-Đừng giả bộ nữa. Cái ng` mà mày gọi là honey ấy. Nhớ ko ???
-Mày.....ghen àk
-Điên...điên vừa vừa thui chứ
-Thế sao lại giận
-Vì...vì..ừhm...lúc đó tao đang giận ng` khác chứ đâu có giận mày
-Ờh. Ra vậy
-Thui, tao về nha. Bye
-Bye
Hắn vội vã chạy ra ngoài, cố che đi khuôn mặt đỏ bừng như trái cà chua( đã chín). Còn lại nó ngồi trong nhà, khóe miệng cong lên thành 1 nụ
cười rạng rỡ.
Sáng. Thứ 7
7:00 AM
Nó còn ngủ.
Theo như thường lệ thì nó đã dậy từ lúc 6g kìa, nhưg do hum wa ăn no wa, lại mệt nên nó ngủ lun. Nó ngủ rất ngon lành, chẳng hay biết j` cả. Nó
còn mơ 1 giấc mơ kì lạ nữa. Nó mơ thấy có 1 con gấu bông to đến đánh
thức nó dậy, nhưg nó ko dậy nổi và kéo con gấu bông xuống nằm cạnh nó. 2 tay nó ôm chặt con gấu, và 1 chân thì gác lên ng` gấu, y như ôm gối ôm
í. Điều kì lạ ở đây là con gấu rất ấm, làm nó càng ngủ say hơn trong ko
khí lành lạnh của buổi sáng sớm. Nó ngửi thấy trên ng` con gấu 1 mùi
hương, àk, mùi nước hoa...của con trai. Nhưng nó ko wan tâm, nó cứ mún
ngủ.
7:30 AM
1 tia nắng đáng ghét chíu thẳng vào mặt
nó. Nó nhíu mày và mở mắt ra. Nó chẳng thấy con gấu bông nào cả, mà chỉ
biết là hìh như nó đang tựa vào 1 thứ j`." Chắc là cái gối ôm"- nó nghĩ. Nó khẽ động đậy và nhận ra là có ai đang ôm nó. Gối ôm làm j` có tay để ôm nó nhỉ ? Nó hết hồn ngước mắt lên. 1 gương mặt đẹp tuyệt vời. Mắt
khép lại, hàng mi dài, mũi cao, thẳng, môi mỏng,phớt hồng, da trắng như
con gái, tóc lòa xòa trên mắt. Sao nhìn wen thế nhỉ ? Bỗng," cái gối ôm" lên tiếng:
-Nhìn đã chưa ? Nếu đã rùi thì làm ơn bỏ cái chân mày ra cho tao nhờ.
Nó vội vã nhìn lại tư thế của mìh và vội vã ngồi dậy:
-Mày làm j` ở đây ?
-Đến rủ mày đi chơi. Ai ngờ vừa kêu mày có mấy tiếng mà mày đã kéo tao
xuống nằm cạnh, còn gác chân gác tay lên ng` tao nữa. Lát sau, tao pùn
ngủ wa nên ngủ với mày lun. Lúc mày tỉnh dậy, mày động đậy làm tao thức
giấc đó. Thế nào ? Tao đẹp trai wa làm mày mún nhìn nữa àk? Nhìn đi !
Nhưg tao sẽ lấy thù lao đó.
Mặt nó méo đi theo từng lời hắn nói.
Hóa ra con gấu bông là hắn àk. Vậy nãy giờ nó ôm hắn ngủ vô tư như thế
sao ? Đúng là lúc nãy hắn đẹp wa làm nó nhìn chăm chú thật, nhưng nó đâu có biết đó là hắn. Chẳng biết trong lúc ngủ nó có làm j` ko nên làm ko
nhỉ ? Hay nó có nói j` ko?
Hắn cười, nói:
-Đi đánh răng đi. Tao chở mày đi chơi
Nó ngoan ngoãn nghe lời. Trước khi bước vào phòng tắm, nó quay lại hỏi hắn 1 câu khiến hắn sững ng`:
-Tao ' Lưu Hạ Thảo, mày chọn ai ?
Sau khi hỏi câu đó, nó đứng nhìn hắn 1 lúc. Thấy hắn bối rối và lúng
túng, ko biết trả lời ra sao. Nó khẽ thở dài và quay đi, bỏ lại phía sau câu nói:
-Ko cần trả lời, tao đùa đấy.
Mặt hắn vui mừng thấy
rõ, hắn thở phào vì ko phải trả lời câu hỏi wa là khó như thế này. Nhưg
sau đó, hắn chợt suy tư. Nếu bị bắt buộc phải chọn, hắn sẽ chọn ai đây ? Nó....hay nhỏ ? Ai- trong lòng hắn- wan trọng hơn ? Hắn nhớ đến giọt
nước mắt trên khóe mắt nó vào ngày hum wa. Sao nó khóc nhỉ ? Bình thường nó mạnh mẽ, cứng rắn lắm mà. Sao hắn lại pùn khi thấy nó khóc ? Mày làm sao thế, Hàn Băng Băng ?
Đang suy nghĩ miên man, nó đẩy cửa
bước ra trong bộ đồ nhìn "men" hết biết. Quần jean dài rách gối, áo thun trắng ko tay, khoác bên ngoài cái áo khoác đen ngắn, đầu đội cái nón
lưỡi trai màu đen, chân mang đôi ủng màu đen nốt. Hắn nhìn nó, phì cười:
-Sao ko cắt tóc ngắn lun để ng` ta bảo tao và mày là 2 thằng gay đang đi hẹn hò lun đi
-.....................Ừh, đi
-Hả ??? Cắt thiệt hả ? Thui, tao ko mún đâu, nhìn mày để tóc dài trông
xinh và dễ thương hơn( hắn lại nói thế, ko biết hắn nói bao nhiu lần
rùi)
Nó ngán ngẩm nhìn hắn, cất tiếng:
-Đi
-Ừh ừh. Nè, đợi tao với
Đầu tiên, hắn chở nó đi ăn sáng, 2 đứa vào 1 quán thập cẩm, tức là có
rất nhìu món. Hắn bảo nó gọi đồ ăn trước đi, nó thì ko chịu, nó nói hắn
kiu đi. Hắn trả lời:
-Mày ăn j` tao ăn đó
-Why ???
-Vì...vì.vì tao thix thế
-Lãng xẹt
-Kệ tao - Hắn đỏ mặt, chống chế
Cuối cùng, nó gọi 1 món mà nó biết hắn cực kì ghét, bánh mì ốp la. Hắn
lun miệng bảo rằng cái món này tanh ko chịu đc, đã thế nhìu chỗ còn
chiên trứng ko chín, mất vệ sinh khủng khiếp( công tử bột là thế). Nhưg
nó thấy mặt hắn nhăn như khỉ, bèn nổi lòng từ bi, hỏi:
-Mún chọn món khác ko ?
-Mún, mún chứ....àk ko ! Tao nói mày ăn j` tao ăn đó, tao nhất định ko
chém gió đâu. Tưởng j` chứ món ốp la đó sao làm khó đc tao.
-Tao kể cho mày nghe nha: hồi đó, tao wen 1 đứa con trai, nó vừa bỏ 1 miếng ốp
la vào miệng là gần như nôn thốc nôn tháo. Kinh lắm
-Mày...mày
-Sao ?
-Đc lắm. Pạn pè thế àk
-Tao chưa bao giờ koi mày là pạn cả
Nó bất ngờ thốt ra câu nói đó trong khi tức giận.Hắn sững sờ
Nó nhận ra mìh lỡ lời. Hắn nhìn chằm chằm vào nó, ánh mắt như hỏi: "
Nói vậy nghĩa là sao? ". Nó chẳng biết phải giải thix như thế nào. 2 đứa cứ im lặng rùi nhìn nhau. May sao, đúng lúc ấy, ng` phục vụ đem 2 dĩa
trứng đến trước mặt tụi nó và nói:
-Chúc ngon miệng
Nó ngước mắt lên nhìn, cười dịu dàng:
-Cảm ơn a.
Nó ít nói ít cười là thế, vậy mà khi cười thì suýt chút nữa làm a chàng phục vụ làm rớt trái tim ra ngoài lồng ngực. 1 a khác đi lại, có vẻ
cũng đẹp trai, cười với nó:
-E làm j` thằng pạn của a mà nó đứng
như trời trồng thế. Mà Khánh này(tên a phục vụ), mày kết e ấy rùi phải
ko. Tao sẽ giúp đỡ mày.
Xong, a ta quay sang nó, nói típ với vẻ thân thiện như 2 ng` wen lâu ngày gặp lại:
-A là Huy, cho a xin số đt của e đi.
Nó nhìn họ, cả 2 ng` đều đẹp trai, chỉ kém Gia Kiệt 1 chút. Nó thấy nó
cô đơn lâu wa rùi, bây giờ làm wen với vài ng` pạn mới cũng chẳng sao,
với lại, họ ko có vẻ j` là xấu, lại rất thân thiện và tốt bụng. Nó cởi
mở hơn thường ngày, nói giọng vui vẻ:
-012..
-Ko đc đọc nữa
Nó ngạc nhiên quay sang, hắn nhìn 2 ng` pạn mới của nó 1 cách khó chịu. Hắn nắm lấy bàn tay của nó đang đặt trên bàn, gằn từng tiếng:
-Cô ấy là bạn gái của tôi, đừng tự tiện thế.
Cả 3 ng` còn lại: nó- Khánh- Huy đều mắt chữ O mồm chữ A. Nó ngơ ngác nhìn hắn. Khánh bình tĩnh nhất, nói với giọng nhỏ nhẹ:
-Xin lỗi, cái tên này đầu toàn tàu hũ( chỉ vào Huy). Hắn ko biết giữ mồm giữ miệng đâu. Rất xin lỗi quí khách.
Sau đó, Khánh kéo Huy đi, để lại chỉ còn mỗi nó và hắn. Nó nhẹ nhàng
rút tay ra khỏi tay hắn, cúi đầu ăn và chẳng nói j` cả. Hắn cũng chẳng
nói j`, chỉ ngồi nhìn nó ăn. Có 2 lí do:
Thứ 1: hắn chẳng mún ăn nữa, hắn ngồi suy nghĩ về hành động của mìh, sao hắn điên thế. Nói mà chẳng suy nghĩ j` cả.
Thứ 2: rất đơn giản, hắn có ăn đc đâu mà ăn.
Nó ăn xong, kéo ghế đứng dậy, đi thẳng ra ngoài. Hắn vội vã đuổi theo,
suýt chút nữa là wên trả tiền. Ngồi trên xe, gió vi vu thổi qua mặt nó,
gió thổi tóc nó bay bay. Nó tình cờ quay mặt sang bên kia đường và nhìn
thấy 1 chàng trai nhìn nó ngạc nhiên, nó liếc từ trên xuống dưới và đập
vào mắt nó là 1 vật khiến nó sững ng`. Chiếc xe càng ngày càng xa chàng
trai đó, nhưng nó cứ ngoái nhìn mãi. Khi mà ko còn thấy bóng dáng a ta
nữa, mi mắt nó sụp xuống, đầu gục vào vai hắn. Nó làm hắn bất ngờ, chẳng hỉu chuyện j` đang xảy ra. Chỉ liếc nhìn nó, tự hỏi trong đầu : " Sao
thế, Băng Băng ?"
Hắn đưa nó đến công viên giải trí. Nó tạm wên chuyện nó vừa gặp, đi chơi với hắn. Hắn có vẻ rất vui, dẫn nó đi hết
trò này đến trò khác. Nó rất mún chơi thử trò tàu lượn siêu tốc, vì nhìn có vẻ hay hay. Khi tàu bắt đầu lên cao, nó cảm thấy hơi sợ, nhưng khi
tàu lao nhanh xuống dốc, nó chỉ nghĩ đc trong đầu 1 chữ :" Tuyệt". Hắn
cũng rất khoái trò này. Tuy thế, hắn lại nghĩ nó sợ, nên hắn ko nắm chặt vào thanh vịn, mà nắm chặt tay nó. Nó thảng thốt nhìn sang bên cạnh.
Thấy hắn bối rối quay đi. Nó cúi xuống nhìn vào bàn tay to đang nắm chặt tay nó...
Típ theo sau đó, 2 đứa gần như chơi hết tất cả các
trò chơi. Trong ngôi nhà ma, chẳng có thứ j` làm nó sợ cả. Nhưng hắn thì cứ nắm chặt tay nó, dắt nó mò mẫm đi trong bóng tối. Nếu như nó và hắn
giống mọi cặp đôi khác thì dĩ nhiên sẽ chẳng nói làm j`. Sẽ có 2 trường
hợp ở đây:
1. Con gái thì sợ sệt, ôm lấy con trai. Con trai thì ra vẻ a hùng, choàng tay ôm con gái, đi kèm theo những lời an ủi và hứa là sẽ bảo vệ con gái.
2. Cả con gái và con trai đều sợ ma. Và thế là vừa đi vừa hét.
Nhưng hắn và nó thì ko la hét, cũng ko có những cái ôm và những lời nói ngọt ngào. Trong bóng tối, chỉ có 2 bàn tay đan chặt vào nhau....
Chơi xong, tụi nó dắt nhau vào quán ăn cơm trưa. Lúc này thì chẳng có j` đặc biệt. Nó ăn, hắn cũng cắm cúi ăn. 1 phần do đói, 1 phần do chẳng
biết phải nói j`. Bước ra đường, hắn hỏi nó:
-Đi đâu đây ?
-Mày rủ đi thì phải biết chứ.