Con hồ điệp màu tím đen vừa nãy… không phải ta nuôi dưỡng, sao lại xả thân bảo hộ Tại Trung? Xem ra phía sau hắn tồn tại một thủ hộ ma linh không ai biết a… Ta thực sự càng ngày càng cảm thấy hứng thú với hắn rồi…
… …
Ngoài trời — Hoa viên
Vết thương quả thực rất nặng a! Cẩn thận giúp Tại Trung thượng dược, đôi khi, bản thân cũng không nhịn được mà bội phục sức mạnh ý chí của hắn…
“Vẫn còn sống?”
“Hừ! Chẳng lẽ ngươi muốn để hắn chết?!” Cầm sừng thú kim sắc ở bên cạnh lên, ném cho Hữu Thiên.
“Cư nhiên thực sự đã làm được…” Không khỏi có chút tán thưởng mà nhìn về phía Tại Trung, thấy thương thế thảm thương không nỡ nhìn của Tại Trung, ý nghĩ trong lòng Hữu Thiên càng thêm kiên định…
“Ngươi hẳn là cũng đã phát hiện ra rồi đúng không…” Nghe thấy câu hỏi của Hữu Thiên, Hi Triệt biết Hữu Thiên chỉ điều gì.
“Hắn cơ bản là không có ma lực.” Hữu Thiên nhàn nhạt nói, trên sách cổ đã từng ghi rằng có thể chất như vậy, thế nhưng thực sự nhìn thấy Ma tộc như thế vẫn là lần đầu tiên.
“Trọn đời ràng buộc với một người định mệnh, sinh tử cũng không thể do chính mình nắm giữ, toàn bộ đều dựa vào cái gọi là bạn đời kia…” Cầm chiếc sừng lên, Hữu Thiên chuẩn bị quay về gian phòng của mình, thực sự là kim sắc mỹ lệ a…
“Sinh tử cũng không thể do bản thân nắm giữ sao…” Vết thương này, vẫn phải chậm rãi điều dưỡng mới được…
Một phần si tình của ngươi có thể có hồi báo không… Tại Trung…