh từ nãy tới giờ rồi khẽ cười, nham hiểm đưa ngón tay xuống bóp nghẹt lấy thứ hạt nhỏ đấy, khàn khàn:

- A Nhu... không được phép “ra” trước... đợi tôi... đợi tôi chút nữa

Tình Nhu nghe vậy liền đưa hai tay lên bịt tai lại, cả cơ thể bị đẩy mạnh lên xuống, xô dịch cả mảng ga giường, đến gối kê cũng lệch hết vị trí ban đầu nên thân thể nữ nhân hoàn toàn không còn thứ gì để bấu víu trước sự tấn công dồn dập của Nhâm Cảnh Thâm. Cô quay sang úp sát mặt xuống giường, ngoan cường:

- Anh... d*m tục... mau câm miệng...

Nhâm Cảnh Thâm đối với lời nói này liền cười lên tà tà, bàn tay hắn thẳng thừng đánh mạnh xuống bầu mông mịn màng của nữ nhân một tiếng chát vang vọng rồi chống hai tay lên trước mặt tiểu thỏ, đe:

- Vợ nhỏ... cái miệng em, thật sự đi rất xa

Sau cùng hắn bất ngờ lật ngược Tình Nhu trở lại, lực tay rắn chắc điều khiển mọi thứ hết sức dễ dàng, nâng hông cô chổng cao lên trước mắt hắn rồi vuốt dọc ngón tay từ sau lên trước tư m*t, hắn biết ở tư thế này không những tiểu đệ được tự động đưa đẩy vào mà cả bụng dưới của vợ nhỏ cũng sẽ điên đảo kích t*nh lên đến nhường nào. Nhâm Cảnh Thâm cực kì thích nhìn dáng vẻ ủy khuất của Tình Nhu, nhìn cô bị khoái cảm xâm chiếm đến mụ mị mà không thể chống lại, bị hắn tiêu khiển mà chỉ có thể nỉ non chịu đựng

Không nhiều lời, Cảnh Thâm hướng trúng hu*ệt nhỏ rồi thúc lại tiểu đệ một lần nữa, mỗi lần thúc lại sâu như vậy, có lúc cố chen để vào lâu hơn, Tình Nhu cắn chặt vào ga gối, rên rỉ:

- Ah... không... ah...Thâm... hức hức...

Bàn tay Cảnh Thâm cúi xuống xoa nắn hai đầu v*, nơi này bị ép dưới ga liền chảy sữa ướt nhẹp, bàn tay hắn rờ xuống mà ướt thẫm. Nam nhân cúi xuống vành tai cô, thở gấp từng hơi nóng, nói:

- Tình Nhu... mau nói cho tôi... phù, có cách nào để vừa thúc em từ sau lại vừa có thể uống trọn dòng sữa phía trước này không?... Sữa chảy nhiều, thực phí quá

Cô khổ sở lắc đầu, nức nở:

- Ah... Cảnh Thâm... dừng lại... ưm..ưm...

Nhâm Cảnh Thâm coi như không hiểu, đưa hai ngón tay lên ấn sâu vào khoang miệng ấm nóng của nữ nhân, vần vê cái lưỡi ngọt của cô đến mỏi nhừ bên trong, còn bỉ ổi đáp:

- L* nhỏ bên dưới đã rất hợp tác... bên trên cùng vậy đi nào... ha...

D*ch bọt từ miệng nhỏ chảy thấm ra bàn tay hắn, được nam nhân tích trữ một lượng đủ rồi hắn đưa lên miệng liếm láp như tên biến thái. Tiếng va chạm bên dưới càng ngày càng lớn vì thứ đó đang thực sự thúc mạnh, đ*m sâu vào bên trong quá khiến cả căn phòng không còn chút nào thanh tịnh sạch sẽ

Đầu gậy theo đó trườn sâu vào n*n th*t, càn quét bên trong như muốn nơi nào cũng đi tới, hang nhỏ nồng ấm, luôn chào đón Cảnh Thâm như chiếc chìa khóa vàng của riêng ổ này. Ngay sau đó, Nhâm Cảnh Thâm bất ngờ b*n ra, thứ d*ch trắng thẳng hướng mà phi mạnh vào trong khoang bụng Tình Nhu, d*ch thủy chảy dọc từ hu*ệt nhỏ đầm đìa xuống ga giường nhưng những tinh hoa nhất thì đã chôn sâu vào tiểu thỏ

Cô bị hành đến xụi lơ, hai bầu mông được thả lỏng khỏi vòng tay giữ chặt của Nhâm Cảnh Thâm liền nằm xụp xuống, hơi thở cũng yếu đi rất nhiều. Nhâm Cảnh Thâm tạm để cho cả hai nghỉ ngơi, lật ngửa cô lại, thân thể mềm mại như sợi bún, mùi thơm hoocmon nữ xộc thẳng lên cánh mũi Cảnh Thâm như thứ kích thích bằng độc hương nhưng nam nhân vẫn cố nén lại con thú mà để cho vợ nhỏ nghỉ ngơi một lúc

Cảnh Thâm ôm cô trong lòng, liếm láp dòng sữa trắng đang đọng lại đầu t*, thủ thỉ:

- A Nhu... đừng ngủ

Cô chưa thể ngủ, cơ thể mỏi nhừ lại bịn rịn mồ hôi, không thể nghỉ ngơi nổi, chỉ là quá mệt nên hai mắt li bì lại. Tình Nhu nằm dựa trong lồng ngực Cảnh Thâm, yếu ớt:

- Hôm nay...ưm... đến đây thôi

Nhâm Cảnh Thâm toan chưa đáp gì vội, hắn vén tóc của Tình Nhu vào mang tai, hôn nhẹ lên chóp mũi ửng đỏ của tiểu yêu tinh rồi lại lau đi nước mắt còn đọng bên khóe của tiểu thỏ rồi dửng dưng trả lời:

- Không... còn sớm lắm, vợ yêu

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.