Chương 955: Mỗi một trang trong sinh mạng, đều là em (5)
Những bao nilon bọc ngoài những đồ nội thất trong biệt thự vẫn còn im nguyên, ngoài trừ bên ngoài có chút bụi bặm nhưng khi mở ra thì sẽ mới tinh như lúc vừa mua.
Ngô Hạo nhìn một vòng trong nhà, mỗi một nơi đều cực kỳ quen thuộc đối với hắn.
Nhà này là tự mình hắn mua, tự hắn mua đồ trang trí trong này.
Hắn tự mình mời chuyên gia về thiết kế trang trí hắn chưa từng nói gì, cũng chỉ trả tiền rồi xách túi vào ở.
Từ lầu một, Ngô Hạo đi lên lầu hai, hắn càng chạy, bước chân lại càng nặng nề, mãi đến khi lên đến lầu ba, hắn mới chật vật dựa vào vách tường, ngồi xổm trên mặt đất.
Hắn thật sự yêu Hứa Ôn Noãn, loại tình cảm toàn tâm toàn ý yêu một người kia là thật, vì vậy hắn mới muốn nhanh chóng thành công, muốn cho cô một cuộc sống tốt hơn.
Mục đích ban đầu của việc gầy dựng sự nghiệp, đơn thuần chỉ là vì Ôn Noãn của hắn.
Nhưng bạn có biết không?
Xã hội này không có cái gì là bất biến, khi bạn muốn thử tất cả các cách để thuyết phục khách hàng, lúc mắt muốn nhanh chóng nhìn thấy thành công thì bạn cũng giống như một tên cướp vậy, chạy theo tiền bạc và quyền thế, khi bạn chạy ra ngoài bàn chuyện làm ăn, miệng khát lưỡi khô, cũng không nỡ mua một chai nước uống, khi người khác cười nhạo những ý nghĩ của bạn, bạn thật sự sẽ thay đổi.
Không phải bạn muốn nghĩ như vậy nhưng chính xã hội này khiến bạn phải nghĩ như vậy.
Bạn nào muốn full đọc trước liên hệ :
Mà một khi bạn đã thay đổi, có rất nhiều chuyện, đều lệch ra khỏi quỹ đạo ban đầu, bạn lại càng lệch càng xa.
Trong hơn một năm nay, hắn không phải không nghĩ đến Ôn Noãn, vì tình yêu quá chân thành chon nên mới không có mặt mũi đi quấy rầy cuộc sống của cô.
Gần đây hắn cũng không biết mình bị gì nữa, có thể là vì sự nghiệp thành công, muốn tất cả mọi mặt đều thuận lợi, sau đó lại đột nhiên nhớ đến cô.
Hầu như mỗi ngày hắn đều nghĩ, hắn kiếm được nhiều tiền như vậy để làm cái gì? Người hắn yêu cũng không còn ở bên cạnh hắn nữa, hắn kiếm nhiều tiền như vậy để cho ai xài?
Loại ý nghĩ mãnh liệt kia khiến tâm tư của hắn đều muốn bộc lộ ra, không muốn dồn ép nữa, đặc biệt là đêm nay, từ miệng Tưởng Tiêm Tiêm biết được cô ở bên cạnh Lục Bán Thành, lại có một cơn mưa trong lòng khiến cỏ mọc lan tràn, nhanh chóng hình thành trong lòng hắn.
Chỉ là, hắn và cô đã đến nước này, có thể lại trở về bên nhau sao?
Hắn từng thật sự cho rằng, không có cô, hắn có thể sống tiếp một cách bình thường, nhưng thật ra hắn chẳng hề kiên cường như bản thân hắn tưởng tượng.
Ban đầu, lúc chia tay, hắn chỉ xem như đây là một bữa tiệc đã đến lúc phải tàn, mà cô lại không đi ra khỏi trái tim của hắn, dù hắn có để cô đi, nhưng lúc này, trong tim của hắn vẫn còn lượn lờ hình ảnh của cô, làm cách nào cũng không thể quên được. . . . .
Rõ ràng năm đó, lúc Bắc Kinh có trận tuyết lớn, hắn vẫn còn có thể đưa cô ra ngoài chơi ném tuyết, sao bây giờ lại trở thành như vầy?
Nghĩ đi nghĩ lại, Ngô Hạo liền giơ tay lên che kín mặt mình.
-
Ngô Hạo cảm thấy gần đây sức khỏe của hắn có chút không bình thường, nhưng cũng không biết là không bình thường ở chỗ nào, hắn hẹn lịch đi khám với bác sĩ riêng của mình, làm kiểm tra sức khỏe toàn diện, sau khi có kết quả kiểm tra, khi hắn nhìn thấy báo cáo xét nghiệm máu, cả người hắn thật sự sợ hết hồn.
Hắn chưa từng nghĩ tới chuyện này sẽ xảy ra trên người hắn.
Rõ ràng hắn không có dính vào thứ đó, sao hắn lại nhiệm phải chuyện này chứ hả?