Đánh giá: 6.0/10 từ 2 lượt
Trần Thuật gỡ mũ xuống, dùng âm điệu trầm thấp nói với An Tĩnh:
- Cười với anh một cái!
An Tĩnh rụt rè:
- Em phải đi làm bài tập.
Trần Thuật hơi khựng lại, rồi nhẹ nhàng nói:
- Để anh làm giúp em, em muốn gì anh cũng sẽ cho em...
Bình luận truyện