Em Vốn Đã Là Của Tôi, Chạy Làm Gì Cho Mệt

Chương 32: Chương 32: Chương 31




Liễu bực dọc, nhìn tài khoản hơn 1 tỉ đô của mình. 1 tỉ là nhờ có trò vặt mà thành. Thật là lũ đàn ông ngu dốt, vì người đẹp mà bỏ ra số tiền có thể mua được tầm 5 hòn đảo. Thật ngu dốt ngu dốt ngu dốt!

Vũ bất mãn, tay với lấy điều khiển TV, bật kênh chìm. Anh đột nhiên mở to mắt, gọi tên Liễu.

-Wow! Liễu, em phải xem cái này!

Liễu hướng về màn hình. Là Volve. Có chuyện gì vậy?

“Trong trò chơi, cô đã bị thảm bại dưới tay của Blood Eyes II. Cô nghĩ sao khi mà thua trước hậu bối của mình như vậy?”

-Bình thường thôi. Blood Eyes II dù là hậu bối, nhưng tiềm lực ai ngờ lại lớn đến vậy.

“Nếu Blood Eyes II đang xem kênh này, cô sẽ nhắn gì?”

-Lần này em thắng trong vô thức. Nhưng lần sau hãy giữ bản thân tỉnh táo.

Liễu tắt TV đi, khuôn mặt tràn đầy nộ khí. Rõ ràng là cô có lấy lại được ý thức của mình vào lúc cuối cùng, dù là do có tác động bên ngoài.

Nhưng cảm giác ấy... Cảm giác tự do thả mình chém giết, dao sắc chém qua da thịt mềm, màu máu đỏ nhuộm tươi ánh bạc... Thật vô cùng tuyệt vời!

Thích những thứ như vậy, có đúng mình bệnh hoạn thật không? Hay là vì bản năng động vật ăn thịt? Những kẻ săn mồi với kẻ bị săn. Không đúng! Cả cô và Volve, đều là những kẻ săn mồi thực thụ. Đây có lẽ chính là cuộc tranh giành mồi. Chỉ là, phần thưởng không được như ý.

-Này, dưa hấu.

-Cảm ơn.

Liễu xúc từng miếng dưa ngọt lịm, đưa lên miệng. Dù vậy, cũng không ngăn được vị đắng chát của tâm tư.

...

-Đây là toàn bộ hồ sơ của công ty. Hai đứa giờ sẽ nắm trong tay 97% cổ phần. Ta 1%, Nhung 1% và Gia Thế 1%.

Liễu và Vũ nắm chặt tay. Chuyển giao công ty, chuyển giao cổ phần, chuyển giao trách nhiệm. Cho hai đứa trẻ mới có 22 tuổi đầu!

-Cảm ơn, ba.

-Hai đứa tự chia nhau cổ phần nhé.

-Vâng.

Hai người nhìn nhau, nở một nụ cười ranh ma.

-Liễu này, anh nắm 32%, Khắc nắm 32%, em thì hẳn 33%.

-Anh ở chi nhánh phía bắc, em phía nam. Có gì đến chi nhánh trung ương Bắc Kinh tụ họp.

-Khắc thừa kế công ty Gia Thế, nắm trọn 100% cổ phần. Cậu ta chia cho chúng ta 70%, em nắm 35%, anh nắm 35%.

-Chà, chúng ta được tin tưởng quá nhỉ!

Vũ nắm 35% công ty Gia Thế và 32% công ty Hắc Trung, Liễu nắm 35% công ty Gia Thế và 33% công ty Hắc Trung, Khắc nắm 30% công ty Gia Thế và 32% công ty Hắc Trung.

-Vậy nghĩa là, em nắm nhiều nhất nhỉ?

-Phải.

Liễu trầm ngâm một lúc, rồi lấy ra một hợp đồng.

-Bắt Khắc đọc, rồi kí. Cho ai đó làm công chứng... Ừm, nhờ anh ta vậy.

-Được.

...

Sau hai tuần chuyển giao công ty, chuyện đầu tiên họ làm, chính là bắt chủ tịch mới của Gia Thế kí hợp đồng.

Trong phòng họp, ai cũng bàn tán xôn xao về ba vị chủ tịch mới này. Ba người họ trẻ măng, lại còn không có kinh nghiệm.

-Trật tự!

Liễu nghiêm mặt, rồi quay sang Gia Khắc, nở nụ cười xã giao.

-Mời Gia tổng ngồi.

-Cảm ơn Hắc tổng.

Vũ bước vào phòng, ngồi bên cạnh Liễu.

-Chà, song Hắc tổng! Tôi phải gọi hai người như nào đây, Hắc tổng lớn, Hắc tổng bé?

-Ha ha! Cứ là Liễu và Vũ là được, Khắc à!

Ba vị tổng tài nở nụ cười thỏa mãn, khiến cho các đại lão phải bất ngờ vì mối quan hệ thân thiết này.

-Vậy thì hai người bắt tôi kí gì?

-Một bản hợp đồng nhỏ, không cần gì khác.

Thư ký đưa đến cho Khắc một bản hợp đồng. Anh nhíu mày, nở nụ cười có phần tức giận.

-Bộ thâm tình của chúng ta chưa đủ hay sao mà lại phải kí bản hợp đồng này? Chẳng lẽ hai người không tin tôi sao, hai vị Hắc tổng.

Gọi là Hắc tổng, tức là, giờ đây, họ chỉ là những con người đứng trên thương trường.

-Gia tổng, anh có lẽ có hiểu nhầm đâu đó. Đời này, không một ai đáng tin hoàn toàn.

-Hắc tổng lớn, tôi cũng nghĩ hai người hồ đồ. Hai người chia cho tôi 32% cổ phần, một con số vô cùng lớn. Chỉ riêng quỹ đen của Hắc tổng bé cũng chưa đáng giá bằng 1% cổ phần đâu!

Hai người nhíu mày. Quả thật 32% cổ phần của công ty Hắc Trung không hề nhỏ.

Một số đại lão lên tiếng hỏi:

-Rốt cuộc tài khoản của Hắc tổng là bao nhiêu?

-Hơn 1 tỷ đô. Các người làm tại công ty này, tai to mặt lớn, nhẽ ra phải biết 1% là như nào chứ?

Các đại lão giật thót trước cái trừng mắt của Liễu và Vũ, lập tức im miệng.

-Nhưng tại sao? Tôi cũng tin tưởng hai người mà giao tới 70% cổ phần đấy thôi!

-Nếu như vậy thì quá đơn giản. Nếu cả hai bên cùng tin tưởng nhau, thì làm gì có chuyện hợp đồng. Căn bản là vì chúng tôi cần xác thực.

-Nếu tôi không đồng ý?

-70% cổ phần nhà cậu sẽ mất. Kể cả khi cậu lấy ra 32% của chúng tôi, vẫn còn 64% còn lại để làm vốn đầu tư.

Khắc khẽ nhắm mắt, thu gọn mình vào ghế. Cả cơ thể mảnh mai như muốn nhập vào cái ghế luôn.

-Ha ha!! Đúng là song sinh Hắc gia!! Hai người được lắm! Được thôi, tôi kí.

-Em biết mà! Anh dễ mềm lòng! Thảo nào hai người được dân mạng ship là phải!

Vũ véo mạnh vào eo Liễu. Liễu hét toáng, rồi quay sang cho Vũ một bạt thẳng cánh cò bay.

Khắc hắng giọng, đưa bản hợp đồng cho thư ký.

Liễu và Vũ cũng bình tâm lại, vuốt ngực, rồi cùng kí luôn vào bản hợp đồng.

-Công chứng viên đâu?

-Xin phép.

Một chàng trai đứng dậy. Là Ngân. Anh bước đến chỗ hai vị Hắc tổng, lấy ra cây bút của mình.

-Kia là... Hà tổng!

-Lạy chúa! Một bản hợp đồng là lại khiến một tổng tài làm công chứng viên! Rốt cuộc bốn người này như nào.

Tất cả mọi người đều ồ òa hết cả lên.

Nhưng ba người vô tâm vô phế kia lại nghĩ khác.

“Chỉ là một thằng sẽ kết hôn với Liễu, sau này đằng nào chả là em rể.”

“Chỉ là Ngân thôi mà!”

“Chữ kí đẹp thật...”

Hiu hiu, một mảng tối đen buồn đời...

...

-Ha ha! Năm ngón tay in trên mặt Vũ này!

-Im đi đồ thụ lòi!

Khắc liên tục trêu chọc Vũ trên đường tới căn tin. Khắc muốn ăn thử đồ ở đây xem như thế nào. Các vị đại lão tiếp bước đằng sau, bất ngờ vì họ có thể nói chuyện với nhau bình thường, chọc ghẹo nhau bình thường, hơn hết là có thể khoác vai nhau như những người bạn, bạn rất thân, bạn thân nhất vũ trụ.

Những ánh nhìn soi mói, thậm chí là tiếng flash máy ảnh cũng không hề bị che giấu.

“Đồng nghiệp hảo hảo đáng yêu ~”

Nhân lúc Khắc và Vũ không để ý, Liễu giơ điện thoại lên, cho mọi người xem tài khoản weibo của mình. Một số người nhận ra, bất ngờ vô cùng.

-A! Hắc tổng nữ là...

-Suỵt!

Liễu nở nụ cười ranh ma, đưa ngón trỏ đặt lên môi.

“Piu!” một tiếng, mũi tên của Cupid trúng ngay trái tim hàng vạn cô gái.

-Hắc tổng nữ hảo soái!

-Cô ấy còn là FuFujoshi* cực nổi tiếng trên weibo đấy!

-Là cô ấy hả? Cộng đồng hủ nữ tự hào ghê! Có Hắc tổng nữ là hủ!

Liễu nở nụ cười thật tươi, tách khỏi hai đứa kia. Cô lại gần một nhóm nhân viên nữ đang tranh luận.

-Cô ấy đang lại gần kìa!

-Xin số đi! Cả wechat, hay wangwang cũng được!

Liễu nhếch môi, lấy trong túi một tờ giấy nhỏ.

-Đây là số điện thoại cá nhân của tôi, acc wechat và weibo cùng tên, mọi người cho tôi số và acc được không?

-Tổng tài xin số của mình...

Cả nhóm đồng nghiệp ấy ngất đồng loạt.

...Bonus...

Bé Chymte: “Hắc tổng!! Không ngờ ngài chính là FuFujoshi trong truyền thuyết!”

FuFujoshi: “Hắc hắc”

Bối Bối: “Ngoài giờ làm việc thì gọi Hắc tổng như nào?”

FuFujoshi: “Cứ gọi là Liễu tỷ:)”

Bảo bối nhi: “Liễu tỷ đầy đủ là Hắc Vũ Đình Liễu phải không? Tên hay quá!”

FuFujoshi: “Dựa vào công lòi-san hết đấy.”

Bé Chymte: “Là sao?”

FuFujoshi: “Lúc công sinh ra thì mưa, lúc tỷ sinh ra thì hết mưa.”

Bảo bối nhi: “Trùng hợp vcl!”

FuFujoshi: “Tỷ biết.”

FuFujoshi: “Tỷ có thứ muốn cho nghe.”

FuFujoshi: “Hắc hắc”

Bảo bối nhi: “Nghe mờ ám quá!”

Bé Chymte: “Tỷ bonus gì vậy?”

Bối Bối: “*~*”

FuFujoshi: “Hồi còn bé, bọn này tắm chung với nhau. Và ta nghe thấy chúng nó trò chuyện vô cùng “chong xáng“...”

Bối Bối: “Là gì???????”

FuFujoshi: “Là cổ phần của Trương gia tụt dốc không phanh**!! Ka ka ka!! Nói về điểm nhạy cảm như vậy trong lúc tắm! Lãng mạn quá!”

Bối Bối: “Cơ bản thì vẫn là tổng tài.”

Bé Chymte: “Lầu trên cùng ý kiến.”

Bảo bối nhi: “...”

...

*Fujoshi nghĩa là hủ nữ tử, mà fufu là tiếng cười vô cùng d*m của đám hủ khi nhìn thấy hai đứa con trai sát lại gần nhau.

**Cổ phần tụt dốc chính là điều vô cùng bức bối của mọi người ngày nay >^<

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.