Chương 944: Hủy Diệt giả cùng Sơ Thủy giả (4)
Cái tát vang dội chấn động tất cả mọi người đứng xung quanh.
Ngay cả Tưởng Tiêm Tiêm đang choáng váng cũng trố mắt mới từ từ phát giác mà giơ tay lên, đụng vào gò má đau đớn của mình mà trừng mắt nhìn Hứa Ôn Noãn: “Cô dám đánh tôi? Cô mà lại dám đánh tôi?”
Tưởng Tiêm Tiêm vừa nói, vừa giơ tay quật về phía mặt Hứa Ôn Noãn.
Tưởng Tiêm Tiêm uống nhiều rượu, cả người đứng còn không vững, đâu phải là đối thủ của Hứa Ôn Noãn, sau đó liền la toáng người xung quanh: “Các người còn đứng đó làm gì? Còn không mau qua đây giúp tôi?”
Tiếng nói của cô vừa kết thúc, đám bạn của Tưởng Tiêm Tiêm mới hồi phục lại tinh thần, từ từ khuyên can.
Đa số đều là những người đi theo Tưởng Tiêm Tiêm, Hứa Ôn Noãn đang muốn đi còn tức giận mà đá về phía đùi của cô một cái.
Tưởng Tiêm Tiêm đau quá không để ý hình tượng mà la làng lên: “Các người có bị ngốc hay không vậy? Còn kéo tôi làm gì? Kéo cô ta kia kìa!”
Một đám người giống như bị thức tình khỏi giấc mộng, vội vàng buông Tưởng Tiêm Tiêm ra mà vọt tới trước mặt Hứa Ôn Noãn.
Hứa Ôn Noãn lại càng tức giận hơn, nhưng cũng không thể xoay sở nhiều người như vậy, cánh tay bị mấy người đó giữ chặt.
Tưởng Tiêm Tiêm vừa nhìn thấy Hứa Ôn Noãn dãy giụa cách đó không xa liền đưa tay ra cầm chai bia trên bàn, đập về phía Hứa Ôn Noãn, sau đó còn chưa hả giận, lại nhìn chằm chằm Hứa Ôn Noãn đang thở hồng hộc, bỗng nhiên lại nhìn đến cổ áo cô, liền bắt đầu nắm lấy xé lung tung.
Hứa Ôn Noãn liều mạng giãy dụa để ngăn cản hành động của Tưởng Tiêm Tiêm, dùng lực không được, Tưởng Tiêm Tiêm càng hoang mang, càng mất đi lý trí, lại nhờ một người nam đi chung nhóm để hắn giúp cô xé.
Người đàn ông kia tám phần là say rồi, hoàn toàn không biết hành động của Tưởng Tiêm Tiêm chính là làm bừa, liền lập tức đưa tay về phía áo lông của Hứa Ôn Noãn.
Cho dù là đàn ông nhưng khi uống rượu say rồi, sức mạnh cũng lớn hơn bình thường, động tác của hắn có thể xé áo của cô dễ như ăn cháo, khiến bả vai trắng nõn của cô lộ ra.
Hơi thở của đàn ông tràn vào mũi cô, còn có tác dụng khiến Hứa Ôn Noãn nhớ lại cảnh tượng năm đó cô không thể nào thoát khỏi từ nhiều năm trước đây, khuôn mặt cô bỗng nhiên trở nên trắng xám, cả người như muốn vỡ vụn, giãy dụa ngày một điên cuồng.
Cô cảm giác được ống tay áo của mình đã bị kéo xuống, toàn thân của cô run lên, môi tái nhợt, bắt đầu giãy liên tục.
Người chung quanh hoàn toàn không phát hiện ra sự khác thường của cô, người đàn ông kia như ngày càng hưng phấn, sức xé ngày càng lớn.
Âm thanh của DJ đinh tai nhức óc tiếng cười của bạn bè xung quanh Tưởng Tiêm Tiêm, cách Hứa Ôn Noãn ngày càng xa, lúc cô nhận ra phần eo bên trái của cô cũng bị xé rách rồi, người cô run lên cầm cập, giãy dụa bỗng nhiên dừng lại, cả người lại rơi vào tuyệt vọng, ánh mắt mất đi tất cả ánh sáng.
Nhìn thấy Hứa Ôn Noãn như vậy, Tưởng Tiêm Tiêm hả giận rồi, cô hô “Dừng” một tiếng, sau đó ra hiệu cho người đàn ông dừng lại, đi đến trước mặt Hứa Ôn Noãn, cầm lấy cằm của cô, nâng khuôn mặt của cô lên, nhìn vào đôi mắt vô thần kia mà cười kiêu ngạo nói rõ ràng từng chữ từng lời: “Không phải lúc nãy còn rất hung hăn sao? Sao rồi? Bây giờ sao lại ỉu xìu vậy? Cho rằng cô làm như vậy thì tôi sẽ buông tha cho cô sao? Hứa Ôn Noãn, tôi cho cô biết, tôi hận không thể giết chết cô!”
Tưởng Tiêm Tiêm cắn răng cắn lợi nói, tay cô đột nhiên đưa về phía áo lông của Hứa Ôn Noãn, vừa mới chuẩn bị dùng hết sức xé ra thì cổ tay cô bỗng nhiên lại bị một người nắm chặt.