“Đại nhân.”
“Có việc gì sao?”
“Ngài định an bài người vừa mới cứu về như thế nào?”
Trầm tư một lúc, vung vung tay, ý bảo bản thân tự định đoạt.
Sau khi chờ phó nhân lui ra, Hiền Trọng mới suy nghĩ chuyện phát sinh hôm nay.
Thời gian qua ta luôn ngăn cách với bên ngoài tam giới, hôm nay có lẽ cũng đã cách lần đi ngoại giới trước đây được khoảng năm trăm năm rồi, không nghĩ rằng lúc đến thăm Nhân giới, liền nhìn thấy một thân ảnh tuyết trắng. Mái tóc dài màu xám, bào tử bạch sắc, còn có tử mâu đầy hiếm có, ngoài giật mình ra, ta còn phát hiện trên người hắn đã có không ít vết thương, lúc đó, ta chưa hề suy nghĩ gì nhiều, đã lập tức ra tay cứu hắn trở về. Có lẽ đây cũng là duyên phận, không thể không thừa nhận, lúc nhìn thấy hắn lần đầu tiên, trái tim đã phủ đầy bụi từ lâu dường như đang mở rộng, rất nhiều loại thanh âm đang nói với ta rằng hãy cứu hắn, mang hắn về…
Tiếc là dường như hắn không nhớ rõ chuyện phát sinh trước đây, là vì đã từng phải chịu đả kích to lớn nào đó sao?
Nói chung trước tiên để hắn ở nơi này đã, chuyện sau này thì cứ thuận theo tự nhiên đi…
Kim Hiền Trọng, vị Thân vương chỉ đứng dưới Ma vương tối cao của Ma giới, tính tình ôn hòa, không tiếp xúc với bên ngoài, chỉ hưởng thụ bầu không khí cùng cuộc sống yên bình bên trong vùng của mình, mà Ma vương cũng đã đáp ứng, hơn nữa sức mạnh của hắn cũng không thể coi thường.
Chính là rời xa mới có trăm năm, mà không biết những chuyện rắc rối đã xảy ra từ ba trăm năm trước ở Ma giới.
Tại Trung, sẽ lại ở trong lòng ai…