Em Thuộc Về Tôi

Chương 10: Chương 10: Bắt cóc




-------------- 6:30am --------------

* Rầm , bụp * _ Mặt trời mới ló ngó bò dậy mà Kiều Anh và Phong đã tìm tới nó , cuộc chiến đánh đập của nhỏ Kiều mới chỉ là bước đầu , thực hiện b1 khoảng 20p mà nó vẫn nằm yên đôi lúc chỉ khều tay đánh nhẹ Kiều Anh rồi ngủ tiếp , b2 của nhỏ là giặt chiếc khăn thật ướt ko vắt rồi phi vào mặt nó , Phong ngoài cuộc nên chỉ biếc đứng cười , nó còn k chịu cựa quậy huống chi muốn nó tỉnh , hi vọng cuối cùng nhỏ Kiều Anh liền chọc nó

Ơ , Gia Bảo sao cậu về sớm thế tớ tưởng phải 2 , 3 ngày nữa cậu mới về mà _ Kiều Anh đứng phắt dậy bỡ ngỡ nhìn ra cửa

Nó nghe thấy 2 cái tên Gia Bảo liền ngồi phắt dậy , nó nhớ hắn lắm chứ đã mấy tuần ko có ai trêu chọc cùng nó , nó chỉ muốn có thể nhìn thấy hắn chạy đến ôm hắn nhưng nào ngờ đó chỉ là lời nói xạo của nhỏ Kiều Anh , nó hớn hở quay ra ngoài cửa nhưng ko thấy ai 1p 2p 3p nó định hình được mình vừa bị troll liền quay lại lườm huýt nhỏ Kiều , Kiều giờ chỉ dám nép vế sau Phong về Phong thì nụ cười đã biến mất trên môi khi nó phản ứng thái qua về cái tên Gia Bảo , nó giận dỗi bỏ vào nhà tắm 10p sau mới vscn xong nó đi ra vẫn thấy Kiều và Phong ngồi ở bàn chờ

2 người có chuyện gì ko mà tìm tôi sớm thế _ Nó vẫn hơi ngái ngủ

Bà quên chuyện hôm trước bà hứa rồi sao _ Kiều Anh xị mặt ra nói

Chuyện gì _ Nó cứ đứng ngơ ngác

Thì là cái chuyện chơi cờ vua bà thua đó _ Phong lí nhí đáp trả

“ Quay về quá khứ sau vài ngày hắn đi “

Hôm đấy là ngày đẹp trời tại 1 thư viện nhỏ ở ngay trung tâm thành phố, có 3 đứa học sinh đang loay hoay cắm cúi làm gì đó

Đây , chặn con này đi _ Phong lên tiếng bảo vệ thành của nó

Ông ko hiểu ván cờ của tôi _ Nó nói

Ông nhắc làm gì đảm bảo bà sẽ thua _ Kiều Anh cười rộn lên

Sau 15p hì hục thì cuối cùng nó cũng thua

Điều kiện là gì _ Nó xị mặt xuống nói

Chủ nhật này nói sau thôi tôi về trước à nghen _ Kiều Anh với Phong tạm biệt nó rồi về nhà

“ Quay lại hiện tại “ _ Nó như lục lại được mọi chuyện liền ngớ cả người ra

Còn đứng đấy , đi thay đồ đi _ Kiều Anh gắt lớn

Biết rồi mà đi đâu _ Nó gãi đầu gãi tai

Đi đi rồi sẽ biết _ Kiều Anh cười trừ

Nó suy nghĩ _ “ Tui biết tỏng rồi đi shopping chứ gì cái con người như bà tui chơi từ lúc mới lọt lòng chả lẽ tôi ko biết , nghe thấy shopping là tươm tướp tươm tướp lên “ _ Nói thế thôi nhưng nó cũng đang muốn đi mua vài thứ đồ còn thiếu trong nhà

Thay đồ xong tụi nó lấy xe riêng của nhà đi tới 1 khu đô thị chuyên bán quần áo hàng hiệu , nhỏ Kiều mắt sáng rực cả lên , lượn 1 vòng cuối cùng tụi nó cũng tìm đc 1 cửa hiệu ưng ý , ko chần chừ nhỏ Kiều phi từ ngoài vào trong shop bỏ mặc nó và Phong đi cất xe , nó với Phong bước vào cửa hiệu đã thấy Kiều sách 1 đống túi , làm 2 đứa mắt chữ A mồm chữ O , nó chạy tới chỗ Kiều hỏi nhỏ

Này , bà mua ủng hộ người nghèo hay nhà bà mới bị lũ quét mất quần áo giờ đi mua bù hả _ Nó tỉnh bơ nói với Kiều còn ko quên khuyến mại đôi mắt tròn xoe trông ngây thơ đáng yêu tới tột độ

Lũ quét nhà tôi thì nhà bà cũng sập lâu rồi _ Kiều Anh mắt trừng trừng quay lại lườm nó khiến Phong cũng thấy phát sợ

Lang thang được 1 lúc nó dừng chân tại 1 quầy bán vòng tay đôi , nó nhìn 1 lượt rồi lấy 1 bộ ra xem , chiếc vòng này được thiết kế thành hình vòng trái tim trên vòng còn có đính pha lê nhìn rất bắt mắt thế là nó quyết định mua cái vòng đôi này nó dự tính khi hắn về sẽ tặng cho hắn

Lượn phố cả 1 ngày trời cuối cùng nó lại nhờ Phong đưa Kiều về còn nó thì quyết định ra chợ mua vài thứ , đi dọc vài khu hàng nó lấy tiền ra mua rau thì bị 1 người khác giật chiếc ví nó đuổi theo tới cuối chợ thì là ngõ cụt , đang loay hoay tìm xem tên trộm có trốn ở đây ko thì

* Bụp * _ 1 động tác mạnh vào sau gáy nó khiến mắt nó choáng váng rồi ngất lịm đi

Nó tỉnh dậy đầu thấy đau , choáng váng hết cả đi xung quanh nó bây giờ tối thui , nhìn sâu vào trong đôi mắt có thể thấy nó đang rất sợ hãi , nó sợ bóng tối từ bé nó k thể nào ở trong bóng tối được , tay thì bị trói nó cố cựa quậy nhưng ko có ích đột nhiên từ đằng xa có tiếng bước chân và tiếng người nào đó phát lên

Canh trừng cô ta cho cẩn thận _ nó cố gắng lắng nghe đó là tiếng 1 người phụ nữ đang ở tuổi vị thành niên chất giọng có đôi chút thánh thót nhưng ko kém phần chanh chua , chưa định hình được gì cả người phụ nữ đó đã tiến về phía nó nhưng vì trong bóng tối lên nó ko thấy được mặt của người đó là ai nó cố với lên xem nhưng ko có ích gì

Tỉnh rồi sao _ Người đó nói

Cô là ai _ Nó gắt lên

Đừng nóng vội còn nhiều trò chơi phía sau _ Cô ta búng tay 1 cái đèn bật lên cùng lúc có 5 thằng con trai cao to đi tới , nó thấy đèn liền ngẩng đầu lên nhìn xem là ai nhưng buồn thay là cô ta đeo mặt nạ

Các người muốn làm gì thì làm _ Nói xong cô ta biến dạng , lũ người kia thì từ từ tiến về phía nó , 1 tên cầm tay hắn ghì xuống nó bị ghì liền lấy chân đá linh tinh , nhưng chẳng kháng cự lại được là mấy , tưởng như đã hết hi vọng nhưng đột nhiên cửa bên ngoài bật tung ra ánh đèn đường chiếu vào ko thấy rõ được mặt người đó , người con trai bước vào đánh đuổi từng thằng rồi nhấc bổng nó lên , ra tới ngoài nó cố gượng nhìn xem đó là ai nhưng lại ngất đi

~~~~~~~~~~~ Chúc các bạn đọc truyện vui vẻ ~~~~~~~~~~~

Những người đặc biệt trong chương 9

YnChimte

Soyeon243

mimitram

TrangMoon299

vuongtuankhai00

YunBii

JessicaLjnh2003

ChinYuHin

KieuLinh29

AoiChans

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.