Chương 917: Chúng ta gặp mặt đi (7)
“Tôi chuẩn bị xong rồi.” Hứa Ôn Noãn vừa nói xong, liền có tiếng nhạc nền nhẹ nhàng vang lên, qua mười mấy giây, cô mới nói tiếp: “Tuổi thanh xuân của tôi phải kể từ 13 năm về trước.”
“Khi đó tôi học lớp 10, lúc đó có một học sinh lớp 12 theo đuổi tôi, học sinh đó rất tuấn tú, trong trường có rất nhiều nữ sinh thích hắn, đến khi anh ấy theo đuổi tôi được nửa năm thì tôi đồng ý làm bạn gái của anh ấy.”
“Anh ấy gặp tôi rất thường xuyên, chúng tôi rất ít khi cãi nhau. Lần thứ nhất chúng tôi cãi nhau là vì anh ấy tốt nghiệp cấp ba, lên đại học.”
“Hai năm sau, khi tôi học đại học, bởi vì hộ khẩu của tôi bở Bắc Kinh nên lúc đó dù điểm của tôi có đủ vào trường đại học tốt hơn ở Bắc Kinh, nhưng tôi vẫn vì anh ấy mà đến Thượng Hải học.”
“Tôi và anh ấy không học chung trường, khoảng cách cũng khá xa nhưng mỗi tuần anh ấy sẽ đều đến thăm tôi.”
“Sau hai năm, anh ấy tốt nghiệp đại học, lại bắt đầu đi làm, anh ấy vì muốn thường xuyên gặp tôi mà thuê nhà trọ ở gần trường của tôi. Lúc đó tuy rằng anh ấy không có tiền nhưng mà vẫn dành tiền sinh hoạt hằng tháng của mình ra mua cho tôi rất nhiều quà.”
“Sau khi tôi tốt nghiệp đại học xong, cũng ở lại Thượng Hải công tác, nhưng mà một năm sau anh ấy lại muốn quay về Bắc Kinh để gầy dựng sự nghiệp, tôi cũng không có ý kiến, chẳng ngần ngại đi theo anh ấy về Bắc Kinh, những ngày đầu mới bắt đầu làm việc, chúng tôi vẫn có thể chịu đựng được gian khổ, công ty của anh ấy cũng từ đó mà ngày càng phát triển, càng ngày càng làm được nhiều tiền.”
Hứa Ôn Noãn nói tới đây, dừng một chút, rất lâu, sau đó mới tiếp tục nói: “….Anh ấy còn cầu hôn tôi, còn đưa cho tôi một chiếc nhẫn kim cương cực kỳ lớn, chúng tôi định năm sau ngày mười bốn tháng hai thì kết hôn.”
“Nhưng còn chưa đợi được đến lễ thành hôn của chúng tôi, tôi lại phát hiện anh ấy ngoại tình.”
“Ngay lúc đó, tôi thật sự rất đau khổ, tôi không thể nào tưởng tượng được tại sao chuyện như vậy lại có thể xảy ra với tôi, tôi bắt đầu trốn tránh, thậm chí còn muốn lựa chọn tha thứ.”
“Tôi thật sự muốn cho rằng chưa hề có chuyện gì xảy ra, tiếp tục ở bên anh ấy, chỉ tiếc rằng, người mà anh ấy ngoài tình đã có thai với anh ấy. Lại càng vì tôi mà cô ấy bị hư thai.”
“Chính vào lúc đó, lại có một người đi vào cuộc sống của tôi.”
“Người đó là bạn của người tôi yêu, tôi để ý anh ấy là do lúc cô gái kia bị hư thai, anh ấy đã ở bên cạnh tôi, chăm sóc cho tôi.
Bạn của hắn? Lúc Tưởng Tiêm Tiêm sẩy thai người đó đã chăm sóc cô?
Ngô Hạo nhíu mày, đột nhiên nghĩ ra.
Lục Bán Thành.
“Tôi và người đó xảy ra chuyện, có một thời gian tối nào tôi cũng nằm mơ thấy ác mộng.”
“Lúc bạn trai cũ cầu hôn đã đưa cho nhà tôi một triệu tiền sính lễ, cha của tôi lại đi đầu tư hết vào cổ phiếu, tôi vì muốn trả lại tiền cho nhà trai mà tìm người đó giả kết hôn, tôi thật sự rất tin tưởng người bạn này, nhưng vào đêm khi chúng tôi vừa mới đăng ký kết hôn xong thì người đó lại cưỡng… bức tôi.”
Ngô Hạo giật mình quay đầu, nhìn về phía radio.
Cưỡng bức? Lục Bán Thành cưỡng bức cô?
“Nửa tháng sau tôi phát hiện mình mang thai, lúc đó tôi cực kỳ hận người đàn ông kia, tôi chỉ muốn nhanh chóng rời khỏi anh ta càng sớm càng tốt, tôi không có cách nào đối mặt với đứa con trong bụng, liền đến bệnh viện phá thai. . .”
Trong nháy mắt, Ngô Hạo không thể nào thở nổi nữa, cả người hóa đá không nhúc nhích nổi.