- Anh à, đi sớm về sớm nhé! Em chờ anh! (tiếng Hàn)Vẫn là giọng ngọt lịm, cười tít mắt, người uốn éo, mặt nghiêng nhẹ, tay vẫy chào. Đây là lần thứ ba anh chàng gặp cảnh này rồi. Với tính thích nghi cao, anh ta không khựng người nhìn lại nữa, mà vững vàng lên xe. Chỉ là không hiểu sao lại có cảm giác dáng vẻ... chạy trối chết?Chiếc xe khuất tầm mắt rồi, nữ quỷ thu lại nụ cười, tay buông xuống. Thở ra một hơi. Đã xong nhiệm vụ tống tiễn tên đó đi. Xì! Sức chịu đựng của ta càng ngày càng tốt đó chứ? Có thể bình thản mặt không đỏ tim không đập nhanh làm thứ động tác và giọng nói buồn nôn kia! Thực rất nghi ngờ! Có đúng người Hàn chào hỏi như vậy không hả?Lại nhăn nhó quay ra nhìn con ma còn ngây ngây nhìn đằng xa. Này này, ta nhớ chưa đánh tan hồn phách nhà ngươi nha! Sao biểu cảm như mất hồn thế kia? Miệng còn cười toe ngu ngơ nữa. Cái xe đó mất hút mất dạng từ lâu rồi, còn ngắm gì hả? Định chờ nó quay lại cho ngươi nhìn hay sao?Bỏ mặc con ma nữ ngơ ngác lơ lửng ngoài đường, nữ quỷ kéo ''phập'' cổng lại.''Cạch cạch!''. Đã khóa cổng xong xuôi. Vậy là thong dong vào nhà, tiếp tục sự nghiệp vợ ngoan nội trợ chờ chồng đem tiền về nuôi rất thiêng liêng.