Em Là Định Mệnh Của Đời Anh 2

Chương 95: Chương 95: Bỏ trốn.




Trình Lam hài lòng với câu trả lời của Lôi Lạc Thần, cô vươn tay vuốt nhẹ mái tóc ngắn gọn của con trai mình, thay cho lời khen.

“Con hãy xâm nhận hệ thống này ở địa điểm con vừa xác định được Thomas, rồi trực tiếp liên lạc với người đang xử dụng A9.”

“Dạ.”

Trình Lam nói ra một tràn, Lôi Lạc Thần không hề hoang mang trước lời chỉ dẫn của Trình Lam.

Giống như cậu bé được sinh ra, để nắm tòan bộ công nghệ thông tin trong lòng bàn tay của mình.

“Hello.”

Giọng nói bất ngờ của Đường Tam vang lên, từ trong cái đồng hồ đeo tay của Châu Ân.

Châu Ân ngây người trong giây lát, thiết bị A9 này chỉ có một mình Tần Gia Uy mới biết cách để liên lạc với cô.

Không chỉ Châu Ân, ngay cả Gia Duyên cũng kinh ngạc, ánh mắt kiều diễm của cô chợt hiện lên ta sáng, cô nhận ra được giọng nói của Đường Tam.

Gia Duyên từ trên giường lớn bước xuống, cô tao nhã đi đến ghế sofa thản nhiên ngồi xuống.

Lúc này Châu Ân đang nghiêm túc, đứng bên cạnh cô.

“Châu Ân, là tôi Đường Tam.

Cô hãy nghe cho rõ những gì tôi nói.

Tràn Thiếu nhờ tôi nói với Gia Duyên, kêu chị ấy không được hành động lỗ mãng, trong nay mai Tràn Thiếu sẽ đến đón chị ấy về nhà.

Nhớ không được tìm cách bỏ trốn, cô hiểu chưa?.”

Đường Tam nói với Châu Ân bằng giọng vô cùng nghiêm túc, việc này rất thận trọng lỡ Gia Duyên không may xảy ra chuyện gì, cô không thể gánh nổi trách nhiệm này.

Gia Duyên nghe Đường Tam nói vậy trong lòng cô cảm giác quặn đau.

Gia Duyên ngẩm nghĩ lại lời nói của Đường Tam, cô biết Tràn Hạo đã biết được ý định muốn bỏ trốn của cô.

Cô đau lòng bất giác nâng bàn tay của mình lên, đặt ngay trái tim đang đập loạn nhịp của cô.

Gia Duyên không dám đặt mình vào vị trí của Tràn Hạo, cô biết hiện tại trong lòng anh rất sợ, sợ cô và con sẽ gặp nguy hiểm.

“Được tôi biết rồi, nói với Tràn Thiếu, trong biệt thự có tổng cộng 20 người canh giữ bên trong và 24 người canh chừng bên ngoài biệt thự.

Mỗi ngày vào 6 giờ chiều sẽ là lúc phòng thủ lơ là nhất, vì họ sẽ thay ca.”

Châu Ân nói ra những gì mình đã quan sát được, trong mấy ngày hôm nay.

Đột nhiên cánh cửa phòng được mở ra, Thomas Franco Jr và Tiểu Hồng từ ngoài cửa bước vào.

Châu Ân nhìn thấy Thomas Franco Jr, cô vội vàng giấu cánh tay của mình về phía sau.

Tiểu Hồng nghiêm trang đi sau Thomas Franco Jr, cô khom người cung kính hành lễ với Gia Duyên.

“Kính chào, Tiểu thư.”

Đường Tam nghe được giọng nói của người thứ ba, cô lập tức im bật không nói thêm lời nào, chỉ âm thầm quan sát đối thoại của bọn họ.

Thomas Franco Jr với bộ mặt tươi cười, hắn thản nhiên đi đến bên cạnh của Gia Duyên.

“Gia Duyên, hôm nay anh sẽ đưa em ra ngoài ăn tối.”

Gia Duyên thật sự không có tâm trạng ra ngoài cùng với Thomas Franco Jr, nhưng một ý định vô cùng táo bạo loé lên trong đầu của cô.

Gia Duyên suy nghĩ thừa dịp cô cùng với Thomas Franco Jr ở nơi công cộng, cô tìm cách bỏ trốn sẽ dễ dàng hơn.

Gia Duyên mặc cho lời căn dặn của Tràn Hạo, cô nghĩ mình sẽ thành công trong việc bỏ trốn.

“Được mình đi đâu?.”

Gia Duyên cố tình nói lớn cho Đường Tam nghe.

“Anh đã đặt bàn tại nhà hàng La French, một nhà hàng pháp nổi tiếng nhất tại Thành Phố S này.”

Thomas Franco Jr vui mừng trong lòng, hắn nhìn Gia Duyên bằng ánh mắt yêu thương nói.

Lần nào hắn muốn đưa cô ra ngoài, Gia Duyên cũng từ chối, nhưng thật không ngờ lần này cô lại chấp nhận một cách dễ dàng như vậy.

Trình Lam và Đường Tam đều nghe được rõ ràng lời nói của Gia Duyên,

với trí tuệ của Trình Lam, chỉ cần nghe Gia Duyên nói, là cô biết ngay Gia Duyên đang định làm gì.

Đường Tam lo lắng nhìn Trình Lam, cô lập lại cái tên nhà hàng La French này.

“Lạc Thần, con ngoan ngoãn ở nhà trông nom Lạc Tuyết, mẹ và dì Tam có truyện ra ngoài một chút.

Nhớ đừng nói với ba con, về việc này.”

Trình Lam nhìn Lôi Lạc Thần nghiêm túc nói, cô phải đi cứu Gia Duyên.

Lôi Lạc Thần là một đứa trẻ vô cùng thông minh, với đối thoại vừa rồi của bọn họ, không cần nói Lôi Lạc Thần

cũng biết Trình Lam muốn làm gì.

Lôi Lạc Thần gật đầu trong sự quả quyết.

Cậu vươn tay nắm lấy bàn tay mềm mại của Trình Lam nói.

“Dạ mẹ, Lạc Thần biết.

Mẹ nhớ phải cẩn thận.”

Tại nhà hàng La French Gia Duyên cùng với Châu Ân, được thuộc hạ của Thomas Franco Jr cẩn thận bảo vệ, họ sợ có người sẽ làm hại đến Gia Duyên.

Thomas Franco Jr không hề nghĩ đến, việc Gia Duyên và Tràn Hạo gây gổ chỉ là đang diễn kịch cho hắn xem, nên hắn không hề có sự nghi ngờ với Gia Duyên.

Thomas Franco Jr gọi cho Gia Duyên một phần bò bít tết, anh tỉ mỉ cắt thịt bò ra từng miếng nhỏ cho cô.

Trong lòng Gia Duyên cảm giác buồng nôn, khi cô nhìn thấy miếng thịt bò bít tết còn lòng đào.

Gia Duyên cố gắng nuốt xuống miếng thịt bò bít tết trong miệng của mình, cô tao nhã cầm khăn lau bờ môi khiêu gợi của mình.

“Xin phép, tôi vào nhà vệ sinh.”

Gia Duyên lịch sự đứng lên đi vào nhà vệ sinh, Thomas Franco Jr lập tức dùng ánh mắt sắc bén của mình, ra lệnh cho Tiểu Hồng đi theo bảo vệ cho cô.

Gia Duyên đã khéo léo từ chối, nhưng cô không thể thay đổi ý định của Thomas Franco Jr.

Cuối cùng Gia Duyên, Châu Ân và Tiểu Hồng ba người cùng đi.

Vừa bước vào cửa nhà vệ sinh đột nhiên Châu Ân ra tay tập kích Tiểu Hồng từ phía sau, vì Tiểu Hồng không đề phòng Châu Ân nên đã bị cô đánh vào sau gáy ngã xuống mặt đất.

Tiểu Hồng vừa đau đớn vừa thất kinh trong lòng, nếu để Gia Duyên chạy thoát cô nhất định sẽ bị chủ nhân khiển trách.

Châu Ân vội vàng nắm tay của Gia Duyên lén lúc đi ra ngoài, chỉ còn hai bước nữa là ra khỏi cửa nhà hàng, đột nhiên Tiểu Hồng từ trong nhà vệ sinh loạn choạng chạy ra ngoài.

Tiểu Hồng hoảng hốt khi nhìn thấy Gia Duyên và Châu Ân sắp bước ra khỏi cửa, cô quýnh quáng dùng tay chỉ về hướng của Gia Duyên thét lên.

“Chặn họ lại.”

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.