Thấy Thiên Tỉ đứng ở cửa nói chuyện thỉnh thoảng còn đưa tay gãi đầu tỏ bẻ ngượng ngùng làm Tuấn Khải và Vương Nguyên không khỏi tò mò nha. Nói được một lúc, họ thấy Thiên Tỉ lùi xuống mở cửa to ra và hai cô gái của chúng ta đi vào.
- Anh Tuấn Khải, Vương Nguyên cho em xin chữ ký!- Vừa vào, Nhi Lam đã chạy tới chìa sổ tay ra trước mặt hai anh chàng thêm cả cây bút có hình cỏ bốn lá nữa. Vui vẻ nhờ hai người ký cho.
Hai người lần lượt ký cho Nhi Lam sau đó trả cho nhỏ. Nhỏ vui quá ôm luôn vào lòng nha. Vừa tới Trùng Khánh lại gặp TFBoys còn ở cạnh họ nữa chứ, ôi sao đời may mắn vậy?
- Em tên Thiên Lam, đây là bạn em Nhi Lam. Chúng em từ Việt Nam sang mong ba anh giúp đỡ!- Thiên Lam cười tinh nghịch, còn cúi người mong ba người chỉ giáo làm họ lúng túng không biết thế nào luôn.
- Này, cậu không xin chữ ký họ hả?- Nhi Lam đi tới ghé sát tai nói nhỏ với Thiên Lam. Thiên Lam vốn hâm mộ họ nhưng sao hôm nay khiêm tốn vậy?
- Hôm nào về rồi xin! Phải hông các anh!- Thiên Lam đưa ngón cái hướng về phía TFBoys.
Họ ngồi nói chuyện với nhau tới. Trong khoảng thời gian đó, TFBoys biết thêm khá nhiều về hai cô bạn hàng xóm. Họ rất thẳng thắn, cởi mở và không kém phần tinh nghịch. Nhi Lam cho biết, nhỏ hâm mộ Tuấn Khải nhất, nhỏ còn có cả album của cậu luôn. Nhỏ là bạn thân của Thiên Lam từ khi còn bé xíu nên hai đứa chơi thân với nhau như hai chị em vậy. Qua cách nói chuyện cho thấy nhỏ khá trưởng thành, khó tính, bảo thủ, nhỏ cho biết nhỏ cung Ma Kết. Nghe câu đó Vương Nguyên và Thiên Tỷ không khỏi cùng suy nghĩ :“Đại Ca Xử Nữ, Nhi Lam Ma Kết hợp đấy chứ!” (^^). Còn Thiên Lam lại khác nha, nó là một cô bé hoạt bát năng động. Qua cách nói chuyện, TFBoys nhận ra nó có giọng khá giống trẻ con hơi ngọng một chút. Nhi Lam nói Thiên Lam là nó ham chơi, ham ăn, ham ngủ nhưng không ham học và nó thuộc cung Sư Tử. Phần thất vọng nhất là TFBoys không biết được nó hâm mộ ai nhất, hỏi nó, nó chỉ nói: Không biết!.
Sau khi Thiên Lam và Nhi Lam lượm chìa khoá đi khỏi. TFBoys nhìn nhau sau đó cùng đứng lên chạy theo hai cô gái kia làm họ bất ngờ. Chưa kịp vặn cửa ra, Tuấn Khải một tay xách vali xanh lam kéo vào làm hai người càng ngạc nhiên. Thiên Tỉ một tay xách vali một tay vỗ vai Thiên Lam sau đó đưa ngón tay cái lên cười.
- Dù sao cũng là bạn, bọn tớ muốn sang bên hai cậu chơi. Không lẽ không được?
- À được nhưng để bọn em mang vào được mà?- Nhi Lam, Thiên Lam nhìn nhau đồng thanh.
- Không lẽ nam tử để nữ tử mang đồ trước mặt?
Vương Nguyên chu môi đáng yêu với hai nhỏ. Tay cậu xách túi của hai người cùng đi vào. Thiên Lam cười tươi đi từ sau đưa tay đẩy Thiên Tỉ và Vương Nguyên làm họ ngạc nhiên và cũng đi vào. Nhi Lam vào sau khoá cửa, nhỏ không ngờ lại may mắn như thế vừa gặp thần tượng vừa được thần tượng xách đồ thật sự có kể Tứ Diệp Thảo Việt chắc họ nghĩ nhỏ bị điên mất. (GATOOOOO T^T)
Căn phòng không quá rộng cũng không quá hẹp, có ba phòng. Một phòng bếp, một phòng ngủ cỡ lớn và một phòng khách. Phòng ngủ có chiếc giường giành cho hai người vô cùng lớn, còn có cả tủ đồ, tivi nữa. Phòng bếp có đầy đủ vật dụng từ lò vi sóng cho tới tủ lạnh đều có cả rất tiện lợi. Phòng khách có bộ sofa màu nâu làm nổi bật cả gian phòng màu trắng.
Năm người gỡ giày sau đó đi vào ghế sofa ngồi xuống. TFBoys thì luôn luôn ngồi cùng nhau rồi, Nhi Lam ngồi đối diện họ, Thiên Lam thì ngồi đất. Bốn người nhìn nó lục trong vali ra mấy chục gói bimbim Việt, nó lém lên bàn rồi cười tinh nghịch.
- Mọi người ăn cho vui!
- Cậu cũng hay ghê lúc nào cũng có thể mang đồ ăn vặt!- Nhi Lam đưa tay cốc nó một cái sau đó lấy gói bimbim trên bàn mà bóc ra ăn ngon lành.
- Giống Nguyên Nguyên!- Tuấn Khải, Thiên Tỉ đồng thanh.
- Nhi Lam, Thiên Lam hai cậu ở đây lâu không?
Vương Nguyên đưa lắm đấm lên doạ hai tên chết bằm kia. Cậu vừa bỏ bim bim vào miệng vừa quay ra hỏi hai cô gái. Tuấn Khải và Thiên Tỉ cũng định hỏi câu này với hai cô gái, bởi vì cùng có tình cảm với một trong hai người.
- Ở đây tới chán thì thôi!
Song Lam đập tay yeahh một cái. Hai đứa nó mang đồ vào bên trong mà dọn đồ, TFBoys cũng vào giúp tụi nó mất khoảnh một giờ đồng hồ, chúng nó treo bức ảnh có ba người trong nhóm lên giữa đầu giường, trên bàn học cũng có ảnh ba người gián đầy đủ luôn. Sau khi xong suôi cả bọn mệt lả đi ra phòng khách ngồi.
- Mọi người đói chưa?
Nhi Lam ngước mắt nhìn TFBoys hỏi. TFBoys không hẹn cùng nhau gật đầu, Nhi Lam mỉm cười quay sang Thiên Lam đang gục dưới bàn vỗ nhẹ vào lưng vài cái.
- Lam Lam cậu vào làm đồ ăn đi!
- Cậu làm đi!
- Tớ có biết nấu đâu.... À coi như mời TFBoys một bữa vậy dù sao họ cũng giúp ta mà!
- Được, nhưng làm gì có cái gì ta tới đây có mua gì đâu?- Thiên Lam xung phong đứng lên nhìn TFBoys rồi nhìn nhỏ bạn mà nói. Sau đó nó quay sang bên TFBoys nhìn.- Các anh có gì không?
TFBoys quay sang nhìn nhau. Trong đây toàn nam nhi cả cho nên không ai biết bếp núc đa số gọi người mang tới làm gì mua gì về chế biến. Họ quay sang nhìn tụi nó mà lắc đầu. Thiên Lam nhìn Nhi Lam rồi nhìn TFBoys sau đó ngồi xuống ghế.
- Thôi chúng ta ra ngoài ăn vậy?
Tuấn Khải búng phóc một cái cả bọn đều vỗ tay đồng tình, dù sao thì Song Lam (Thiên Lam + Nhi Lam = Song Lam) cũng phải mua vài thứ để để chuẩn bị cho trường học mới nữa chứ. Vậy là TFBoys quay về nhà thay đồ, Song Lam vào phòng chuẩn bị và xuất phát. Trên đường đi ăn cả bọn nói chuyện như thể lâu lắm rồi mới gặp lại vậy. Lúc đầu gặp Thiên Lam TFBoys có vẻ ngượng ngùng nhưng rồi cũng quen nên chở về như ngày trước. Cả ba vừa đi vừa nói chuyện vừa chọc nhau vô cùng vui vẻ. Tới tiệm ăn quen thuộc (với TFBoys) cả bọn chọn cái bàn lầu hai gần cửa sổ gọi một đống thức ăn như thể mở tiệc (chết đói tới nơi). Họ vừa ăn vừa nói chuyện vui vẻ, Song Lam còn so sánh đồ ăn ở hai nước nuôn, chúng nó nói cái gì mà gần giống nhưng thiếu....
Xong suôi TFBoys dẫn chúng nó tới khu đồ dùng học tập. Cả bọn đi cùng nhau lựa đồ như sách vở, đồ dùng học tập. Nhi Lam đa phần toàn chọn màu xanh da trời (vì màu Tuấn Khải thích a ^^). Thiên Lam chọn của xanh lẫn trắng hai màu nó yêu thích, chúng nó còn mua thêm năm cây bút có hình cỏ bốn lá coi như là món quà gặp mặt giữa năm người.
Sau đó TF lại dẫn Song Lam tới siêu thị mua vài thứ để mua đồ. Vừa vào trong, Thiên Lam và Vương Nguyên đã mỗi người một xe đẩy chạy trước, ba người kia cũng nhanh chóng đẩy đi mà mua đồ chứ đứng đó hơi kỳ.
Tuấn Khải, Thiên Tỉ và Nhi Lam suýt té xỉu khi hai người ham ăn kia mang một đống đồ ăn ra mà toàn đồ ăn vặt. Nhi Lam và Tuấn Khải lại la chúng nó trả bớt đi chứ thế này căn nhà thành bể bơi đồ ăn vặt quá. Vương Nguyên lắc đầu liên tục bĩu môi đáng yêu.
- Khải Ca, em mua đâu chỉ mình em ăn đâu! Cả nhà cùng ăn mà?
- Nhưng cũng phải trả bớt đi, em xem em kìa ăn vặt hoài có béo lên đâu không đủ dinh dưỡng nữa!- Tuấn Khải đi tới trước xe đẩy của Vương Nguyên, một tay chống thành xe, một tay cho xuống dưới mà đảo tung lên... Không thứ gì chỉ đồ ăn vặt là chính. (@.@)
Nhi Lam đi tới như Tuấn Khải, nhỏ cúi xuống bới lên toàn đồ ăn vặt. (Hai người hợp đôi ghê!==') Nhỏ ngước lên nhìn nó với ánh mắt như giết người làm nó sợ quá bỏ đủn xe ra sau lưng Thiên Tỉ chốn, còn thò đầu ra lêu lêu nhỏ bạn.
- Thiên Lam, Vũ Thiên Lam...
- Tớ biết tên tớ đẹp không cần nhắc cả họ đâu!- Thiên Lam ngắt lời của nhỏ làm nhỏ tức đỏ mặt. Ai ngoài nó có khả năng làm cho nhỏ tức như vậy cơ chứ.
- Cậu.... Cho cậu ba giây để mang đồ trả bớt...
Nhi Lam đứng la lên, tay chỉ vào quầy đồ ăn vặt. Thiên Lam nhìn Vương Nguyên sau đó cùng nhau đẩy xe đi, đi được một đoạn tui nó cùng nhìn nhau rồi đẩy xe ra quầy thu, nhanh chóng thanh toán rồi chuồn ra cửa. Ba người kia nhất là hai người khó tính kia biết bị lừa liền tức hộc máu ra, nhưng đành chịu thôi. Hai đứa kia giống y chang nhau, ham ăn, ham chơi chỉ khác là một người khá ham học một người thì lười học.
[][][Khu chung cư][][]
Thiên Tỉ ngã ngửa ra ghế sofa một cách mệt mỏi. Vương Nguyên thì ngồi đếm xem mua bao nhiêu đồ ăn vặt, đếm chán lại bóc ra ăn ngon lành thoải mái. Tuấn Khải lại mang đồ mình mua vào trong mà xếp, đúng là anh cả có khác, ai như hai tên chết bằm kia thấy vậy mà không giúp.
*****
Bên nó thì lại khác, nó đeo chiếc tạp dề vào người, bầy nguyên liệu trên bàn ăn sau đó bắt đầu trổ tài bếp núc. Nếu việc ăn giỏi thứ nhất thì tài nấu ăn của nó xếpđó, nó biết nầu rất nhiều món từ Việt hay Trung đều ok, giống như nó thạo hai thứ tiếng vậy. Nhi Lam vừa ra khỏi nhà tắm đã ngửi thấy mùi thơm, cùng tiếng xào xào nấu nấu đã chạy ra mà mất luôn hình tượng Ma Kết của mình. Vừa vào trong đã thấy rất nhiều món ăn nha, từ trứng chiên, rau xào, còn có sườn chua ngọt, còn có cả cánh gà đùi gà chiên xù nữa như thể một bữa tiệc nhỏ. Nhỏ hí hửng thò tay vô tính bốc cánh gà liền khựng lại, ngước đầu lên nhìn nó vừa tầm nó bê trên tay bát canh cải bắp trong nhìn thấy hoạ tiết con cá phía dưới.
- Lam Lam cậu nấu nhiều như vậy chi bằng mời TF sang ăn cùng cho vui?
- Tớ cũng tính kêu họ sang!- Lam Lam đặt tô canh xuống bàn một cách cẩn thận. Nó gỡ chiếc tạp dề xuống, sau đó cheo lên giá.
- Uk, tớ sang gọi cho!
Nhi Nhi nhà mình đột nhiên hôm nay xung phong nhận việc. Nhìn nhỏ đóng cửa lại thì nó búng phóc một cái. Sau đó nở nụ cười tinh nghịch.
- Có cách!
*****
Bên này, TF của chúng ta cùng ở dưới bếp nhưng lại không biết làm cái gì. Nguyên Nguyên nhìn đống đồ ăn mua ở siêu thì về ở trong tủ lạnh nhưng không có cái gì có thể ăn luôn được, Thiên Thiên lại ngồi trên bàn ăn nhìn lung tung như kiểu đói hoa mắt, Khải Khải mở tủ bếp lấy xuống ba hộp mì mang ra bàn sau đó đặt siêu nước.
- Lại ăn mì hộp hả? Em ăn ngán lắm rồi!- Nguyên Nguyên đóng mạnh cánh tủ lạnh vùng vằng ra bàn ngồi xuống ghế nằm gục xuống bàn. Ngày nào cũng ăn mì thực lòng chịu hết nổi.
- Hỏng tủ đó Nguyên Nguyên!- Thiên Thiên bên cạnh vỗ vài cái vào lưng sau đó mắt to mắt nhỏ nhìn ba hộp mì bên cạnh Đại Ca nha. Thực lòng không nhuốt nổi luôn.... Haizzzz tại tật lười của cả ba mà.... (Không đi ra ngoài ăn @@')
- Mai anh mua cái khác!
Tuấn Khải cũng không khác bao nhiêu, ăn mì nhiều quá bây giờ bắt đầu mọc mụn luôn rồi vậy xấu trai tai hại lắm (-_-') định đưa tay mở hộp mì thì bên ngoài có chuông, chưa kịp đứng lên thì Nhi Lam tự tiện xông vào như nhà mình chui luôn vào nhà bếp làm cả ba kinh hồn bạt vía. Nhỏ cướp luôn ba hộp mì của Tuấn Khải.
- Nhi Nhi.... Em?- Tuấn Khải khó hiểu với con nhỏ này, cậu nhìn nó.
- Các anh ăn gì chưa?- Nhi Lam hỏi một câu khiến Khải Ca suýt chút nữa té ghế.
- Đang ăn thì có chộm!- Nguyên Nguyên chọc
- Vậy qua bên bọn em!
Nhi Lam đi tới tự tiện kéo tay Tuấn Khải lôi đi trong sự khó hiểu của cả ba. Cánh cửa đóng lại cũng là lúc họ mất hút chỉ còn mỗi hai cây bằng thịt bằng xương kia tỉnh lại nhìn nhau vội chạy ra cửa.
- Chờ bọn em với!
*****
Vừa mở cửa ra, hương thơm từ phòng bếp bay ra làm bốn cái bụng đánh trống biểu tình. Nhi Lam khéo luôn ba người vào trong làm họ không kịp ú ớ cái gì.
- Cái này....- TF có cảm giác gì đó không tự nhiên cho lắm.
- Mọi người vào ăn thôi!
TF nhìn nhau sau đó cùng ngồi xuống ghế bắt đầu ăn.
- Woa! Ngon quá!- Vương Nguyên khen sau khi cắn một miếng gà, ngon chết người luôn, giòn giòn ôi không thể tả nổi.
- Ừm....- Hai người kia cũng gật đầu biểu tình.
- Mọi người thích thì em vui rồi!- Lam Lam dùng đũa gắp cho ba người cách gà làm họ có đứng hình nhìn nó, sau đó mỉm cười trong lòng có gì đó ấm áp và vui vẻ.
Bữa ăn kết thúc trong vui vẻ, TF nhận phần cất dọn còn Song Lam vào phòng ngủ bật ti vi còn nôi núi đồ ăn vặt lém kín giường còn vương vãi khắp phòng nữa. Đang ung dung xem đột nhiên trong phòng bếp có tiếng vỡ chén cả hai nhanh như cắt chạy vào.
- Em thật là...- Tuấn Khải kéo Vương Nguyên đứng dậy khi Nguyên Nguyên lượm mảnh vỡ và bị đứt tay.
- Tại chơn quá!- Vương Nguyên nhăn nhó khi vết thương chảy khá nhiều máu.
- Bánh Trôi để em giúp!- Thiên Lam lao vào cầm tay Nguyên Nguyên kéo vào phòng ngủ.
Tuấn Khải tiếp tục công việc rửa chén, Thiên Tỉ chú tâm lau khô sau đó úp lên tủ, Nhi Lam quét mảnh vỡ và lau rọn phòng bếp phụ hai người kia.
Còn phần nó và Vương Nguyên.... Sau khi vào phòng ngủ nó ấn Nguyên Nguyên ngồi xuống giường, theo thói quen khi bị đứt tay nó thường cho nên miệng ngậm vì vậy nó ngậm luôn tay của Nguyên Nguyên làm cậu tròn mắt ngạc nhiên sau đó khuôn mặt nóng dần và chuyển sang đỏ, tim cậu đập rộn ràng. Trong lúc không biết làm gì thì nó bỏ tay cậu ra rồi dùng băng cá nhân băng lại cho cậu, xong xuôi nó ngồi lên giường cầm gói bim bim vừa ăn vừa xem ti vi.
Ba người kia vào cũng nhập bọn luôn, cả bọn cùng xem ti vi, đùa rỡn một cách vui vẻ. Họ còn được Song Lam mở laptop giới thiệu phong cảnh Việt Nam cho xem làm họ mong được sang chơi dù một lần.
Tới tối, trong lúc Nhi Lam tiễn TF ra cửa thì Thiên Lam chạy ra.
- Ba người ngủ ở đây cho vui!
- Hả?- TF ngạc nhiên nhìn nó như sinh vật lạ.
- Cũng được!- Nhi Lam gật đầu đồng tình luôn.
- Nhưng nam nữ sao...- Tuấn Khải nói lấp lửng
- Chưa kể cái gường bé như thế....- Thiên Tỉ
- Không sao, lúc học trường cũ bọn em cũng vậy. Hơn nữa phòng khách cũng rộng nữa phải không Lam Lam?- Nhi Lam quay lại nhìn nó rồi lại quay sang TF.
TF không biết nói gì chỉ ú ớ nhìn nhau. Thực sự ngủ cùng hai cô bạn này cũng thú vị nhưng nam nữ còn chưa nói tới ngủ ở phòng khách. Họ thực sự nát óc nhưng không nghĩ được gì nhiều chỉ biết mắt tròn mắt dẹt mà nhìn hai cô gái kia.
- Nhưng.....- Nguyên Nguyên định nói gì đó nhưng bị nó ngắt lời luôn.
- À... Trong phòng ngủ các anh cũng có nệm mili* chứ?
(Nệm mili: mỗi căn hộ có hai tới ba chiếc nệm (tuỳ theo số người) được bọc bao nilong để dưới gầm)
TF nhìn nhau sau đó cùng gật đầu. Như hiểu ra gì đó họ cùng cười rồi về nhà mang sang ba cái nệm mili, Song Lam cũng mang hai cái từ phòng ngủ ra. Cả bọn chụm năm chiếc nệm vài nhau cùng giải chăn gối và nhảy vào nằm chụm đầu vào nhau, dù tắt điện nhưng bên ngoài ánh trăng soi qua cửa sổ nên không sáng cũng không tối quá. Với tụi nó việc này là việc bình thường khi ở trường cũ tụi nó hay đi cắm trại và cũng làm thế này, còn TF đây thực sự là hình thức ngủ lạ mà từ trước tới giờ họ chưa từng làm mất vài phút ngỡ ngàng sau đó cùng nhập cuộc với hai cô nàng kia.
- Này TFBoys!
Nhi Lam đang nằm lật người lên nhìn ba người kia. TF đang tập trung chơi điện thoại nghe tiếng gọi cả bọn ngưng hoạt động sau đó cùng ngồi dậy khoanh chân nhìn Nhi Lam đang chăm chú nhìn họ.
- Em rất vui khi được làm bạn với bọn anh. Mà Nguyên và Thiên ghét hội này hay sao ý!- Nhi Lam vừa nói vừa chỉ vào hai người ngồi cạnh Tuấn Khải chu mỏ nói.
- Không có!- Hai người đồng thanh phản bác.
- Vậy mà cứ cậu tớ hoài...- Thiên Lam ngồi dậy sau đó gối đầu lên lưng Nhi Lam quay sang nhìn ba người.
- Tại thấy hai người bằng tuổi!- Nguyên Nguyên không hiểu hai người kia nói gì cả.
- Đều 15 tuổi, không lẽ hai người 14?- Thiên Tỉ tắt điện thoại sau đó để sang một bên.
- Không, bọn này 15 nhưng....
- Muốn làm em bọn anh?-Không để Nhi Lam nói xong, Tuấn Khải nhanh trí cướp lời.
- Khải là nhất!
Hai đứa đồng thanh sau đó đưa dấu like về phía cậu. Hai người kia như hiểu được cùng à một tiếng rồi cùng cười. Ba người lại ngã xuống nệm chụm đầu vào Nhi Lam kia. Thế là cả bọn nói hết chuyện này sang chuyện khác cho tới khi ngủ quên thì mới thôi. Ánh trăng hắt lên cả bọn như thể vừa chứng kiến một tình bạn đẹp, tình anh em và cả tình yêu đang chớm nở kia.