Hàng zề ròi:3 Nhớ vote nha các bác ☺️☺️
————————————
Việc Giang Dữ đi cùng với Ninh Nhuệ Tinh tới hội trường, cho dù là đi ở lối đi sát trong mép tường, lối đi rất thấp nhưng vẫn thu hút được sự chú ý của phần lớn người đang có mặt ở đây.
Những người có theo dõi diễn đàn của trường học tất nhiên sẽ biết chuyện gì đang xảy ra, những người không có theo dõi diễn đàn thì chỉ nghĩ đây đích xác là thủ đoạn của Ninh Nhuệ Tinh, vừa nãy ở trên sân khấu của đêm tiệc đã tuyên bố chủ quyền, trong chớp mắt đã dẫn người đến hội trường rồi. #Kithata_team#
“Chào chủ tịch”, “Đàn anh”,... ở hội trường có không ít người là thành viên trong hội sinh viên trường, hoặc là từ lúc tuyển cán sự mới đã theo thói quen lên tiếng chào hỏi với Giang Dữ.
Ninh Nhuệ Tinh khoác lấy khuỷu tay của Giang Dữ, đợi đến lúc đi tới đoạn đường không có người, ma xui quỷ khiến thế nào lại cất giọng lên, cũng không biết là học ai, ngước đầu lên nói với Giang Dữ, “Chào đàn anh ạ, đàn anh thật đẹp trai nha.”
Giang Dữ chau mày lại một lúc, anh cúi đầu xuống nhìn Ninh Nhuệ Tinh, từ sâu trong con ngươi màu hạnh nhân chứa đầy ý cười sâu xa, lần này cô ngược lại không trốn tránh nữa, trực tiếp đối mắt với anh.
Ninh Nhuệ Tinh mặc dù nhìn nho nhã, dịu dàng, nhìn thì thấy tính tình của cô không phóng khoáng mà ngược lại rất tự nhiên, trang nhã, nhưng khi đối diện với những dịp lớn như thế này thì lại không có bất cứ sự rụt rè, nhút nhát nào. Chỉ có khi đối mặt với Giang Dữ thì cô mới có sự xấu hổ, thẹn thùng mà một người thiếu nữ nên có khi đối diện với người trong lòng mình. Bây giờ đã tiếp xúc, tìm hiểu nhau được một thời gian dài, sự xấu hổ, ngượng ngùng của trước đây và cả cảm giác không thoải mái, tự tại, tất cả đều đã tiêu biến hết, thậm chí cô còn có mấy lần phóng thích ra thiên tính (*) của mình mà trở nên mạnh dạn, to gan đi trêu chọc Giang Dữ.
(*) Thiên tính: tính khí trời sinh.
Lời khen thẳng thắn của Ninh Nhuệ Tinh mặc dù khiến cho Giang Dữ cảm thấy rất hưởng thụ, rất thích thú nhưng tốt xấu gì anh cũng không bị viên đạn bọc đường này của cô mê hoặc, anh vô thức nhấc tay lên nhẹ xoa mái tóc đen nhánh, suông thẳng mềm mượt của cô rồi hạ thấp giọng nói xuống, ý cười trầm trầm, “Làm sao vậy?”
Sự việc xảy ra khác thường ắt hẳn phải có điều mờ ám trong đó, đạo lý này anh vẫn biết được. #Kithata_team#
Ninh Nhuệ Tinh thuận thế nhẹ cọ cọ đầu vào bàn tay của anh, dáng vẻ ngoan ngoãn, hiểu chuyện không sao nói rõ ra được, nhìn thấy ánh mắt của Giang Dữ lại tối hơn một chút, lúc này Ninh Nhuệ Tinh mới lên tiếng, “Những lời mà nữ sinh kia cùng với các bạn của cô ấy nói ra khi lên tiếng chào hỏi anh vừa nãy đó, nào là đàn anh thật đẹp trai nha, đàn anh sao lại có bạn gái rồi, đàn anh...”
Ninh Nhuệ Tinh còn chưa liệt kê ra được bao nhiêu lời nói, Giang Dữ đã âm trầm nhìn chằm chằm vào cô, đáy mắt anh có một loại ý vị gì đó mà cô nhìn không hiểu.
Cô bất giác di chuyển ánh mắt sang chỗ khác, lòng can đảm của cô cũng giống như trái bong bóng bị xì hơi, nhanh chóng xẹp xuống, Ninh Nhuệ Tinh khẽ rụt cổ lại, cô thấp giọng, mềm mại nói, “Nhìn em như vậy làm gì?”
Giang Dữ bật cười, anh cúi đầu dựa gần vào cô rồi khom xuống ghé sát vào tai cô mà nói. #Kithata_team#
“Người khác thích cái gì anh không thể quản được, nhưng trái tim là thứ ở trên người anh mà em lại là tình yêu duy nhất của anh.” Ninh Nhuệ Tinh đang bị lời nói của Giang Dữ làm cho ngây ngẩn, lại tiếp tục nghe thấy anh cất giọng, “Có cần anh mỗi ngày lặp lại câu nói này cho em nghe không?”
Câu nói nào?
Em là tình yêu duy nhất của anh.
Hai má của Ninh Nhuệ Tinh chợt nóng lên, sau khi phản ứng trở lại cô liền gấp gáp lắc tay từ chối, “Không cần, không cần...”, lời nói như vậy thật là xấu hổ.
Bên tai cô vẫn còn quanh quẩn tiếng cười nhẹ của anh, Ninh Nhuệ Tinh chỉ cảm thấy sự ấm áp xung quanh mình lại tăng lên không ít, cảm giác được động tĩnh ở phía trước, trong cái khó ló cái khôn, cô liền tìm ra được lý do, “Bọn họ đang tìm người chụp ảnh tập thể, em phải qua đó rồi.”
Nhìn theo bóng lưng rõ ràng có chút như đang trốn vào đồng hoang của Ninh Nhuệ Tinh, khóe môi của Giang Dữ nhếch lên một độ cong rõ ràng.
Ninh Nhuệ Tinh tùy ý tìm một chỗ gần phía ngoài rìa của đám đông, cô chen vào trong đám người đó rồi đứng tại chỗ, ngước mắt lên liền đối diện với ánh mắt của Giang Dữ đang đứng trên lối đi.
Cô gái đứng bên cạnh cô vừa khéo cũng nhìn thấy Giang Dữ, sau đó liền nhịn không được quay sang hỏi cô, “Cậu thật sự đang hẹn hò với đàn anh Giang Dữ hả?”
Ninh Nhuệ Tinh chợt ngây người, mặc dù trong lòng cảm thấy có chút không thoải mái đối với việc người lạ này hỏi đến chuyện của cô và Giang Dữ, nhưng cô vẫn vô thức ừ một tiếng.
Người bên cạnh lại nói một câu, “Cái gì?”, Ninh Nhuệ Tinh không nghe cũng không thèm để ý, lúc chụp hình cô liền nhìn về phía Giang Dữ, sau đó nở một nụ cười tươi rói, sáng lạn. #Kithata_team#
Chỉ là, nụ cười này của cô còn duy trì chưa quá hai giây.
Chỉ thấy Giang Dữ đi về phía trước mấy bước, anh cầm điện thoại lên, máy ảnh của điện thoại liền hướng về phía cô bên này.
Giang Dữ cũng không rảnh rỗi đi chụp ảnh tập thể của bọn họ, có lẽ là chỉ phóng to lên rồi chụp ảnh của cô thôi, Ninh Nhuệ Tinh khẽ chuyển động cơ thể, cô quay đầu muốn tránh đi chỗ khác.
“Bạn học ở bên trong đứng yên nhé, đừng cử động.” Nhiếp ảnh gia mà nhà trường đặc biệt mời đến đang tìm một góc độ thật chuẩn xác, nhìn thấy Ninh Nhuệ Tinh khẽ chuyển động liền cất cao giọng nói vọng lên, cơ thể của Ninh Nhuệ Tinh trong chốc lát liền trở nên cứng nhắc, biểu cảm trên gương mặt cũng có chút cứng nhắc.
Giang Dữ cúi đầu nhìn vào bức ảnh vừa nãy mới chụp được trên màn hình điện thoại, đối diện với đôi mắt viết đầy hai chữ “từ chối” kia, anh liền thấp giọng cười thành tiếng.
______
Ninh Nhuệ Tinh tức giận bừng bừng quay trở về ký túc xá. #Kithata_team#
Nghĩ đến bản thân mình vừa nãy đã cố gắng hết sức, dùng tất cả mọi loại biện pháp cũng không thể thuyết phục Giang Dữ xóa đi tấm ảnh kia, chụp ảnh tập thể, cô vừa nghĩ đến cũng biết được có thể xấu đến mức nào, còn nằm ngay đầu tiên trong điện thoại của Giang Dữ nữa, chỉ cần anh hứng khởi, vui vẻ mở thư mục ra một cái liền có thể nhìn thấy tấm ảnh đó, Ninh Nhuệ Tinh không nhịn được liền tức giận hơn nữa.
Vừa nãy Ninh Nhuệ Tinh chính là cùng rời khỏi đó với Giang Dữ, lúc về đến ký túc xá, mấy người bọn Lai Âm cũng đã về đến nơi rồi, nhìn thấy dáng vẻ uống nước hạ hỏa của Ninh Nhuệ Tinh, Hứa Giai Văn không nhịn được liền mở lời trêu chọc. #Kithata_team#
“Đây là sao vậy, là ai trêu chọc làm cho cậu nổi giận, nói với anh chủ tịch nhà cậu một tiếng, bảo anh ấy giúp cậu trừng trị kẻ đó.”
Ninh Nhuệ Tinh: “......”, haha, thật không khéo mà, chính là anh chủ tịch nhà cô đã trêu chọc cô đó.
A, nhà cô, hai má của Ninh Nhuệ Tinh bởi vì hai chữ này mà trong phút chốc lại đỏ ửng lên.
Bát tự (**) vẫn còn chưa xem nữa cơ, vậy mà mấy người các cô đã gọi như vậy rồi.
(**) Bát tự (八字): tám chữ, chỉ giờ, ngày, tháng, năm sinh viết theo Thiên can và Địa chi, là một cách xem số mệnh của Trung Quốc. Người xưa cho rằng giờ, ngày, tháng, năm con người được sinh ra đều bị Thiên can, Địa chi chi phối. Mỗi giờ, ngày, tháng, năm sinh ấy được thay thế bằng hai chữ, tổng cộng là tám chữ. Dựa vào tám chữ ấy, ta có thể suy đoán ra vận mệnh của một con người. Theo phong tục cũ, từ khi đính hôn, hai bên nhà trai và nhà gái phải trao đổi “Bát tự thiếp” cho nhau, còn gọi là “Canh thiếp” hay “Bát tự“. #Kithata_team#
“Đúng rồi”, thấy Ninh Nhuệ Tinh không nói chuyện, Hứa Giai Văn lại nói tiếp, “Lời mà cậu nói trên sân khấu trong đêm tiệc chào đón tân sinh viên, còn có hành động giữa cậu và đàn anh Giang Dữ trong nhà thi đấu thể thao, trên diễn đàn của trường học đều đã được lan truyền điên đảo rồi.”
Lai Âm và Phương Đình Dư phối hợp gật đầu.
“Khụ khụ......”, Ninh Nhuệ Tinh ngay lập tức liền bị sặc, mặc dù biết sẽ thu hút được sự chú ý của mọi người, nhưng mà “lan truyền điên đảo rồi” có phải là đã quá khoa trương rồi hay không?
Thấy Ninh Nhuệ Tinh dường như có chút không tin, không kịp đợi Ninh Nhuệ Tinh tự mình đi xem, Hứa Giai Văn đã cầm lấy điện thoại, nhấn vào diễn đàn trường, hoảng hốt kêu lên một tiếng f**k.
“Làm sao vậy?”, Ninh Nhuệ Tinh sợ là lại xuất hiện con thiêu thân hay con trùng nhỏ bé gì đó liền nhịn không được hỏi một tiếng.
Phương Đình Dư đã chụm đầu lên trước xem xét, sau đó liền đọc lên, “Đã giải mã, cái người trong cuộc thi tiếng Anh vu cáo hãm hại nói bản thảo thuyết trình của người khác không phải là bản thảo nguyên tác, trong lời nói còn chứa rất nhiều từ ngữ lăng mạ mà lầu trên (***) đã nhắc đến chính là một nữ sinh năm ba khoa ngoại ngữ......”
(***) Lầu trên: ý chỉ cái bình luận trước đó của Hứa Giai Văn.
Ninh Nhuệ Tinh mở điện thoại của mình ra.
Thời gian ngắn ngủi mấy phút, bên dưới không ngừng có người thêm bình luận trả lời.
“Khoa ngoại ngữ, năm ba, từng có việc vướng mắc với Giang Dữ, đừng nói là Hứa Điềm đó chứ?”
“Cuộc thi tiếng Anh lần trước tôi cũng có mặt ở hiện trường, tôi sớm đã muốn nói rồi, bịa đặt ra một câu chuyện, nhưng hậu quả lại muốn người khác gánh chịu cho cô, ai mà lại không biết vụ tai tiếng về sự gian lận, đạo văn trong cuộc thi chính quy kia một khi được phơi bày ra, nó chính là vết nhơ sẽ theo cô ấy (NNT) cả cuộc đời này......”#Kithata_team#
“Tôi từ lâu đã không vừa mắt cô ta rồi, nhìn ai cũng có thái độ từ trên cao nhìn xuống, dáng vẻ công chúa nhỏ kiêu căng, ngạo mạn, đây là trường học chứ không phải là nhà của cô ta.”
“Dáng vẻ như cô ta vậy mà còn hy vọng Giang Dữ sẽ thích cô ta sao? Nằm mơ giữa ban ngày xem ra còn nhanh hơn đó.”
“Trước đây có một lần đi ăn cơm vừa khéo nhìn thấy cô ta đi tìm cô bé đàn em kia, còn nói rằng cô bé đàn em cướp mất người đàn ông mà cô ta thích, xem ra gia giáo cũng chẳng tốt lành gì, tôi cảm thấy rất hài hước đó, trai chưa vợ gái chưa chồng sao lại không thể tự do yêu đương, huống hồ chi Giang Dữ người ta đã từ chối cô rõ ràng từ mấy trăm năm trước rồi mà? Mặt cô dày cỡ nào chứ?”
Liên tục có người bắt đầu công kích hành vi và lời nói của Hứa Điềm, đại khái là bình thường quả thật không biết làm người, gây sự khắp nơi, lần này thật sự đã dẫn đến sự nổi giận của rất nhiều người, có người dẫn đầu phơi bày ra mặt tối của Hứa Điềm, sau đó không ngừng có người cũng theo đó mà bùng nổ vạch trần.
“Cấp ba tôi cùng với cô ta học chung một trường, cô ta từ mấy trăm năm trước đã ngủ với người khác rồi, bây giờ còn bày đặt làm ra dáng vẻ thanh khiết, trong trẻo gì nữa chứ? Cô ta có gan làm, tôi cũng có gan nói cô ta, lần đầu tiên là ở tiệm net, cô ta cùng với một tên lưu manh, tôi muốn hỏi cô ta có thể tự tôn, tự trọng một chút hay không? Ngay cả tiền thuê phòng khách sạn cũng không có hả trời???”
“Cái loại gia giáo này thật là thú vị nha, năm ngoái còn xảy ra một vụ vu khống một nữ sinh trong lớp ăn trộm vòng tay hiệu Cartier của cô ta, dồn ép, bức bách người khác thừa nhận, xin lỗi cô ta, kết quả sau này lại phát hiện ra nó ở một góc trên giường của cô ta nhưng cô ta lại vênh váo tự đắc, không có một lời xin lỗi với nữ sinh kia, cái này xem ra chính là gia giáo của nhà cô ta đó hahaha......”
......
Ninh Nhuệ Tinh không tiếp tục xem nữa, lúc cô ngẩng đầu lên đang muốn nói cái gì đó thì lại vô thức nhìn thấy vết thương nơi khóe môi của Phương Đình Dư, giống như là bị cắn rách ra vậy, nhìn thấy có chút bất ngờ. #Kithata_team#
“Đình Đình, khóe môi của cậu làm sao vậy?”
Lời nói của Ninh Nhuệ Tinh vừa dứt liền ngay lập tức thu hút được ánh mắt của Lai Âm và Hứa Giai Văn, tất cả đều nhìn chằm chằm vào khóe môi của Phương Đình Dư.
“Cảm giác giống như là vết thương do bị người nào đó cắn tạo thành vậy đó.”
“Đình Đình, kể chuyện của cậu đi.” Hứa Giai Văn nói, bàn tay nắm chặt lại thành nắm đấm làm thành một cái micro đưa đến dưới môi của Phương Đình Dư rồi nở một nụ cười mờ ám, “Có phải là lớp trưởng không?”
“Nói lung tung cái gì vậy”, Phương Đình Dư nhấc tay gạt tay của Hứa Giai Văn ra, nghe nhắc đến người kia liền cảm thấy có chút không thoải mái, “Chỉ là tớ vừa nãy không cẩn thận tự mình cào ra đó, ai biết được lại giống như bị cắn rách vậy chứ, đau chết tớ rồi.” Cô nói xong liền đi về phía chỗ ngồi của mình, ý đồ tránh đi ánh mắt nghi ngờ của những người khác.
May mà mấy người bọn Lai Âm cũng không nghĩ gì nhiều, thời tiết khô nóng, làn da ở môi quả thực rất dễ bị thương.
Ninh Nhuệ Tinh ờ một tiếng, biểu thị cô đã biết rồi, cô nhấn mở vòng bạn bè của mình, vừa nhìn đã thấy ngay tấm ảnh vừa nãy cô đứng ở trên sân khấu.
Giang Dữ rất hiếm khi cập nhật vòng bạn bè chứ đừng nói đến việc đăng ảnh của bạn gái lên đó, còn phối thêm dòng chữ “bạn gái”, ngay lập tức có không ít người bùng nổ. #Kithata_team#
Chỉ là vừa mới đăng lên chưa được mấy phút, lượt thích và thông báo bình luận trong chớp mắt liền thi nhau oanh tạc bài đăng của anh.
“Chúc mừng, chúc mừng, chúc hai người bền lâu.”
“Sớm sinh quý tử.”
“Đạp đổ cái chén cẩu lương đêm khuya này.”
“Tôi đã làm cái gì sai mà phải bị quăng cho một chén cẩu lương như vậy!”
......
Giang Dữ chỉ liếc sơ qua những bình luận đó, phần lớn đều là những lời nói chúc phúc, lướt xuống dưới liền nhìn thấy bình luận của Ninh Nhuệ Tinh.
“Xấu quá đi, tại sao phải đăng tấm ảnh này của em chứ!!! Kịch liệt phản đối T.T.”
Cách một cái màn hình điện thoại, Giang Dữ vẫn có thể tưởng tượng ra được sự tức giận và xoắn xuýt của Ninh Nhuệ Tinh khi cô nhìn thấy tấm ảnh này, ngay đến cả cái biểu cảm nhỏ nhỏ ở cuối câu kia nữa, đều có thể khiến anh tự động diễn giải thành một nét ý vị đáng yêu.
Trái tim của Giang Dữ cũng dịu lại.
Vòng giao tiếp xã hội của anh rất rộng, thêm vào đó là nhu cầu công việc của hội sinh viên thường ngày, lượng người liên lạc trên Wechat cũng sắp sửa đạt đến giới hạn cao nhất rồi, mà ngay lúc này trong mấy trăm cái bình luận, anh cũng chỉ chọn trả lời một mình bình luận của Ninh Nhuệ Tinh.
Do đó, khi bạn chung của cả hai người nhìn thấy tin báo nhắc nhở có bình luận mới, họ đều cảm thấy trái tim trẻ thơ nhỏ bé của mình lại phải chịu một đả kích vô cùng sâu sắc.
Nhìn thấy dòng bình luận Giang Dữ trả lời lại mình, Ninh Nhuệ Tinh nhấc tay xoa xoa đôi má đang nóng bừng của mình, cô trùm chăn lại, nhịn không được ở trên giường lăn qua lăn lại.
“Phản đối vô hiệu, ngoan ~”
Cái ký hiệu gợn sóng dập dờn này là sao vậy chứ!
Ninh Nhuệ Tinh mạnh mẽ từ trong chăn lộ ra đôi má của mình, thở dài ra một hơi.
Được rồi, là tâm trạng của cô dập dờn, phơi phới. #Kithata_team#
“Dư Dư, trên giường của cậu có phải là đang giấu đàn ông hay không, sao lại cứ phát ra tiếng kẽo kẹt kẽo kẹt vậy chứ”, Hứa Giai Văn cách một khoảng không, không đúng, cách một lớp màn giường hét lên.
“Đâu có”, đôi má của Ninh Nhuệ Tinh đỏ bừng lên, cô gấp gáp giải thích, “Tớ chỉ là trở mình, động tĩnh hơi to một chút mà thôi.”
“Động tĩnh to thêm một chút nữa, tớ còn cho rằng cậu thật sự giấu đàn ông đó.” Lai m phụ họa thêm một câu, “Vậy đàn anh Giang Dữ phải làm sao đây.”
“Không có đâu”, Ninh Nhuệ Tinh ngừng một chút, sau đó trong khoảnh khắc liền buột miệng nói ra, “Muốn giấu thì cũng là giấu Giang Dữ, không có người khác đâu.”
Lời nói vừa dứt, giống như là máu huyết khí tràng toàn thân đều dồn hết lên não, Ninh Nhuệ Tinh cực kỳ nhanh phản ứng trở lại, cô giả vờ ho vài tiếng, giọng nói nghiêm túc, “Đi ngủ, đi ngủ, có biết là trễ lắm rồi hay không.”
“Xìììì.”
______
Khoa Trung Văn có một số môn học yêu cầu phải ghi chép lại thật cẩn thận và đầy đủ, để ứng phó với đợt kiểm tra cuối kỳ. Trong lúc lên lớp, Ninh Nhuệ Tinh soạt soạt soạt chép lại bài giảng vào vở ghi chép, một tiết học đã chép được đầy kín một trang giấy, cánh tay nhỏ nhắn cũng có chút mỏi nhừ.
Giáo viên tiết Văn học đứng trên bục giảng đã mở một bộ phim cũ, mượn bộ phim này để giúp cho các sinh viên bên dưới hiểu được tư tưởng của văn nhân ở thời đại bấy giờ, trong lúc âm thanh và hình ảnh đang chạy, Ninh Nhuệ Tinh nhân lúc rảnh rỗi này lấy điện thoại đang đặt trong hộc bàn ra.
Suy cho cùng thì đang yêu đương, hẹn hò, trong lòng cũng có chút nhớ nhung, cho dù là đang ở đâu, làm việc gì thì vẫn luôn muốn mở điện thoại ra, nhìn xem Giang Dữ có gửi cho mình tin nhắn gì hay không.
Góc trên bên phải của ứng dụng giao tiếp xã hội có hiển thị số lượng tin nhắn được gửi đến, Ninh Nhuệ Tinh nhấn mở ứng dụng ra, không tránh được có chút thất vọng. Không phải là tin nhắn do Giang Dữ gửi đến mà là của một nữ sinh cùng bộ phận với cô trong hội sinh viên trường, cũng không biết là có chuyện gì mà nữ sinh kia liên tục gửi qua cho cô mấy chục cái tin nhắn. #Kithata_team#
Suy cho cùng thì cũng là bạn trong cùng một bộ phận, sợ là có chuyện gì đó quan trọng, Ninh Nhuệ Tinh trước hết nhấn mở khung trò chuyện ra, ngay lập tức một chuỗi tin nhắn thi nhau nhảy ra.
“Này, cậu có tham gia vào câu lạc bộ xã hội nào của trường chúng ta không?”
“Cậu có hứng thú với biểu diễn không? Chính là câu lạc bộ kịch Tinh Nguyệt của trường chúng ta đó, câu lạc bộ chuyên về các hoạt động biểu diễn sân khấu.”
“?”, Ninh Nhuệ Tinh gửi sang cho nữ sinh kia một dấu chấm hỏi, cô có chút không hiểu Phạm Tinh và việc cô ấy nhắc tới cái câu lạc bộ kịch kia là để làm cái gì.
“Đội trưởng của câu lạc bộ chúng tôi trước đây đã nhìn thấy tấm ảnh của cậu, cảm thấy hình tượng của cậu rất tốt, rất thích hợp tham gia vào câu lạc bộ kịch của chúng tôi, đội trưởng bảo tôi đến hỏi cậu một chút xem cậu có hứng thú tham gia vào câu lạc bộ kịch của chúng tôi hay không?”
Đại khái là sợ Ninh Nhuệ Tinh không đồng ý, Phạm Tinh lại bổ sung thêm, “Nếu như cậu chưa tham gia vào câu lạc bộ xã hội nào khác của trường học thì có thể đến với câu lạc bộ của chúng tôi, thêm một câu lạc bộ xã hội thì có thể thêm điểm số, hơn nữa câu lạc bộ kịch của chúng tôi trước khi tuyển thêm thành viên mới thì cần phải xem người đó biểu diễn, lần này cậu cứ trực tiếp đến chỗ chúng tôi là được......”
Ninh Nhuệ Tinh quả thật là không có tham gia vào câu lạc bộ xã hội thừa thãi nào khác, cô chỉ tham gia vào một câu lạc bộ văn học có liên quan mật thiết đến chuyên ngành của các cô, câu lạc bộ kịch trước đây trong lúc các câu lạc bộ xã hội chiêu tuyển thêm thành viên mới cô cũng đã có tìm hiểu qua, nhưng nghĩ đến một sinh viên khoa văn như mình, không có kinh nghiệm biểu diễn gì, lại sợ lúc lên sân khấu bản thân mình sẽ tạm thời xảy ra chút luống cuống hay mất bình tĩnh, cho nên lúc đó cô mới bỏ đi ý nghĩ đăng ký vào câu lạc bộ kịch. Ai biết được thời gian trôi qua không bao lâu thì người của câu lạc bộ kịch đã tìm tới cửa rồi.
Câu lạc bộ kịch cũng chỉ có những lúc trong trường có hoạt động mới sắp xếp luyện tập lời thoại, kịch bản, những lúc khác căn bản cũng không chiếm dụng quá nhiều thời gian, lại còn có thể rèn luyện khả năng không chuyên của mình, Ninh Nhuệ Tinh nghĩ rồi lại nghĩ, cô cũng không lập tức từ chối hay là đáp ứng, chỉ trả lời lại một câu, “Vậy để tớ suy nghĩ kỹ một chút nhé”, sau đó cô liền thu lại điện thoại của mình rồi tiếp tục chăm chú vào tiết học.
Sau đó, lúc Giang Dữ qua đây đón cô tan học, Ninh Nhuệ Tinh liền thuận miệng nhắc đến chuyện này, Giang Dữ nghe xong ngược lại cũng không nói gì nhiều, chỉ nói để cô tự mình quyết định là được rồi.
Hai người các cô là đang hẹn hò, nhưng nếu như anh nhúng tay quá nhiều đến chuyện của cô thì chỉ sợ kết quả của sự việc sẽ trái với ý muốn ban đầu, càng đi càng xa. #Kithata_team#
Đang là thời gian tan học, sinh viên của viện Văn học như bầy ong vỡ tổ ùa ra ngoài, mặc dù trước đó đã từ nhiều nguồn khác nhau biết được Giang Dữ và Ninh Nhuệ Tinh xác thực là đang hẹn hò, nhưng lúc nhìn thấy Giang Dữ qua đây đón người vẫn nhịn không được có chút ngây người, sau đó lại ném cho Ninh Nhuệ Tinh một ánh mắt cực kỳ hâm mộ.
Quan sát thấy rất nhiều ánh mắt đánh giá xen lẫn với các loại ý vị khác nhau dõi theo phía sau mình, Ninh Nhuệ Tinh nhịn không được lùi lại phía sau cánh tay của Giang Dữ, cơ thể của hai người bởi vì hành động đột ngột này mà càng thêm gần sát vào nhau hơn.
“Làm sao vậy?”, Giang Dữ nghiêng đầu thấp giọng hỏi.
“Anh thay em xoay người lại nhìn chút đi, xem có phải có rất nhiều người đang nhìn chằm chằm vào em hay không?”, lời của Ninh Nhuệ Tinh nói ra không tính là quá tự luyến, nhưng những ánh mắt quan sát, đánh giá này thì lại rõ ràng không phải là ảo giác, cô rụt cổ của mình lại, bám víu lấy cánh tay của Giang Dữ rồi nhỏ giọng hỏi, “Anh nói thử xem lát nữa có phải là sẽ có nữ sinh xách đao đến chém em hay không?”
Cũng không thể trách cô nghĩ quá nhiều, mấy ngày gần đây cô cùng với Hứa Giai Văn đã xem không ít những bộ phim Hồng Kông thời xưa, những thanh niên trẻ và nguy hiểm ở trong phim chính là có phong thái như vậy, dọc đường đi đều đánh đánh giết giết, chính là chém chỗ này chặt chỗ kia, ban đêm có những lúc, Ninh Nhuệ Tinh ngủ đến nửa đêm rồi đột nhiên bị giật mình tỉnh giấc, trong lòng sớm đã có bóng ma tâm lý rồi.
Huống hồ chi Giang Dữ lại là người được mọi người nghênh đón như vậy, cũng không phải là không có khả năng nha, giữ không chặt thì sẽ có người nào đó vì tình yêu cuồng nhiệt mà làm ra những chuyện ngu ngốc, nếu như có ai đó không thích cô, nhìn cô không vừa mắt, có thể một ngày nào đó sẽ thật sự xách đao đến chém cô ra mất. #Kithata_team#
“Suy nghĩ lung tung cái gì vậy?”, Giang Dữ nhấc tay vỗ nhẹ xuống đầu cô một cái, đối với câu nói của Ninh Nhuệ Tinh, anh có chút không biết phải làm sao, “Bây giờ là xã hội pháp chế rồi, ở đâu ra có đánh đánh giết giết chứ, thêm vào đó......”
Thấy Giang Dữ đột nhiên dừng lại không nói gì nữa, toàn bộ tinh thần của Ninh Nhuệ Tinh cũng cùng với đó mà trở nên căng thẳng, cô khẽ nhướn bờ môi của mình lên, nghiêm túc mà căng thẳng hỏi lại, “Thêm vào đó làm sao nữa?”
Cảm xúc của Giang Dữ từ trước đến nay rất ít khi để lộ ra ngoài, trong lời nói nhẹ nhàng như gió thổi mây bay, dường như tất cả mọi thứ trong cách nhìn của anh đều không dẫn ra được một chút hứng thú nào, huống hồ chi còn đang ở trước mặt cô, đây chính là lần đầu tiên Ninh Nhuệ Tinh nhìn thấy được một Giang Dữ nghiêm túc như vậy.
“Bọn họ đoán chừng là đang nhìn anh.”
“Hả?”, Ninh Nhuệ Tinh chợt ngây người, cô không nghĩ đến Giang Dữ sẽ nói ra một câu như vậy, cô thay đổi ý nghĩ rồi lại nói, “Phải, đúng là đang nhìn anh đó, rồi sau đó mang em ra ghi hận.”
“Có lẽ là ghi hận anh thì phải?”
Ninh Nhuệ Tinh kinh ngạc nhìn Giang Dữ, gương mặt đầy vẻ nghi ngờ, “Ghi hận anh?”
Không phải là ghi hận cô hả?
Giang Dữ cúi đầu ngậm cười nhìn cô, giọng nói của anh trầm thấp, lại mang theo một chút lưu luyến, bịn rịn không thể gọi thành tên được.
“Ghi hận anh đang hẹn hò với một tiểu tiên nữ đó.”
—————
Đọc chap này, bên tai luôn vang vọng những tiếp “Bốp! Bốp! Bốp!” =)))