Ép Yêu 100 Ngày

Chương 1042: Chương 1042: Đi theo anh, được không? (2)




Chương 1042: Đi theo anh, được không? (2)

 

 

 

Hắn hận cô trước kia vì tiền mà gả cho người đàn ông như vậy, còn giận người đàn ông kia lại đối xử với cô như vậy.

 

Nếu không phải hắn cật lực khống chế chính mình, hắn sợ bản thân đã xông lên đè người đàn ông kia xuống đánh chết hắn rồi!

 

Nhưng hắn không thể, nói đúng hơn, hắn không dám.

 

Sợ hắn làm như vậy lại khiến cô bị gia đình bên chồng hiểu lầm, lúc đó lại càng kéo cô thê thảm hơn.

 

Tần Gia Ngôn tức nghẹn đến nỗi thở không ra hơi.

 

Hắn thật sự mong cô sống tốt, cho dù cả đời này hắn và cô không có bất cứ quan hệ gì với nhau đi chăng nữa.

 

Nhưng mà, hắn là người mà cô từ bỏ, bây giờ cô không sống tốt, hắn cũng không có tư cách bước đến cho cô một cuộc sống tốt.

 

Dù sao, năm đó lúc cô rời khỏi hắn, đã nói rất rõ ràng rồi—

 

“Tần Gia Ngôn, Tô Tình tôi sống tốt hay xấu, sau này không còn liên quan gì đến anh nữa.”

 

. . . . .

 

Hai ngày liên tục gặp Tô Tình, giống như một câu chuyện cười mà ông trời dựng cho hắn xem vậy, có thể là ông trời thấy cuộc sống của hắn quá tẻ nhạt, nên mới cho Tô Tình vào diễn một vai trong cuộc đời hắn, hắn và cô lại không giống như trước đây, những liên quan trong sinh mệnh của lẫn nhau đã biến mất sạch sành sanh.

 

Lần thứ hai ngẫu nhiên gặp Tô Tình thật sự đã đánh lên một cơn sóng lớn trong lòng Tần Gia Ngôn, bất quá hắn cũng không còn như lúc xưa nữa, vì cô mà ảm đạm mà thất thần, hắn đã 30 tuổi rồi, từ lâu mặt hắn đã không chút biến sắc, vì vậy hắn vẫn bận bịu lao đầu vào công việc, gia đình hối thúc kết hơn cũng chỉ nhiều lắm là đi xem mắt cho qua.

 

Thời gian trước khi đi xem mắt, Tần Gia Ngôn vừa làm xong việc, khoảng thời gian này không quá bận rộn, nhưng buổi tối hắn vẫn còn một bữa tiệc phải tham gia.

 

Bữa tiệc đêm nay là hắn hứng thú mà quyết định tham dự cho nên lúc đó hắn đang ở phòng ngoại thành, chỉ có thể miễn cưỡng xuất hiện trước cửa lớn của khách sạn Bắc Kinh.

 

Mấy năm nay, bất kể là việc công hay việc tư, đa số những cuộc hẹn đều được sắp xếp ở khách sạn Bắc Kinh, cho nên giám đốc ở đó đã quen mặt hắn, nhìn thấy hắn đi vào, còn chưa chờ hắn hỏi đã lập tức tiếp đón: “Tần tiên sinh, phòng của anh là 1208 đúng không? Tôi đưa anh đi!”

 

Tần Gia Ngôn vui vẻ gật đầu, ôn hòa “Cảm ơn.”

 

Bước vào thang máy, giám đốc khách sạn giúp hắn bấm tầng 12, thang máy lên đến tầng 8 thì dừng lại.

 

Có một cặp nam nữ bước vào, giám đốc khách sạn còn chưa bấm nút đóng cửa, tầm mắt của Tần Gia Ngôn lại vô tình lướt qua căn phòng đối diện thang máy còn chưa đóng cửa.

 

Cho là Tần Gia Ngôn chỉ nhìn thoáng qua một cái nhưng hắn vẫn nhận ra người đang đưa lưng về phía hắn chính là Tô Tình.

 

Hắn hầu như chẳng có chút do dự gì liền đưa tay ra chặn thang máy đang dần đóng lại.

 

Bàn tay hắn bị cửa thang máy kẹp, nỗi đau rất nhanh lan tràn toàn thân.

 

Giám đốc khách sạn liền vội vàng bấm nút đóng cửa: “Tần tiên sinh, anh không sao chứ?”

 

Tần Gia Ngôn như không nghe thấy giám đốc khách sạn nói gì vậy, nhìn chằm chằm cảnh tượng trong phòng không chớp mắt.

 

Tô Tình bị một người đàn ông nắm tóc, mặt ngẩng lên nhìn trần nhà, một tay khác của người đàn ông kia đang rót rượu lên người cô.

 

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.