Cố Dư Sinh bỗng dưng không còn sức nói chuyện nữa, gật đầu với Tiểu Vương một cái, ý nói hắn còn nhớ nhưng cũng không nói gì.
“Cố tổng, không phải lúc đó anh hoài nghi chuyện này có liên quan gì đến
thư ký Tần sao? Còn cố ý nói tôi điều tra lai lịch của mình người kia và những người mà họ đã tiếp xúc qua, thế nhưng không phải có mấy người
không bị cảnh sát bắt không phải sao? Có một người trong nhà có tiền,
thời gian ở trong ngục cũng có biểu hiện tốt nên hai ngày trước đây đã
được thả ra, tôi có ý dặn người theo dõi hắn, ban đầu hắn sinh hoạt rất
bình thường, tiếp xúc một thời gian lâu mới thấy hắn không phải là người đàng hoàng, mỗi ngày đều đánh bài uống rượu, hôm qua em được người theo dõi báo cáo lại, nói lúc hắn ở trong quán rượu nhìn thấy người kia là
Lực Ca, hơn nữa Lực Ca còn rất khách khí với tên đó, còn đưa cho hắn
thuốc, và một bình rượu ngon.
Lực Ca?
Cố Dư Sinh tuy rằng
không ở trong thế giới kia nhưng cũng đã từng nghe qua cái tên này, hắn
là một trong những cái tên lớn của thế giới không ánh sáng.
Sau
khi Tần Chỉ Ái có chuyện, Tiểu Vương cũng đã điều tra mấy người kia, còn có tài liệu lý lịch, xuất thân cực kỳ bình thường, hơn nữa cũng đã lăn
lộn nhiều năm trong giang hồ, cũng toàn là côn đồ giang hồ.
Theo lý thuyết, tên đó phải cung kính với một đại nhân vật lớn như Lực Ca, tại sao Lực Ca lại phải khách sáo với tên đó?
Cố Dư Sinh dù không lên tiếng nhưng nhìn thấy Tiểu Vương cau mày, có thể
đoán được trong lòng hắn đang nghĩ gì, ngay sau đó lại mở miệng nói:
“Bọn họ đều là đại ca, tại sao lại phải chăm sóc đặc biệt một tên giang
hồ du côn như vậy chứ, nhất định là do tên kia vì hắn mà bán mạng làm
một chuyện, mà chuyện lớn đó chính là bắt cóc thư ký Tần, thế lực đối
phó với thư ký Tần, căn bản không phải là mấy người đó mà là Lực Ca…”
“Thư ký Tần và Lực Ca chưa bao giờ gặp nhau, không có thù oán gì, e rằng Lực Ca không phải vì tư thù mà là có người cho hắn một số tiền để hắn ra
tay. . .”
“Vì vậy tôi đã tra xét tài khoản ngân hàng của Lực Ca,
phát hiện hai ngày trước có một số tiền lớn được chuyển vào tài khoản
của hắn, mà khoản tiền kia lại được chuyển từ một tài khoản của người
dân ở thành phố S.”
Tiểu Vương nói đến đây, chần chừ một chút, hình như có gì khó nói.
Cố Dư Sinh càng nhíu mày, ngước mắt nhìn Tiểu Vương một cái, ra hiệu cho hắn nói tiếp.
Tiểu Vương mím môi một hồi, hít một hơi thật sâu, sau đó liền nói một lời
kinh người: “Một người dân bình thường làm sao lại có thể có nhiều tiền
như vậy, điều này tất nhiên là không hợp lý, cho nên tôi lại điều tra
một hồi, tìm tất cả các bạn bè và người thân của cô ta, trong đó tìm
thấy được một cái tên quen thuộc.
“Người đó chính là Chu Tịnh.”
“A, không, Cố tổng, chính xác mà nói phải gọi làChuThải Hà.”
“Cô ta ở thành phố S, mà người kia là họ hàng xa của cô ta. Cô ta đổi hộ
khẩu từ thành phố S đến Bắc Kinh, sau đó còn đổi cả họ tên.
Dừng một chút, Tần Chỉ Ái nói hết toàn bộ: “Mà Chu Tịnh này chính là người quản lý của Lương tiểu thư.”
‘Hơn nữa, trong quá trình điều tra, tôi còn vô tình biết được Chu Tịnh và Lực Ca đã từng học chung cấp ba.”