Em Là Người Tôi Yêu

Chương 26: Chương 26






Chu Đông gật đầu một cái, anh cũng không phải không hiểu đạo lý này.

Chẳng qua là...

"Tôi muốn sớm xác định quan hệ với cô ấy một chút."

"Quan hệ?" Tư duy của lão Vương có chút không theo nổi, "Quan hệ thế nào?"

"Là quan hệ bạn bè trai gái ấy." Chu Đông ngẩng đầu lên, con ngươi rực sáng, có vẻ rất kiên quyết.

"Bạn bè trai gái, chẳng phải hai người đã sớm như vậy rồi sao?"

Chu Đông lắc đầu một cái, "Trong lòng tôi cảm thấy rất không tin tưởng."

"Lên giường với nhau thì cậu mới cảm thấy tin tưởng hả?" Lão Vương buồn cười, hỏi lại.

"Không phải thế, là bởi vì Tri Tri rất bảo thủ, cho nên tôi mới muốn lên giường với cô ấy."

Lão Vương hơi lim dim mắt, hồi lâu mới nói: "Cậu cảm thấy cô ấy là người bảo thủ như thế, nếu như thân thể mà đã đi theo cậu rồi, sau này nhất định sẽ khăng khăng một lòng với cậu, đúng không?"

Chu Đông không thừa nhận nhưng cũng không phủ nhận.

Lão Vương bật cười, "Chu Đông, tôi xem cậu không chừng bây giờ đã bị cô nhóc kia làm cho thần trí u mê mất rồi đấy! Hiện tại mới là năm đầu tiên, ai người ta lại muốn lên giường để cho cậu sự bảo đảm chứ?" Lão Vương tiến tới vỗ vỗ vai anh, "Nếu như cậu thật sự muốn giữ cô ấy ở lại với mình, vẫn nên đối xử với cô ấy cho tốt."

"Lão Vương, lời này của anh nghe không đúng." Không biết từ lúc nào Phương ca đã đổi qua cái ghế để nghe bọn họ nói chuyện, "Nói theo góc độ của môn Sinh học, giữa động vật có sự hấp dẫn xác thịt. Sau khi nam nữ giao hợp xong, trên thân thể của bọn họ sẽ sinh ra một loại kích thích tố, làm bọn họ sinh ra cảm giác lệ thuộc đối với nhau. Loại này kích thích tố này đặc biệt gây ảnh hưởng với phái nữ. Anh không thấy có rất nhiều cô gái nữ sau khi lên giường với đàn ông đều tìm cửa nhà đòi anh ta chịu trách nhiệm đó sao? Theo đó có thể thấy, pháo sinh ra vốn đã có ham muốn chiếm giữ!"

"Tôi bảo cậu chết đi cơ mà!" Lão Vương ngồi buông thõng chân xuống giường, một cước đá Phương ca.

"Cậu ta nói đúng." Chu Đông trả lời, "Đúng là có cái lý luận này."

Có được sự khẳng định, Phương ca cười hắc hắc một tiếng, "Lão Vương, đây chính là kết quả của việc chỉ biết đi cưa gái, không chịu đi học!"

Lão Vương trừng cậu ta một cái, chỉ có điều ở dưới ánh đèn lờ mờ thì không nhìn ra được, hướng về Chu Đông, nói: "Nhưng tôi cảm thấy cậu vẫn nên suy nghĩ thật kỹ đi. Tri Tri của nhà người ta cũng sẽ không hiểu ý nghĩ của cậu như vậy đâu."

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.