Em Trai Quá Kiêu Ngạo

Chương 59: Chương 59: Thích hương vị nào




“Bà xã, em thích hương vị nào? Ô mai hay là chocolate?” Đột nhiên phía sau truyền đến một giọng nam trầm thấp giúp Minh Nhan giải vây.

Minh Nhan nhìn lại nơi phát ra tiếng thì thấy Mạc Dịch Hiên từ đầu kia đang đi về hướng này, thực tự nhiên tiêu sái đến bên cạnh cô, còn vô cùng thân thiết ôm thắt lưng cô, ánh mắt dịu dàng như nước, khiến Minh Nhan thất thần trong giây lát rồi theo bản năng mà đáp.

“Ô mai đi, chocolate rất ngọt, có vani không, vani cũng không tồi.”

Nói xong Minh Nhan liền ngây ngẩn cả người, bởi vì cô thấy trong tay Mạc Dịch Hiên cầm rành rành hai cái áo mưa (chắc mọi người biết áo mưa này là gì rồi a ~.~) Áo mưa vị ô mai? Áo mưa vị chocolate? Mà hình như cô còn vừa mới chọn một cái vị vani nữa chứ, ặc...... áo mưa.

Mặt Minh Nhan đỏ dần lên, ách, cô thật sự không ngờ Mạc Dịch Hiên lại hỏi cô thích áo mưa hương vị nào trước mặt mọi người, cho nên mới trả lời dựa theo sở thích ngày thường.

Nhìn hai người trước mắt đang cùng nhau trợn mắt há hốc, chắc chắn tám phần đã xem cô như một phụ nữ phóng đãng rồi, đến cái kia mà cũng nghiên cứu, ô ô...... Cô nhảy xuống sông Hoàng Hà cũng không rửa sạch, Minh Nhan bây giờ khóc không ra nước mắt nữa.

Vậy mà người nào đó còn mặt dày tiếp lời. “Nga, vậy chúng ta cùng đi qua đó xem nha, xem em còn có hương vị nào nữa thích hay không, rồi sẽ mua.”

Sa đầu nói với hai người đang ngơ ngác kia. “Thật ngại quá, không tiếp chuyện hai vị được nữa, chúng tôi đang vội mua vài thứ, về nhà còn cần dùng .”

Rồi thân mật ôm Minh Nhan trở lại khu đồ dùng sinh hoạt vợ chồng, còn bộ dạng như đang hiến vật quý cầm lấy một đống lớn đủ loại kiểu dáng mà hỏi ý kiến Minh Nhan.

“Mấy cái này đều là hương vani, em thích màu nào?”

“Màu lam có được không?”

“......”

“Không thích sao. Vậy màu hồng kia nha? Rất đáng yêu đó.”

“......”

“Vẫn không thích sao, chẳng lẽ em thích màu vàng?”

Minh Nhan bị hỏi đến phiền, lại có chút thẹn quá hóa giận gầm nhẹ. “Anh không cần hỏi tôi, có phải tôi dùng đâu.”

Mạc Dịch Hiên bí hiểm nhìn cô một cái, không nói gì chỉ lấy một hộp rồi một hộp đủ loại ‘áo mưa nhỏ’ hắn thích bỏ vào xe đẩy.

Minh Nhan nhìn mà muốn hộc máu, nhanh chóng giữ chặt tay hắn, hạ giọng hỏi. “Làm gì mà anh lấy nhiều như vậy a.”

Mạc Dịch Hiên thập phần nghiêm túc nhìn cô một cái, nghiêm trang nói. “Anh muốn vậy, em nói đúng, chưa dùng thì không thể biết được. Cho nên anh mua hết chúng về, dùng thử từng cái, nếu thấy cái nào dùng tốt thì lần sau sẽ mua cái đó là được.”

Minh Nhan nhìn mấy chục hộp ‘áo mưa nhỏ’các loại trên xe đẩy, nếu thực sự để cho hắn thử dùng từng cái vậy cô còn sống nổi sao? Cô cũng không mơ hắn chịu dùng thử đám ‘áo mưa nhỏ’này mà không cần cô phối hợp .

Vì thế nuốt nuốt nước miếng, nhếch miệng tươi cười nịnh nọt, làm nũng với hắn. “Ông...... Ông xã......”

Minh Nhan biết Mạc Dịch Hiên thích cô gọi hắn là ông xã, nhưng sao cô gọi lại cảm thấy vô cùng không được tự nhiên.

“Ân? Bà xã đại nhân có việc gì sao?” Quả nhiên người nam nào đó nghe thấy Minh Nhan làm nũng gọi hắn là ông xã thì tâm tình rất tốt.

“À, chúng ta không cần mua nhiều như vậy được không? Mua một loại thôi.” Minh Nhan kiên trì nói, phải nhanh chóng rời khỏi nơi này một chút, cô đã thấy có vài cặp tình nhân đang nhìn sang bên này, phỏng chừng là định đến để mua cái này, nếu nhìn thấy hai người đứng đây sợ những cặp kia sẽ ngượng ngùng. Haizz, hai người bọn họ đều trở thành chướng ngại vật rồi.

“Uhm, vậy được, bà xã đại nhân, em bảo nên mua loại nào? Cái này anh không có nghiên cứu.” Người nam nào đó thập phần khiêm tốn giao nhiệm vụ chọn lựa ‘áo mưa nhỏ’ cho Minh Nhan.

Anh không nghiên cứu, chả lẽ tôi lại nghiên cứu sao? Tôi cũng không phải biến thái, rảnh rỗi hay sao mà nghiên cứu cái này. Khóe mắt Minh Nhan run rẩy nghiêm trọng. Nhưng vì muốn đại ma vương nhanh chóng rời khỏi nơi này nên đành dũng cảm đảm nhiệm trọng trách chọn lựa.

Đầu tiên Minh Nhan lấy hết những hộp trong xe đẩy ra, sau đó cũng không thèm nhìn mà tùy tay cầm đại một hộp, bỏ vào xe đẩy, cứ vậy đi, vì dù có chọn loại nào thì cô cũng không có biện phát thoát khỏi vận mệnh bị chà đạp.

Mạc Dịch Hiên cầm cái hộp vừa mới bị bỏ vào trong xe đẩy lên xem một chút, chợt kinh ngạc mà nhìn Minh Nhan đang đi phía trước, thì ra bà xã đại nhân có khẩu vị này, xem ra hắn phải thật cố gắng rồi.

[Tác giả: Rốt cuộc Minh Nhan đã chọn cái gì a? Hắc hắc...... Muốn biết tình hình cụ thể cứ thong thả đợi mấy chương sau sẽ rõ.]


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.