Chương 905: Ấm áp mà hắn tạo nên (5)
Cô không nghĩ hắn lại đoán đúng như vậy, cô phải bỏ ra rất nhiều sức lực mới có thể trả lời lại một chữ ừ.
Sau đó, hắn liền gửi cho cô một chuyện cười.
Đêm đó hắn và cô nói chuyện đến hừng đông, ngày hôm sau mặc dù cô đi làm với đôi mắt sưng đỏ nhưng mà tâm trạng vẫn thoải mái rất nhiều.
Lại sau đó, mỗi khi cô giật mình tỉnh giấc vì ác mộng, sẽ lại mở game lên.
Đúng lúc hắn đều ở đó, chỉ cần cô login, hắn sẽ tán gẫu với cô.
Thời gian dần trôi qua, tất cả những nỗi đau cũng dần được xóa mờ, nhưng Hứa Ôn Noãn biết, cô có thể vượt qua được những nỗi đau từ những cơn ác mộng kia nhanh như vậy đều nhờ Linh Độ.
Sau đó có một ngày, cô không hề thấy ác mộng nữa, ngủ thẳng giấc, lúc tỉnh dậy vẫn có thể nhìn thấy những tin nhắn chuyện cười mà hắn đã gửi tới lúc ba giờ sáng.
Có thể lúc trước cô thường thức dậy vào thời điểm đó nên những tin nhắn thường bay đến vào ba giờ đúng sáng, không hơn không kém, còn chính xác hơn cả đồng hồ báo thức.
Lâu dần, đó đã trở thành bí mật giữa hắn và cô, cho đến bây giờ… không muốn không biết, Hứa Ôn Noãn mới chợt nghĩ ra: thì ra Linh Độ đã bầu bạn với cô 400 đêm rồi ha. . .
Trước đây lúc Ngô Hạo theo đuổi cô liên tục ở bên cạnh cô 60 ngày không rời, cô đã thấy đó là kỳ tích rồi.
Không ngờ, bây giờ Linh Độ lại lập nên một kỳ tích mới.
Nhất thời, Hứa Ôn Noãn lại có một cảm giác ấm áp bao phủ trái tim mình khiến cho trái tim cô trở nên mềm mại, lại đập nhanh hơn.
Cho dù bây giờ đêm hôm khuya khoắt, cho dù cô vừa tỉnh lại từ cơn ác mộng, cô lại không còn chút đau xót nào nữa mà trong lòng lại cảm thấy đủ đầy, lần thứ hai cảm giác được sự ấm áp mà không phải từ Ngô Hạo.
Cô còn tưởng rằng cả đời này của cô sẽ không bao giờ có thể được hưởng thụ cảm giác đó lần nữa.
Không ngờ, lại có một người cứu vớt cô như vậy.
Cho dù trong nhà chỉ có một mình cô nhưng cô lại không có cảm giác lạnh lẽo, thậm chí cô còn cảm thấy đèn đuốc giữa đêm khuya lại có chút sinh động đẹp đẽ.
Hứa Ôn Noãn cầm ly nước, nhìn chằm chằm ngoài cửa sổ một lúc lâu mới hồi phục lại tinh thần.
Bởi vì ánh sáng đèn trong phòng có một cái gương.
Cô nhìn qua cửa sổ, còn có thể nhìn thấy một nụ cười yếu ớt trên khuôn mặt mình qua phản chiếu của chiếc gương đó.
Cô cảm thấy đây thật sự là một chuyện rất khó tin, mắt không kiềm chế được mà trợn to, qua một lúc lâu, mới đưa tay lên sờ sờ mặt mình, đụng vào môi mình, mắt Hứa Ôn Noãn có một cảm giác ấm nóng.
Đúng là cô rất hài lòng… từ khi yêu một người 10 năm hóa thành phản bội, cô đều không vui hai ba năm.
Có thể được như bây giờ, cô đã hài lòng lắm rồi.
Cô vẫn cho là cuộc đời sẽ không có chuyện vui nào tồn tại mãi, cứ như vậy đi, cô muốn mình vui vẻ.
Có thể niềm vui đến từ người chưa từng gặp mặt, nhưng ít nhất từ thất tình, từ mất con, lúc này cô có thể vui vẻ lại rồi.
Hứa Ôn Noãn bỗng nhiên cảm thấy cảm động những gì mà Linh Độ đã làm cho mình đến muốn khóc.
Hứa Ôn Noãn nghĩ rằng có thể Linh Độ lúc này đã ngủ rồi nhưng cô vẫn gửi cho hắn một tin nhắn: “Cảm ơn anh!”
-
Từ sau cơn ác mộng đêm đó, những ngày gần nhất tâm tình của Hứa Ôn Noãn ngày một tốt hơn nhiều.