Chương 13: Park Jee Ha
-Chào mọi người tôi là Park Jee Ha.
-Ưm, ưm, chào.-Aaaa, không được, nếu cứ vậy đi phỏng vấn thì bị đá thẳng cẳng mất thôi Jun Mi a. Người con gái có mái tóc vàng xinh đẹp như thiên thần với đôi mắt nai long lanh và nụ cười ngọt ngào bỗng dưng giãy nảy lên
-Jee Ha à, đừng tự ti thế chứ. Cô gái tóc đen bên cạnh nói.
-Không biết, không biết, không biết đâu, haizzzz. Jee Ha – người con gái tóc vàng xụ mặt nói, rồi kéo Jun Mi – cô gái tóc đen tiếp tục đi dạo siêu thị.
Trying to forget but I won’t let go
Hiding from the rain and snow
Looking at a …
Tiếng hát trong trẻo vang lên và 1…2…3…
-cậu im đi cho tớ nhờ. Jun Mi bên cạnh xoa thái dương nói.
-Ưm.
Quầy thịt bò:-cái này ngon, ak không cái này, trời ạ cái nào mới ngon hơn đây. Jee Ha lẩm bẩm.
-cô à, cô có thể chọn nhanh hơn không, thịt bò của tôi sắp nát rồi đó. Bà chủ quán nói, thật tình, không vì cô dễ thương, bà đã đuổi cô đi rồi.
Phía xa, một anh chàng nhìn trúng cô nàng Jee Ha liền chạy đến gọi cô
-cô à, bép …
- á, xin lỗi, thịt bò dính hết lên mặt rồi kìa. Jee Ha vội xin lỗi anh chàng rối rít, anh cười xua tay rồi đưa danh thiếp cho cô.
SM … Entertaiment …
Lại còn mời cô đến thử giọng, rồi lủi thủi đi.
Khoan, cái cảnh này quen quen, thịt bò, siêu thị, LuHan …
10 ngày sau, Jee Ha chính thức vào SM thông qua buổi tuyển sinh hàng năm của SM, và tại sao cô lại vào SM, đó, vẫn nên giữ bí mật thì hơn.
- nhìn cô ta kìa, trông giống Exo LuHan chưa. Mấy nữ thực tập nhìn thấy Jee Ha liền nói.
Jee Ha mỉm cười tự tin, đôi mắt nai này, khuôn mặt này, đương nhiên phải giống LuHan rồi, không thì còn giống ai nữa.
Jee Ha dạo chơi quanh SM lại bất ngờ nghe thấy sự việc khiến người ta phải hoang mang và hoảng sợ.
-Tôi không thể vì mình mà hại bọn trẻ, chúng nó thật sự rất yêu nhau. Anh chàng áo nâu nói.
-Đủ rồi, tôi cho cậu suy nghĩ, 1 là hợp tác với công ty, chia rẽ tụi nó, 2 là … mãi mãi không còn chỗ đứng trong ngành giải trí này. Người mặc vest đen có vẻ là sếp của anh chàng áo nâu nói.
-Tôi chọn số 2, vì tôi là quản lý của Exo và tôi vì bọn trẻ, hãy tha cho Kris và Tao đi. Nói rồi, anh chàng áo nâu bước đi.
-KrisTao ư, 2 người họ thực sự yêu nhau. Jee Ha đôi mắt vô định nghĩ về cuộc nói chuyện vừa rồi, lại lo cho KrisTao, vì cô là một Exo – L, mọi thứ về Exo cô đều lo lắng vô cùng.
Có lẽ cô không nên trốn tránh Lộc Lộc ca nữa rồi.
Từ xa nhìn thấy Lay, cô liền chạy lại, trực tiếp dùng tiếng Trung đối thoại, cái gì chứ ông ngơ này là 3 nghìn năm tiếng Hàn không tốt nổi đâu.
-anh là Lay Exo sao ?
-ồ, cô là … Giương đôi mắt mệt mỏi kinh niên của mình lên nhìn qua rồi Lay liền hỏi lại.
-chào anh, em là Park Jee Ha. Jee Ha cúi xuống, dùng tiếng Hàn dõng dạc chào: em không biết đường xuống tầng hầm nên …
-tôi đưa em đi. Chưa nói hết Lay đã nói chen vào, vì anh cũng cần đi xuống tầng hầm.
Lúc này, Lay mới chú ý, khuôn mặt ấy, thực rất giống LuHan a.
Nói chuyện một hồi, 2 người nhanh chóng kết thân.
2 ngày sau:
- Oppa. Jee Ha nhìn thấy Lay, từ xa chạy đến.
- Jee Ha. Lay cười rạng rỡ lộ má núm đồng tiền đáng yêu.
- hí, anh là laerder của Exo K mà, SuHo Kim Jun Myeon, chào anh, em là Jee Ha. Jee Ha cười nhìn SuHo.
- à, chào … chào. SuHo ngơ ngác, quả thực là rất giống LuHan.
- Jun Myeon a, cậu ở đây … LuHan đi đến, vừa nhìn thấy Jee Ha liền đứng hình, cái gì vậy???
Tim Jee Ha như muốn nhảy lên, nhìn LuHan như muốn chạy lại ôm lấy anh mà thôi.
-Woáo woao woao, cô bé có phẫu thuật thẩm mỹ không đấy? ChanYeol từ xa đi đến, thành công trêu trọc JeeHa đến đỏ mặt.
-ChanYeol, cậu rảnh quá đi. BaekHyun véo cái tai to tướng của ChanYeol nói.
-Trời, sao con bé lại giống LuHan vậy? mọi người xúm lại, đi vòng quanh khiến Jee Ha chóng cả mặt, 22 con mắt cứ nhìn chằm chằm Jee Ha.
-Anh bảo vệ hả? đến sảnh 2 dẹp loạn đi. Giọng nói trầm ấm vang lên, 12 con người kể cả Jee Ha nhìn người đang vắt đôi chân dài ngoằng ở ghế.
-Loạn, loạn ở đâu? Mấy anh bảo vệ chạy đến, Kris thản nhiên: 12 người đứng như ruồi thế kia, không thấy sao?
Thánh à, con lạy thánh ạ.
p/s: đừng thắc mắc vì nhân vật nữ này, không có cô ta thì kết thúc sẽ khiến người khác không chỉ khóc thôi đâu, mà còn khiến người khác tiếc nuối lắm đấy ...