5/9 Là ngày mà trường học đông đúc hơn bao giờ hết, ngay tại trường THCS PB tọa lạc ngay quốc lộ đã đông đúc nay càng nhộn nhịp hơn. tiếng cười nói,tiếng trao đổi lẫn vào tiếng xe cộ làm ồn ào hẳn một góc trời. năm nay là năm cuối cấp hai của Nhiên, với một con nhỏ lười học như Nhiên thì đây không phải là ngay vui mà là ngày uể oải như tra tấn. lười nhác vớ đại chiếc cặp cùng vỏn vẹn một cây bút, Nhiên rầu rầu đạp xe đến trường.
-Ê con quể, năm mới mà rầu vậy mầy _Ngân,con bạn chí cốt của nó từ đâu vọt tới.
-MỆT, mày nghĩ đi học vui à_ nó uể oải trả lời.
-GỚM, thôi đi cất xe_ thế là hai mẹ một mẹ hớn hở một mẹ mặt đưa đám đi cất xe và lục tục về lớp.
Ngay tại lớp 9a2
-CÁC BẠN ĐỨNG
-CHÚNG EM CHÀO CÔ Ạ
Xung quanh bắt đầu tiếng xì xầm to nhỏ về cô giáo chủ nhiệm, người hài lòng người không hài lòng, nhưng biết sao được, không hài lòng thì có mà chuyển lớp đi. năm nay cô chủ nhiệm là cô L dạy vật lí hiền lành và dễ thương. nó và Ngân được xếp ngồi gần nhau, ngân ngồi trước mặt nó và nó ngồi bàn cuối, vị trí mà nó rất yêu thích.
ÔI thôi con bạn của nó nổi tiếng là nhiều chuyện nhưng rất tốt bụng, ngồi trong lớp mà mẻ quay như chong chóng làm quen các kiểu, mắc mệt với mẻ luôn học chung năm thứ 4 rồi mà làm quen kiểu gì không biết. đến nổi cô giáo phải xuống tận chỗ nhắc nhở thì nó mới chịu ngồi ngay ngắn.
Hôm nay đến trường rất nhẹ nhàng là bầu lớp trưởng lớp phó, phân công lao động và chép thời khóa biểu rồi về. với con người lười như nó thì mấy việc này rất là mệt, lại còn lao động vớ vẩn..oải người
theo như mỏ con Ngân kể thì lớp trưởng là Khuyến mập, lớp phó là ngân, văn thể mĩ là Luân_bạn này rất đẹp trai và chơi guitar khá đỉnh và tất nhiên là chiều 2h sẽ đi lao động.
xong công việc cả lớp ai về nhà nấy ăn cơm để chiều đi hành xác cho ba cái việc vớ vẩn (lao động là vinh quang mà vớ vẩn gì bà?)
Đang lục tục dắt xe thì con quỷ ngân nó cũng không tha, lãi nhãi đi theo gì mà tao đói, cíu tao, ba má tao đi rồi. :)) định ăn chực nhà chị à. thế là nó đành phải để xe lại trường và phi lên chiếc đạp điện của con ngân để về nhà nó ăn cơm kịp chiều đi lao động. một ngày vô vị của nó trôi qua như thế!