Hừ! Từ trên cao ngã xuống, nếm thử kết quả của việc phản kháng ta đi!” Sức sống của Ma tộc khá ngoan cường, từ trên đây ngã xuống thì nặng nhất cũng chỉ bị thương một chút, nhưng mỹ nhân nhi kia vừa nhìn bộ dạng là biết vô cùng gầy yếu, vết thương chắc chắn sẽ không nhẹ, xem hắn còn dám có suy nghĩ phản kháng nữa không?!
Bởi vì là ban đêm nên không thấy rõ phía trước là cái gì, thế nhưng không có gì bất ngờ xảy ra, tiểu mỹ nhân hẳn đã nằm trên mặt đắt mặc cho người xâu xé rồi…
Sự cuồng vọng không kiềm chế được lại tuôn ra một lần nữa, “Nhanh lên, mở chân của ngươi ra rồi hảo hảo chờ ta yêu thương đi!”
Không có tiếng đáp lại, ngay khi Ma tộc kia chuẩn bị trực tiếp bước đến chỗ Tại Trung, một giọng nói âm lãnh vang lên.
“Ngươi đang nói ta sao?”
“Ân?” Thanh âm này dường như đã từng nghe qua.
Bước đến gần để nhìn cho kỹ, dưới sự soi sáng của ánh trăng, hình dạng của người vừa lên tiếng kia cuối cùng cũng hoàn toàn ấn nhập vào tầm mắt.
“A! Điện hạ…!” Sợ hãi quỳ xuống ngay tức khắc, cảm thấy toàn thân đều đang run rẩy, cảnh tượng trước mắt chắc hẳn không phải là sự thật!
“Điện hạ! Điện hạ!! Ta không phải cố ý mạo phạm! Thỉnh ngài tha thứ cho ta!” Nguy cơ vong mạng khiến Ma tộc trở nên nhát gan hèn yếu, làm sao còn có bộ dạng khinh thường lúc ban đầu.
“Ngươi muốn y?” Lời nói không âm điệu, nhưng lại là một mệnh lệnh của tử vong.
“Không!! Không có a! Ta… Ta không biết… đó là dục nô của ngài, xin lỗi… xin…”
Còn chưa kịp chờ hắn nói xong, một đạo liệt diễm1 hỏa hồng đã vây chặt xung quanh hắn, đây là lửa nóng của địa ngục, có thể thiêu cháy linh hồn lẫn thể xác, hỏa quang hồng sắc trong nháy mắt lại biến thành ngọn lửa hắc sắc, tro tàn bay đi, chỉ trong vài giây rất ngắn, linh hồn sắp biến mất kia bỗng nghe được một câu…
“Y là luyến nhân2 định mệnh của ta…”
Cánh tay gắt gao ôm lấy nhân nhi đã ngủ say vào trong lòng, ấn một nụ hôn chân thành lên đôi môi trắng bệch kia, cúi đầu khẽ nói bên tai, “Lần này, ta sẽ không buông tay…”
____________
(1) Liệt diễm: Lửa cháy mạnh.
(2) Luyến nhân: Người yêu.