Tần Chỉ Ái đương nhiên sẽ không đứng ở bên ngoài nhìn xem, cô không hề nghĩ ngợi mà nhào lên giúp Hứa Ôn.
Tần Chỉ Ái ngày đó, tóc dài chỉnh tề ngang thắt lưng, lại bị Tương Tiêm Tiêm đánh lung tung, nắm lấy được tóc.
Cô đau đến hít một hơi, lỡ hét lên một tiếng, dẫn đến sự chú ý của nam sinh đang ở một bên uống rượu, hắn hất mạnh ly rượu, rất nhanh đã văng lên trên người ba nữ sinh.
Tương Tiêm Tiêm được anh cô ta bảo vệ ở sau lưng lên tiếng tố cáo, Hứa Ôn được Ngô Hạo ôm vào trong ngực đòi chân tướng giải thích, chỉ có một mình Tần Chỉ Ái không có một người nào dựa vào, chỉ có thể không buồn hé răng đứng ở một bên.
Dường như Tương Tiêm Tiêm và Hứa Ôn đều cùng nhau kể khổ, sau đó anh trai của Tương Tiêm Tiêm và Ngô Hạo dường như không hề do dự mà mở miệng.
”Chuột, giải thích chuyện giữa bạn gái cậu và em tôi đi!”
”Lão Tương, cho tôi lời giải thích giữa em cậu và vợ tôi!”
Giây tiếp đó, anh trai của Tương Tiêm Tiêm và Ngô Hạo như đã diễn tập trước đó, trăm miệng một lời nói: “Không có khả năng!”
Lúc này, hai người chẳng những ngay cả lời nói đều nói giống như nhau, mà ngay cả ngữ khí đều không cho thương lượng như nhau.
Một đám người thường xuyên chơi chung một chỗ, rất quen thuộc, sợ anh Tương Tiêm Tiêm và Ngô Hạo trở mặt với nhau, liền có người đi lên lập tức hoà giải.
Nguồn đọc nhanh nhất truy cập : t.h.i.c.h.d.o.c.t.ruyen.com
Một mình Tương Tiêm Tiêm không phải là đối thủ của Tần Chỉ Ái và Hứa Ôn, đã ăn không ít mệt, cho nên lúc mọi người nói rằng cứ quên đi và Hứa Ôn im lặng không lên tiếng, thì Tương Tiêm Tiêm, vươn tay cầm lấy một bình rượu ở trên bàn đập vào mặt đất, nói lại một câu: “Ngay cả nghĩ cũng đừng có nghĩ!”
Có thể là Tương Tiêm Tiêm còn thích Ngô Hạo, cho nên không muốn làm Ngô Hạo chán ghét mình, sau khi mọi người tiếp tục khuyên bảo, cô ta quay đầu nói với anh trai mình, không biết là đã nói gì, nhưng sau đó anh trai cô ta liền chỉ chỉ tay về Tần Chỉ Ái, nói: “Vậy cô nói lời xin lỗi đi, nói xong thì bỏ qua việc này.”
Tần Chỉ Ái còn chưa mở miệng, thì Hứa Ôn ở trong ngực Ngô Hạo, giãy giụa, vô cùng tức giận nhìn về phía Tương Tiêm Tiêm: “Cô đừng có quá phận, Tương Tiêm Tiêm, tôi nói cho cô biết, đây là chuyện của cô với tôi, cô đừng có mà kéo Tiểu. . . . . .”
Hứa Ôn còn chưa nói hết tên “Tiểu Ái” của Tần Chỉ Ái, thì bỗng nhiên có cánh tay cầm lấy cổ tay của Tần Chỉ Ái, khẽ dùng sức kéo cô đến trước mặt Tương Tiêm Tiêm, rồi sau đó một ly rượu được nhét mạnh vào trong tay Tần Chỉ Ái.
Tần Chỉ Ái bị hành động như vậy, làm cho sửng sốt, một lát sau, mới quay đầu, nhìn về phía người mới nắm lấy cổ tay mình.
Là người từ khi cô đi vào ghế lô cho đến bây giờ, chưa nói quá một câu, cũng không nâng lên mí mắt một lần, chỉ lo hút thuốc - - Cố Dư Sinh.Nguồn đọc nhanh nhất truy cập : t.h.i.c.h.d.o.c.t.ruyen.com
Trong miệng hắn đang ngậm một điếu thuốc, dáng vẻ như không thấy cô đang nhìn hắn, hắn quay người nhìn sang chai rượu đế ở một bên, mở ra, rót vào trong ly rượu hắn vừa nhét vào trong tay Tần Chỉ Ái.