-Mày nói sao ? Chỉ là đóng chung clip thôi á? Như Ý tóm lấy nó, rú lên như bắt gặp một sự thực khó tin.
-Vậy là mày có cơ hội rồi đó.Hải vừa nói vừa chăm chú cắt móng tay.( Thấy liên quan???)
-Mạch Nha, ông trời thương mày nên chỉ dọa nạt tí thôi.Nếu lần này mày không bắt lấy thì mất thật đấy.Như Ý tận tình khuyên bảo con bạn mình.
-Tao…Nhưng mà tao phải làm thế nào? Chẳng lẽ ra chặn đường người ta rồi nói em thích anh ?
“ Cốp…cốp”.Hai cái đập bay vô đầu nó kèm theo tiếng đồng thanh:
-Đồ ngu.
-Áy du.Nó nhăn nhó : “ Ngon thì chỉ tao đi”.
-Ờ…tao chưa biết.Hải phán một câu khiến nó chỉ muốn lập tức phi nay cái dép vào mồm thằng bé.
-Chưa biết thì im nhá.Hai đứa mày…té.
Trước hiệu lệnh sấm sét của “ Đường đại ca”, hai tên kia lập tức chạy té khói. Sau khi đuổi hai cây quạt gió vô dụng ( chém gió mạnh quá ấy mà) nó lượn lờ trong trường cho đỡ chán thì lại gặp đúng Quang.
-Mạch Nha, mai là sinh nhật anh, em đi nha.Quang đưa cho nó tấm thiệp xanh da trời đẹp cực kì.
Nó nhận lấy toét miệng cười:
-Rõ thưa Quang đại ca.
Quang búng lên trán nó một cái:
-Anh có phải đầu gấu đâu mà gọi thế hả?
-Vâng, anh không đầu gấu, chỉ đang sử dụng bạo lực thôi.
-Anh chỉ búng nhẹ thôi mà.Hì hì, anh đi đây.
Quang xoa đầu nó, cười hì hì rồi đi, bước chân chậm rãi mà tao nhã.Nó…lảo đảo, lảo đảo.Trong con mắt mộng mơ của nó, đây chính là sự kiện hoàng tử mời lọ lem đi vũ hội.Cảm giác này thật… mô li phê.
…………….
Từng nét chì thanh mảnh hiện lên trên trang giấy trắng.Đây là cơ hội cuối cùng , nó có nên bắt lấy? Nên gửi hay không nên gửi đây? Nó nhìn con hạc giấy trắng, lòng băn khoăn vô cùng.
“Từ trong lòng em bao điều muốn nói anh nghe từ lâu
Mà bên cạnh anh bao người cứ đến vây quanh chẳng rời
Từng dòng thư xấu xí đơn sơ , những suy tư mà từng ngày em luôn mơ
Từng dòng thư cố ý ngây thơ, dịu dàng từ bao giờ
Có lẽ viết hết viết hết tâm tư ra đây
Cố gắng nói hết mong anh đón lấy
Nhưng anh vô tư có biết đâu, biết đâu mất công em lại buồn rầu
Có lẽ viết hết viết hết nhưng không trao tay
Cố gắng giấu kín riêng em biết đấy
Mai đây xa nhau sẽ nhớ ngay nhớ ngay
Giữ cho nhau ngày từng ngày
Có lẽ đã quá yêu anh.”
(Thư chưa gửi anh-Hòa Minzy)