Em Nhớ Anh

Chương 3: Chương 3




-Tôi lấy trước mà!!!!-nó nói mà như hét

.............

-Nhưng anh lấy mất rồi!!!biết làm sao bây h nhỉ????Anh đây không muốn cãi nhau với phụ nữ đâu!!!-hắn vênh mặt lên như kiểu mình đẹp trai lắm ý=))))*đẹp thiệt mà* vì hắn nghĩ nó cũng như những người con gái khác-mê trai đẹp nhưng không phải vậy,trai đẹp đối với nó chỉ là con số 0 thôi -là zero chứ không phải hero đâu nhá!!!!!

-Vênh vênh cái mặt lên như cái chảo ý!!!!!Chẳng nhẽ bổn cô nương ta lại tát cho bay răng ?hô hô!!!!!Mới động tí mà bô bô cái mồm!!!Hay là về mặc váy đi nhé!!!!!!!-nó cười nói

-Cô....dám......-hắn tức không nói thành lời ,con bé này có phải người không vậy,từ trước tới giờ con gái từ trẻ đến già đều chết đứng trước vẻ đẹp của hắn thế mà nó lại tạt cho hắn một gáo nước lạnh vào mặt:cái gì mà mặt như cái chảo????cái gì mà tát cho bay mặt?????cái gì mà về mặc váy???? -hắn tức nghẹn họng ,mặt đen như cái đít nồi.....

-Tôi dám làm sao???????À mà sao cứ gọi tôi bằng cô vậy!!!!!Trông thế này thôi cô còn trẻ lắm!!!Khổ thân !!nhìn cháu cũng đẹp mà lại bị đui (quá đẹp ý,mắt chị đui thì có!))))))!!!thương quá cơ!!!!!-nó làm vẻ mặt đáng thương không hiểu sao tim hắn lại đập lỗi một nhịp.....Mọi người ở xung quanh cũng phải bật cười thành tiếng ....

-”Ức !!Ức!!!!Con nhỏ này .tôi sẽ trả thù!!!Bây giờ tạm thời rút quân!!!”-suy nghĩ của hắn...

-Cô dám làm tôi xấu mặt! coi như cô thắng ,cứ đợi đấy!!!-hắn nói mà trong lòng kêu gào, sao hắn có thể thua một con nhóc tỳ chứ??????Nhưng vì thể diện nên hắn mới đầu hàng...rồi chuyển bị cho cuộc chiến đẫm máu....(anh atsm quá rồi đấy!!!)

-OKey!!!okey!!!tôi đợi,xem anh làm gì được tôi!lêu lêu!!-nó còn lè lưỡi trêu hắn và chạy khuất để hắn ở lại ôm một cục tức:mặt chuyển từ đỏ=>lục=>lam=>tràm=>tím=>trắng bệch(khổ thân anh quá có cần tức vậy không??????) ,thỉnh thoảng dậm chân xuống sàn nhà (tí sập)....Hắn rút điện thoại ra gọi cho ai đó,ở đầu dây bên kia vang lên một giọng nói ồm ồm:Cậu chủ gọi có việc gì ạ????????

-Điều tra con bé cãi nhau với tôi ở siêu thị cho tôi!!!!Cho anh một ngày!!!!-vẫn là cái giọng vẻ ra lệnh ấy- rồi cúp máy luôn làm người bên kia ngơ ngơ ngác ngác chẳng hiểu mô tê gì...nhưng cũng phải làm theo=)))...

Chỗ nó nè!!!!

Như đã nói , đúng 1 tiếng sau,hai đứa nó tập trung tại chỗ cũ,nhỏ Mai than :

-No quá mì ơi!!!!!!!!

-cho mày chết!!!!ăn cho lắm vào nghẹn chết luôn đi!!!!-nó không quan tâm đến con bạn mình

-Xì!!!hay là có anh nào rồi nên quên luôn con bạn thân này??????-nhỏ làm nó nhớ ra việc cần “buôn dưa lê”

-Mầy ơi!!!tao vừa cãi nhau với một thằng hâm mà!!!Chuyện là thế này.....blah.....blah..........-nó tuôn một tràng ra,xong nhỏ Mai cười sặc sụa.....

Bây giờ hơn 10 h rồi, nó với nhỏ đi ăn sau đó chơi bao nhiêu là thứ:công viên,nhà ma,.........Đến tận 8h tối mới về,mệt nhừ cả người!!!Về đến nhà không nói không rằng cả hai chạy lên phòng tắm rửa ,sau đó ăn cơm tối.....Lắp đầy cái dạ dày rồi thì nó với nhỏ ra phòng khách ,nó ngồi chơi game”hoa quả nổi giận”,còn nhỏ thì ngồi suy nghĩ gì đó làm nó khó hiểu nhưng cũng không hỏi....bỗng như bắt được vàng ,nhỏ nhảy cẫng lên nói mà như hét vào mặt:

-Chết!!!tao quên !!!Bố mẹ tao với mày nói là mình phải đi học!!!!

-Cái gì???????học,học,học hoài,chán ghê!!!!!!-nó than,nói gì thì nói từ năm 13 tuổi nó đã có mấy cái bằng nổi tiếng rồi,học làm gì nữa??????Nhưng thôi,bố mẹ nói thì phải làm thôi!!! không lại bị tống về Mỹ thì toi!!!!

-Học trường nào????????-nó

-K&Q ,trường này dành cho giai cấp quý tộc như bọn mình!!!-nhỏ

-Bao h học?????

-Mai học luôn

-Đơn nộp học?????? ( vốn dĩ nó hỏi mấy câu này vì muốn kéo dài thời gian để còn có thể vui chơi thoải mái nhé)

-Quản gia Lâm nộp trước khi chúng ta về VN rồi!!!

-Sách vở????????????

-Qg Lâm mua

-Đồng phục?????

-Đến trường thay sau

....blah........blah........blah...............................hai con vẹt một con hỏi một con đáp,mà con hỏi không ai khác là nó,con còn lại là ai thì....(tự biết),chỗ nó thì không lo gì về ngày mai rồi!!!Vì chúng nó là những đương kim tiểu thư cơ mà,muốn gì có đó ngay.......Chỗ hắn thì sao nhỉ??Hắn đang chán nản nằm trong phòng,nghĩ mông lung......Bỗng:

Nhiều khi anh mong được một lần nói ra hết tất cả thay vì,

Ngồi lặng im nghe em kể về anh ta bằng đôi mắt lấp lánh....

Đôi lúc em tránh ánh mắt của anh...

Vì dường như lúc nào em cũng hiểu thấu lòng anh.....

Không thể ngắt lời càng không thể để giọt lệ nào được rơi.....

Phía sau một cô gái-Nhạc chuông điện thoại của hắn vang lên....-Alo

-Thưa cậu chủ những gì về cô gái đó tôi đã gửi qua mail ,ngoài ra cô ta còn là học sinh mới của trường cậu chủ đang học!!!!-giọng người đàn ông mà hắn đã ra lệnh điều tra nó...

-Xếp cho cô ta học lớp của tôi.

-Vâng-ông ta nói xong thì hắn cúp máy luôn...Tiện có cái máy tính bên cạnh hắn mở ra xem...Hm....Trần Bảo Uyên....17 tuổi...tiểu thư của Trần gia....mới chuyển từ Mỹ về,chủ tịch là Trần Minh Khải,phu nhân là Đỗ Tú Vân....năm 7 tuổi gia đình chuyển sang Mỹ ....”là cô ấy!!!cô ấy trở về rồi!!Mà sao lại không nhận ra mình???.......”

-Em được lắm !!!Dám quên tôi!!!Tôi sẽ bắt em phải nhớ ra !!!!Xem tôi thu phục em thế nào nhé.Hani!!!!-hắn nói trong đầu sớm tính kế .....*ngửi mùi nguy hiểm*......

Những ngôi sao lấp lánh như tô điểm cho bầu trời đen.Mặt trăng sáng tỏ như soi sáng mọi vật,khung cảnh ban đêm khép lại một ngày đầy thú vị!!!!!!Ngày mai sẽ như thế nào?Ngôi trường mới sẽ ra sao????Nó sẽ gặp cản trở gì???...Đọc chap sau thì biết.......

________________________________________________________________________________________

GTNV-nam chính:hắn-Nguyễn Vũ Nam Phong:17 tuổi,công tử của Nguyễn gia ,tập đoàn đứng thứ nhất xa xỉ trên thế giới,ngang bằng với Trần gia của nó,đẹp trai vỡ mặt,thay bồ như thay áo ,sáng một con ,chiều một con,nhưng khi gặp nó thì hết nhé.Sở hữu chiều cao khiến người ta nể phục:1m78,thông minh,học giỏi(cái này có từ nhỏ rồi),có hôn ước với ột cô bé từ nhỏ nhưng cô bé đó qua Mỹ........khi trở về thì hắn phải tìm cách cho cô nàng nhận ra hắn.....

Ba nó:Trần Khải Minh-chủ tịch,nghiêm khắc nhưng yêu con gái ,luôn muốn những gì tốt nhất cho con....

Mẹ :Đỗ Tú Vân-như ba nó .......

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.