Ép Yêu 100 Ngày

Chương 1031: Chương 1031: Cô ấy là chị dâu của tôi (1)




Chương 1031: Cô ấy là chị dâu của tôi (1)

 

 

[Tần Gia Ngôn: “Nếu không phải anh vẫn còn hy vọng với em thì từ lâu anh đã kết hôn sinh con, sống một cuộc đời yên ổn rồi.]

 

-

 

“Tần tiên sinh, trước khi buổi phỏng vấn này kết thúc, tôi muốn hỏi ngài một chuyện liên quan đến vấn đề riêng tư một chút, không biết có được không ạ?” MC của chương trình mỉm cười nhìn Tần Gia Ngôn là doanh nhân tiêu biểu trong giới tài chính hai năm liên tiếp hỏi.

 

Tần Gia Ngôn nhu hòa nhìn cô ấy, tao nhã ngồi trên ghế salon bình tĩnh thong dong như một ngôi sao thần tượng, ôn hòa lễ phép gật đầu, trả lời: “Được chứ.”

 

“Trong tài liệu của anh thì tháng sau đã là sinh nhật thứ ba mươi của anh rồi, đến bây giờ anh vẫn còn chưa lập gia đình, có phải vì trong lòng anh đã thích một người rồi không?”

 

Tần Gia Ngôn vẫn giữ vững phong độ của mình, mỉm cười, đối mặt với câu hỏi của MC, hắn hoàn toàn chẳng cần nghĩ ngợi gì đã mở miệng: “Không có”

 

. . . .

 

Lúc phỏng vấn xong ra về đã là 11 giờ khuya.

 

Tài xế chờ ở trước cửa phòng thu, nhìn thấy nhân viên vây quanh Tần Gia Ngôn, liền xuống xe, mở cửa xe phía sau ra.

 

Tần Gia Ngôn bắt tay chào hỏi từng người nhân viên trong phòng thu xong liền khom người ngồi vào trong xe.

 

Tài xế lên xe xong liền khởi động xe, vừa nói: “Tần tiên sinh, Cố phu nhân vừa gọi điện thoại tới nói ngài tối nay đến chỗ cô ấy ngủ đi.”

 

Cố phu nhân mà tài xế nói chính là chị của hắn, Tần Chỉ Ái.

 

Tần Gia Ngôn chỉ ừ một tiếng, ý nói hắn cứ làm theo ý của Tần Chỉ Ái.

 

Xe được lái đi, Tần Gia Ngôn ngồi phía sau cúi đầu nhìn điện thoại di động một lúc lâu, sau đó lại dựa vào ghế xe, nhắm mắt dưỡng thần.

 

Xe chạy không biết được bao xa, trong đầu của Tần Gia Ngôn bỗng nhiên lại nhớ đến câu hỏi của vị MC lúc nãy: “Tần tiên sinh vẫn cứ độc thân lâu như vậy, có phải vì trong đáy lòng đã có người mình thích rồi không?”

 

Lông mày tinh xảo của Tần Gia Ngôn khẽ động, vẫn vững vàng ôn hòa nhưng trong lòng hắn lại có chút ngổn ngang, có điều trong chớp mắt, hắn liền có thể bình tĩnh lại, khôi phục lại dáng dấp tự nhiên lễ phép, hắn quay đầu nhìn ra ngoài cửa sổ, mở mắt ra, nhìn cảnh đêm không ngừng lùi về phía sau ngoài cửa sổ, trong lòng lại nhớ đến câu trả lời lúc nãy mà hắn đã nói với vị MC kia: “không có.”

 

. . . . .

 

Về đến nhà, tất cả mọi người đã ngủ rồi.

 

Tần Gia Ngôn rón rén lên lầu, vào phòng mình, tắm nước nóng, nằm lên giường, xem tin tức trong điện thoại một chút, sau đó nằm xuống ngủ.

 

Ngủ không biết bao lâu, Tần Gia Ngôn lại nằm mơ.

 

Trong mơ, là một cô gái mặc quần áo trắng, cười dịu dàng với hắn, mỗi lần nói chuyện với hắn đều sẽ gọi ngọt ngào trước: “Gia Ngôn!”

 

Từ nhỏ đến lớn, ngoài cha hắn đã mất, mẹ hắn và người chị mà hắn yêu thương nhất đều gọi hắn là “Gia Ngôn”,  nhưng tiếng gọi của cô gái này lại từng chút từng chút đâm vào nơi yếu ớt nhất trong tim hắn.

 

“Gia Ngôn, hôm nay chúng ta ăn thịt kho tàu được không?”

 

“Gia Ngôn, chiều hôm nay anh nhớ giữ chỗ trong phòng tự học cho em đó nha.”

 

“Gia Ngôn…..”

 

“…”

 

“Gia Ngôn, chúng ta chia tay đi.”

 

Cô ấy cười, bỗng nhiên biểu hiện lại trở nên tuyệt tình, cô nói những câu này xong liền không để ý đến hắn có cố gắng giữ cô lại bao nhiêu, liền quay người rời đi.

 

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.